Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 4242: điều lo lắng

Sau khi Diệp Quan và Phục Võ đi vào thương trường, một nam tử trung niên lập tức chào đón. Y cung kính thi lễ với hai người:
- Thiếu các chủ, Phục Võ cô nương, thuộc hạ là người phụ trách thương hội này. Nếu thiếu các chủ và Phục Võ cô nương có gì cần...
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Chúng ta tùy tiện đi dạo
Ly Thương lại cung kính thi lễ, sau đó lặng yên thối lui.
Nhưng hắn cũng không thật sự rời đi, mà lui đến một nơi Diệp Quan và Phục Võ không nhìn thấy, cung kính đi theo.
Ly Thương!
Thật ra Diệp Quan và Phục Võ cũng không có khái niệm gì với y, nhưng nếu có người văn minh khác ở đây, chắc chắn sẽ rất khiếp sợ. Ly Thương không chỉ là trưởng lão nội các Tiên Bảo Các, mà còn phụ trách gần một phần mười thương hội của Tiên Bảo Các...
Thực lực cá nhân của y cũng không mạnh, nhưng quyền thế cá nhân của y thật sự khủng bố. Lúc trước Quần Tinh văn minh tìm Tiên Bảo Các vay tiền, cần y ký tên...
Về phần Tần Quan... loại chuyện nhỏ mấy trăm vạn Tinh Hạch Tinh này, sao có thể kinh động nàng?
Trong Tiên Bảo Các, hạng mục Tinh Hạch Tinh trở xuống dưới trăm triệu sẽ không báo cáo cho Tần Quan, chỉ có trên trăm triệu mới báo cáo lên cho Tần Quan...
Rất ít người biết trước đây Tần Quan tự mình đi Quần Tinh văn minh một chuyến, điều này mang ý nghĩa gì. Dù sao sau này, Quần Tinh văn minh quật khởi với tốc độ ánh sáng... Bởi vì sau này phàm là chuyện của Quần Tinh văn minh, Tiên Bảo Các đều bật đèn xanh, đồng thời cực lực trợ giúp.
Ly Thương cung kính đi theo phía sau Diệp Quan và Phục Võ, không rời đi, cũng tuyệt không quấy rầy, hơn nữa từ đầu đến cuối vẫn khom người, cho dù Diệp Quan và Phục Võ không chú ý đến y.
Thế giới này rất tàn khốc, rất nhiều 'đại nhân vật' trong mắt người ngoài, kỳ thật ở trước mặt một số đại nhân vật chân chính, bọn họ cực kỳ cẩn thận, thậm chí nói là cực kỳ hèn mọn.
Tiếp xúc một hồi, Ly Thương biết, vị thiếu các chủ này bình dị gần gũi, là một người vô cùng tốt. Nhưng y càng rõ ràng, vị thiếu các chủ bình dị gần gũi này có thể tùy tiện nói một câu, cũng đủ để chôn vùi tiền đồ của Ly Thương y, thậm chí là khiến y vạn kiếp bất phục...
Điều y có thể làm, chính là hèn mọn một chút, hèn mọn hơn một chút...
Ở ohía trước.
Thật ra Diệp Quan cũng chú ý tới 'thái độ' của Ly Thương, hắn trầm mặc.
Thay đổi?
Hắn biết, chuyện này là không có cách nào thay đổi.
Tự cổ chí kim, loại văn hóa này, đó là thấm ở trong xương cốt, đồng thời còn sẽ tiếp tục kéo dài.
Đây là một loại sai lầm sao?
Chỉ có thể nói... Tất cả mọi người đều muốn sống, muốn sống tốt hơn.
Mà điều hắn lo lắng hiện tại là... Nếu một ngày nào đó, trật tự thật sự được xây dựng, mà sau đó người của Dương gia sinh ra trong hoàn cảnh này... Từ khi sinh ra bọn họ đã được người xung quanh đối xử với 'thái độ' như vậy, bọn họ sẽ cảm thấy tất cả đều sai, có nên vậy không, hay sẽ cảm thấy tất cả đều bình thường, người trên đời này nên đối xử với bọn họ bằng 'thái độ' như vậy?
Diệp Quan khẽ lắc đầu, tạm thời không nghĩ đến vấn đề này, trận chiến tiếp theo, có thể sống sót hay không cũng là một vấn đề.
- Quần Tinh văn minh!
Đúng lúc này, một tiếng kinh hô đột nhiên vang lên giữa sân.
Mà theo giọng nói này vang lên, mọi người vội vàng quay đầu nhìn về phía cửa vào, nơi đó, một nam một nữ được mọi người vây quanh đi vào.
Diệp Quan cũng nhìn sang, thấy người tới, hắn lập tức ngẩn ra.
Người tới chính là Mạc Tinh Thần và Mạc Tinh Hà.
Mạc Tinh Thần và Mạc Tinh Hà được một đám người vây quanh, mà những người bên cạnh bọn họ cũng không phải người đơn giản, trong đó không thiếu thiên tài của văn minh Thần Linh siêu cấp.
Quần Tinh văn minh hiện nay, như mặt trời ban trưa, bởi vì có Tiên Bảo Các trợ giúp, bọn họ hiện tại lại có dấu hiệu đột phá gông cùm xiềng xích văn minh... Đương nhiên, quan trọng nhất là, ai cũng biết, Mạc Tinh Hà và Mạc Tinh Thần hiện tại là có giao tình sinh tử với Diệp Quan...
'Cơ hội kinh doanh' trong này thật sự là quá nhiều, nếu có thể mượn nhờ bọn họ gặp mặt Diệp Quan một lần...
Rất nhiều thời điểm, chỉ cần có chút quan hệ như vậy, cũng đủ để nghịch thiên cải mệnh.
Mà đúng lúc này, Mạc Tinh Thần đột nhiên bùng nổ, nàng nắm chặt hai tay, chân phải giẫm mạnh, mặt đất trực tiếp nổ tung, nàng cả giận nói:
- Đám người các ngươi là kẻ xấu xa, lúc Quần Tinh văn minh chúng ta nghèo không có cơm ăn, các ngươi không chỉ không đến giúp chúng ta, thậm chí còn đến cười nhạo chúng ta. Hiện tại chúng ta nhận một vị đại ca tốt, các ngươi lại đến vây quanh chúng ta... Ngươi... Các ngươi...
Nói xong, nàng chỉ tay vào mọi người trong sân, tức giận đến mức run rẩy:
- Nếu đại ca biết chúng ta mượn thế của hắn mưu lợi, hắn nhất định sẽ chán ghét chúng ta... Hắn chán ghét chúng ta, chúng ta lại phải vay tiền tu luyện,...! Hủy diệt đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận