Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3873: Quá xấu

một quyền này ra, vẻ mặt của hai người đều là khẽ biến
mặc dù hai người đều cảm thấy là giả, thế nhưng, lực lượng một quyền này cũng quá giống thật, quyền còn chưa tới, lực lượng bên trong quyền vậy mà cũng đã cưỡng ép trấn áp giam cầm hai người, loại cảm giác tiếp cận tử vong kia so với vừa nãy càng mạnh hơn mấy chục lần
không thể không nói, hai người vào giờ phút này đều có chút hoảng rồi
nhưng Diệp Quan nhìn thấy chủ nhân Đại Đạo bút không hề động, hắn cũng cắn răng không hề động, mà chủ nhân Đại Đạo bút nhìn thấy Diệp Quan không nhúc nhích tí nào, y tự nhiên cũng không thể yếu thế, bởi vậy, y cũng đứng tại chỗ, không nhúc nhích
giả! !
Đều là giả!
Hai người vào giờ phút này trong đầu chỉ có đạo tín niệm này! !
Ầm!
Hai nắm đấm phân biệt đánh vào ngực Diệp Quan cùng với chủ nhân Đại Đạo bút
một bóng người trực tiếp nặng nề bay ra ngoài, trong nháy mắt liền bay ra ngoài động, sau đó ngã ầm ầm xuống đất, mặt đất trong nháy mắt bị nện ra một vực sâu to lớn
chính là chủ nhân Đại Đạo bút!
Diệp Quan không hề động, nhưng mồ hôi lạnh trên mặt đã như mưa rơi, nắm đấm của người giấy kia liền đánh vào ngực hắn, không có bất kỳ lực lượng gì, đúng là giả
nhưng người giấy bên cạnh kia là thật!
Dưới đáy vực, thân thể của chủ nhân Đại Đạo bút đã vỡ nát, linh hồn của y cũng bị trọng thương, y bò lên, run giọng nói:
- Con mẹ nó... một giả một thật... chơi như vậy đúng không...
Vừa dứt lời, chủ nhân Đại Đạo bút liền thấy được một đạo kiếm quang giết ra từ trong động! Chủ nhân Đại Đạo bút hoảng hốt, không chút suy nghĩ, quay người trực tiếp hóa thành một đạo u quang tan biến trong bóng đêm
giết ra chính là Diệp Quan
thừa dịp ngươi bệnh, đòi mạng ngươi!
Diệp Quan tự nhiên là muốn nhân cơ hội này dùng một kiếm giải quyết chủ nhân Đại Đạo bút, nhưng chủ nhân Đại Đạo bút chạy thật sự là quá nhanh, linh hồn trong chớp mắt liền đã biến mất không thấy gì nữa, mà ở cái địa phương này, có rất nhiều chỗ cấm kỵ, bởi vậy, thần thức của hắn căn bản là không có cách khuếch tán ra, cũng không dám tùy tiện khuếch tán, thần thức quét qua, nếu như quét đến trên thân đại lão, vậy thì tương đương với khiêu khích
nhìn thấy chủ nhân Đại Đạo bút bỏ chảy, vẻ mặt của Diệp Quan có chút khó coi, không có xoắn xuýt nhiều, hắn quay người trở về trong sơn động
hai người giấy kia vẫn còn đứng ở trước cửa cung điện, giống như môn thần
Diệp Quan lộ ra thần sắc ngưng trọng, hắn cũng không nghĩ tới, hai tên gia hoả này lại có thể là một giả một thật... xem ra người bày chiêu này, cũng không phải tàn nhẫn bình thường
đồng thời hắn cũng âm thầm vui mừng, một quyền vừa mới kia như đánh vào ngực hắn, hắn e sẽ qua đời tại chỗ
không thể không nói, chủ nhân Đại Đạo bút thật là mạnh, thế mà chỉ là vỡ nát thân thể!
Diệp Quan thu hồi suy nghĩ, hắn nhìn chằm chằm hai người giấy kia, bên trái chính là thật, bên phải chính là giả, ánh mắt của hắn rơi vào bên trên người giấy bên phải, dư quang liếc qua cửa điện, hắn nhất định phải nhanh, vào trước khia người giấy thật ra tay vọt vào trong điện
phải nhanh!
Để phòng ngừa vạn nhất, Diệp Quan trực tiếp triệu tập mười hai đầu Hư Chân Linh phụ thể
mà ngay vào lúc Diệp Quan định xông vào, đột nhiên, hắn cau mày, quay đầu nhìn về phía người giấy bên trái kia
sau khi yên lặng một lát, thân hình hắn đột nhiên run lên, đi thẳng đến người giấy bên trái kia
chẳng qua là trong chớp mắt, hắn liền đi đến trước mặt người giấy bên trái, đâm ra một kiếm, mà cơ hồ là đồng thời, người giấy kia liền hung hăng đánh một quyền về phía hắn
Diệp Quan lộ ra thần sắc ngưng trọng, cũng là có chút khẩn trương
xùy!
Kiếm dễ dàng xé nát nắm đấm của người giấy, chỉ thoáng qua, Diệp Quan đã xông qua cửa điện, tiến vào trong điện. Mà ở bên ngoài, người giấy thật kia cũng không đuổi theo
Diệp Quan nặng nề thở dài một hơi, mẹ nó, chủ nhân nơi này thật sự âm hiểm, cũng may hắn đi ngược lại con đường cũ, bằng không, một kiếm vừa rồi của hắn đã đâm vào người giấy thật
thế mà còn biết đổi vị trí!
Quá xấu rồi!
Diệp Quan quay đầu nhìn thoáng qua ngoài điện, sau đó quay người nhìn bốn phía, trong điện đen kịt, rất là đè nén
mà chính giữa trong điện, nơi đó trưng bày một cỗ quan tài, trước quan tài, còn có ba nén hương
Diệp Quan nhíu mày
- Đã rất lâu không có người tới
lúc này, trong quan tài đột nhiên truyền đến một thanh âm:
- Ồ... ba loại huyết mạch đặc thù, Hư Chân Linh... kiếm đạo của ngươi cũng hết sức có ý tứ... ngươi thế nhưng là người Cổ Thần Quốc?
Diệp Quan nói:
- Không phải
người trong quan tài cười nói:
- Không phải liền tốt, thiếu niên, ngươi rất là không bình thường
Diệp Quan cười nói:
- Tiền bối, vãn bối chỉ là đi ngang qua nơi này, nhìn thấy nơi này có chút đặc thù, cho nên tiến vào xem, không có quấy rầy ngài chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận