Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3146: Rửa Mắt Mà Đợi

CHƯƠNG 3146
RỬA MẮT MÀ ĐỢI
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Ngươi có linh thạch không?
Thiên Thần có chút hiếu kỳ:
- Làm gì?
Diệp Quan cười nói:
- Ta xem một chút
Thiên Thần không có suy nghĩ nhiều, quay người nhìn về phía A Ông, A Ông lấy ra một viên Tạo Hóa Tiên Tinh đưa cho Diệp Quan, Diệp Quan sau khi liếc mắt đánh giá, trái tim lập tức nhảy một cái
linh khí thật là tinh thuần!
Đây là linh thạch hắn có linh khí tinh thuần nhất hắn từng gặp từ trước tới nay
Thiên Thần đột nhiên nói:
- Diệp huynh, ngươi muốn linh thạch làm cái gì?
Diệp Quan liếc mắt đánh giá linh thạch trong tay, sau đó nói:
- Thiên Thần huynh, linh thạch này cấp bậc quá thấp, độ tinh thuần của linh khí không đủ, bởi vậy, trợ giúp đối với tháp và kiếm này không phải rất lớn
Thiên Thần trầm giọng nói:
- Diệp huynh, đây chính là Tạo Hóa Tiên Tinh, linh khí ẩn chứa trong đó, rất khủng bố
Diệp Quan lắc đầu:
- Còn chưa đủ, còn thiếu rất nhiều
Thiên Thần cười nói:
- Diệp huynh, ngươi có thể nói cụ thể cho ta biết không, hai kiện thần vật này đến cùng là cấp bậc gì?
Diệp Quan nói:
- Mặc kệ là cấp bậc gì, hiện tại nó đều là của Thiên Thần huynh, dĩ nhiên, ta vẫn là phải nhắc nhở Thiên Thần huynh một chút, Linh của hai kiện thần vật này sau khi tỉnh dậy, chúng nó cuối cùng có nguyện ý lựa chọn Thiên Thần huynh hay không, ta đây liền không dám xác định
- Ha ha!
Thiên Thần cười phá lên:
- Diệp huynh, ngươi thật là thú vị
Diệp Quan cười cười, không nói gì
Thiên Thần cười nói:
- Vậy liền để cho chúng ta rửa mắt mà đợi!
Nói xong, y quay người rời đi
mà vị A Ông kia thì nhìn linh thạch trong tay Diệp Quan, Diệp Quan nói:
- Ta nghiên cứu thêm một chút
A Ông hơi nghi hoặc một chút:
- Ngươi nghiên cứu cái gì?
Diệp Quan nói:
- Đến lúc đó ta sẽ cho ngươi biết
A Ông: "…"
A Ông mặc dù nghi hoặc, nhưng cũng không có suy nghĩ nhiều, quay người rời đi
sau khi A Ông cùng với Thiên Thần rời đi, Diệp Quan nhìn khối Tạo Hóa Tiên Tinh trong tay mình, khóe miệng nổi lên một vệt nụ cười
khối Tạo Hóa Tiên Tinh này đối với hắn trước mắt mà nói, trợ giúp thật sự là quá lớn quá lớn
ban đêm
Diệp Quan cùng với Phạm Thiện và ông nội của Phạm Thiện ngồi quanh bàn, trên mặt bàn chỉ có bốn món ăn, không có thịt, nhưng lại rất thơm
Diệp Quan ăn từng miếng từng miếng
sau khi tu vi của hắn bị phong ấn, hắn hiện tại liền giống như người bình thường, cũng cần ăn cơm
Phạm Thiện đột nhiên nói:
- Ông nội, ngày mai đi Tường Biên Hoang?
Lão giả gật đầu:
- Ừm
Phạm Thiện liền nói ngay:
- Ta cũng muốn đi
lão giả nhìn nàng một cái:
- Có thể không cho ngươi đi sao?
Phạm Thiện cười hì hì một tiếng, sau đó vội vàng nhét thuốc lá vào tẩu thuốc
lão giả đột nhiên nhìn về phía Diệp Quan:
- Ngươi có biết ngươi là làm sao tới đây không?
Diệp Quan lắc đầu
trí nhớ cuối cùng của hắn vẫn là dừng lại tại trận đại chiến kia, mà chuyện sau đó, hắn cái gì cũng không biết
lão giả trầm giọng nói:
- Vậy ngươi hẳn phải biết ngươi đến từ địa phương nào?
Diệp Quan gật đầu:
- Quan Huyền vũ trụ!
Quan Huyền vũ trụ!
Lão giả cau mày:
- Là Thiên Mộ thế giới sao?
Diệp Quan lắc đầu
lão giả nhìn thoáng qua Diệp Quan:
- Chỉ cần không phải đến từ Tường Biên Hoang bên kia là được
Diệp Quan có chút hiếu kỳ:
- Lão gia tử, Tường Biên Hoang đến cùng là cái gì?
Lão giả nói:
- Ngày mai ngươi sẽ biết
nói xong, lão nhanh chóng ăn hết bát cơm, sau đó cầm tẩu thuốc Phạm Thiện đã nhét thuốc vào, đứng dậy rời đi
Phạm Thiện ngồi ở một bên, cười nói:
- Ngươi nói ngươi đến từ Quan Huyền vũ trụ gì đó?
Diệp Quan gật đầu:
- Ừm
Phạm Thiện có chút hiếu kỳ nói:
- Tay của ngươi…
Diệp Quan bình tĩnh nói:
- Một nữ nhân chặt đứt
Phạm Thiện nói:
- Nữ nhân kia rất lợi hại phải không?
Diệp Quan gật đầu
Phạm Thiện ăn một muỗng cơm, sau đó nói:
- Như vậy ngươi có phải là muốn báo thù?
Diệp Quan gật đầu:
- Muốn
Phạm Thiện cười nói:
- Vạn nhất nếu vẫn không đánh lại, vậy thì phải làm sao bây giờ?
Diệp Quan yên lặng
Phạm Chiêu Đế!
Thực lực của nữ nhân kia mạnh bao nhiêu?
Hắn cũng không biết
Vào lúc đối phương còn chưa triệt để dung hợp với Ác Đạo, hắn liền đã không phải là đối thủ của đối phương, mà bây giờ, đối phương đã triệt để dung hợp cùng với Ác Đạo
Đại Đạo hoàn mỹ chân chính!
Thực lực của Phạm Chiêu Đế lúc này… là không có cách nào tưởng tượng
nhưng thì tính sao?
Diệp Quan hít vào một hơi thật sâu, mặc dù trong lòng vào lúc nhớ tới nữ nhân kia, vẫn sẽ có một loại cảm giác tuyệt vọng cùng với cảm giác bất lực, nhưng đối với hắn mà nói, mục tiêu đời này, chính là giết nữ nhân kia
những thứ mình đã đánh mất! Nhất định phải đoạt lại!
Phạm Thiện đột nhiên nói:
- Ngươi về sau sẽ rời đi nơi này sao?
Diệp Quan thu hồi suy nghĩ, nhìn về phía Phạm Thiện, khẽ gật đầu:
- Đúng vậy
Bạn cần đăng nhập để bình luận