Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2051: Hành Vi Tiềm Thức

CHƯƠNG 2051
HÀNH VI TIỀM THỨC
Nhìn thấy một màn này, Diệp Quan lập tức có chút hưng phấn, hắn phát hiện ra, thanh kiếm này còn có khả năng sử dụng như phi kiếm, thanh kiếm này hiện tại yếu hơn Thanh Huyền kiếm, nhưng lại so với kiếm ý hắn dùng Vô Địch ngưng tụ thành mạnh hơn một chút, hơn nữa, đây là một thanh kiếm loại hình trưởng thành, chỉ cần không ngừng nuôi nấng kiếm ý, thanh kiếm này liền sẽ càng ngày càng mạnh
Dùng kiếm ý làm thức ăn!
Diệp Quan khẽ động tâm niệm, thanh kiếm kia lập tức bay trở về trong thức hải của hắn
Diệp Quan nhìn về phía Chu Phạm, đang muốn nói chuyện, đột nhiên, chữ cổ trong cơ thể hắn kia hơi run động một chút
Có phản ứng!
Diệp Quan hơi kinh ngạc, chữ cổ kia giống như là đang biểu đạt cái gì cho hắn, Diệp Quan chậm rãi nhắm hai mắt lại, một lát sau, hắn chậm rãi đi sang bên phải, chữ cổ kia rung động gấp hơn
Diệp Quan tăng thêm tốc độ, rất nhanh, chữ cổ kia đột nhiên ngừng lại
Diệp Quan mở hai mắt ra, ở một bên chân hắn, có một cây bút lông
Diệp Quan nhặt cây bút lông kia lên, vào tay có chút lạnh buốt, ngoài ra, không có bất luận chỗ thần kỳ nào, nhưng vào lúc này, cây bút lông kia đột nhiên biến mất không thấy gì nữa, lúc xuất hiện một lần nữa, đã ở bên trong Tháp nhỏ
Diệp Quan vội vàng nội thị, bên trong Tháp nhỏ, cây bút lông kia xuất hiện ở trước chữ cổ kia, mà chữ cổ kia thì trực tiếp hóa thành một luồng ánh đen chui vào bên trong cây bút lông kia
Diệp Quan lẳng lặng nhìn, nhưng mà cây bút lông kia lại không có phát sinh bất kỳ biến hóa nào
Chuyện gì xảy ra?
Diệp Quan nói trong lòng:
- Tháp Gia, giúp ta nhìn xem bọn nó xảy ra chuyện gì
Tháp nhỏ nói:
- Nhìn không hiểu
Diệp Quan: "…"
Tháp nhỏ nói:
- Có thể để cho Nhất Niệm xem một chút
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Nhất Niệm, ngươi giúp ta nhìn một chút cây bút này
Nhất Niệm đang nghiên cứu thời không thần bí đột nhiên ngừng lại, nàng trực tiếp lóe lên, đi đến trước mặt cây bút lông kia, nàng sau khi cầm bút lông lên liếc mắt đánh giá, nói:
- Rác rưởi
Nói xong, nàng trực tiếp ném sang một bên, sau đó tiếp tục đi nghiên cứu thời không thần bí
Nàng muốn nghiên cứu thấu triệt một chút thời gian chi đạo này, sau đó lại dùng phương thức đơn giản biểu đạt ra, dạng này, phu quân của chính mình mới có thể nghe hiểu được
Diệp Quan: "…"
Tháp nhỏ: "…"
Diệp Quan nói trong lòng:
- Tháp Gia, nàng là thật sự xem không hiểu, hay là nói, sau khi xem hiểu vẫn cảm thấy rác rưởi?
Tháp nhỏ nói:
- Nàng ngay cả thời không thần bí cũng đều xem hiểu, ngươi nói thứ đồ chơi này nàng xem không hiểu sao?
Diệp Quan sau khi yên lặng một lúc lâu, nói:
- Xem ra, phải tìm thời gian đi chỗ làm việc của nàng nhìn một chút, ta muốn nhìn xem, nàng đến cũng có phải làm công việc dọn dẹp hay không
Tháp nhỏ nói:
- Xác thực, ta cũng rất tò mò, ta không tin nàng chỉ là người làm công, ta mới thật sự là làm công, ta làm công cho cả ba đời
Diệp Quan: "…"
Đúng lúc này, Chu Phạm đột nhiên đi đến một bên, nàng nhặt lên một lá cờ, lá cờ chỉ lớn bằng cánh tay, toàn thân hiện ra màu đỏ như máu
Chu Phạm sau khi nhặt lên, nàng đánh giá một phen, sau đó nói:
- Diệp công tử, vật này cho ta được chứ?
Diệp Quan nhìn về phía Chu Phạm, sau đó cười nói:
- Phạm cô nương, dạng này thì như thế nào, tất cả vật phẩm ở nơi này chúng ta chia đều, ngươi thấy được không?
Chu Phạm lắc đầu:
- Ta chỉ lấy hai kiện là được
Diệp Quan còn muốn nói điều gì, Chu Phạm mỉm cười nói:
- Đây vốn là ngươi cùng với vị tiền bối kia trao đổi, lẽ ra nên tất cả đều thuọc về ngươi, ta lấy hai kiện, đã là chiếm tiện nghi rất lớn của ngươi
Diệp Quan không nói gì, phất tay áo vung lên, chừng ba mươi kiện vật phẩm giữa sân bị hắn thu vào trong hai chiếc nhẫn trữ vật, hắn đưa một chiếc nhẫn trữ vật bên trong cho Chu Phạm, cười nói:
- Đã nói chia đều liền chia đều, đừng có cự tuyệt
Chu Phạm nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau đó lắc đầu cười một tiếng:
- Ta chiếm tiện nghi lớn rồi
Diệp Quan cười nói:
- Ta lúc trước không cũng đã chiếm tiện nghi của ngươi sao?
Chu Phạm không biết nghĩ đến cái gì, gương mặt đột nhiên liền đỏ lên…
Nhìn thấy Chu Phạm mặt hơi hơi đỏ, Diệp Quan lập tức sửng sốt, mình nói cái gì? Cô nương này làm sao đột nhiên liền trở nên có chút ngượng ngùng
Hắn không hiểu ra sao
Lúc này, Tháp nhỏ đột nhiên nói:
- Ngươi không chỉ kế thừa thiên phú của cha ngươi, còn kế thừa phong lưu của cha ngươi
Diệp Quan mặt đen lại:
- Tháp Gia, câu nói này của ta có vấn đề gì sao?
Tháp nhỏ thấp giọng thở dài, nói:
- Ngươi còn lợi hại hơn, cha ngươi là có ý thức chọc người, mà ngươi, hoàn toàn là hành vi tiềm thức
Diệp Quan: "…"
Mà lúc này, vẻ mặt của Chu Phạm một bên cũng khôi phục như thường, bởi vì khi nhìn thấy vẻ mặt của Diệp Quan có chút mờ mịt, nàng biết, nàng đã nghĩ lầm
Bạn cần đăng nhập để bình luận