Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3702: Một Kiếm Phá Vạn Pháp

CHƯƠNG 3702
MỘT KIẾM PHÁ VẠN PHÁP
sau lưng y, những đệ tử Đế Quốc học viện đó đều là nhíu lại lông mày, bọn hắn dồn dập nhìn về phía thiếu niên áo trắng, đều là có chút bất mãn
loại lời này nói ra, liền thật sự có chút bị người xem thường
Chu Trần thu hồi trường thương, sau đó nhìn thoáng qua đám người thiếu niên áo trắng:
- Nghe đồn Đế Quốc học viện chính là học viện tốt nhất Chủ Vũ Trụ, hôm nay chúng ta mộ danh tới, lại không ngờ tới, đường đường là Đế Quốc học viện tốt nhất toàn vũ trụ lại là tiếp khách như thế… chẳng lẽ Đế Quốc học viện đều là khỉ chỉ tu võ không đọc sách sao?
Đám người thiếu niên áo trắng kia đột nhiên giận dữ, liền muốn phát tác, mà Chu Trần lại quay người nhìn về phía một đám đệ tử Quan Huyền học viện:
- Các ngươi phải nhớ lấy, tài nghệ không bằng người, không cần xấu hổ, đệ tử Quan Huyền học viện chúng ta, có thể thắng được, cũng có thể thua được. Thế nhưng, có một điều chúng ta nhất định không thể thua, đó chính là tố chất làm người, người khác có khả năng không có tố chất, thế nhưng, chúng ta không thể không có, nếu như một người không nói tố chất, như vậy so với khỉ có gì khác biệt?
- Đúng vậy!
Một đám đệ tử cùng nhau đáp!
Khuôn mặt của họ đầy phấn khích!
Diệp Quan nhìn thoáng qua Chu Trần, mỉm cười
mà vẻ mặt của đám đệ tử Đế Quốc học viện kia thì là vô cùng khó xem, lúc này, trong bọn hắn, một vị nam tử chậm rãi đi ra, nam tử nhìn Chu Trần:
- Ta đánh với ngươi
Chu Trần nhìn về phía nam tử kia, lắc đầu:
- Ta không phải đối thủ của các hạ, ta nhận thua
nói xong, y trực tiếp thối lui đến sau lưng Diệp Quan
lại đánh, không thể nghi ngờ là tự rước lấy nhục
bởi vì đối phương phái ra một người rất mạnh!
Nam tử kia nhìn thấy Chu Trần thế mà trực tiếp nhận thua, vẻ mặt lập tức trầm xuống, một quyền này của y thật sự là giống như đánh vào bông gòn vậy, mềm nhũn
đối phương không cho y cơ hội lấy lại danh dự!
Tức chết người đi được!
Những đệ tử Đế Quốc học viện đó lúc này cũng là giận không kềm được, hơn nữa, còn không có địa phương trút ra
lúc này đi vũ nhục người khác?
Giống như là thật sự không có tố chất
mẹ nó!
Đúng lúc này, Xích Huyết đi ra, nàng nhìn Diệp Quan:
- Các đệ tử đã luận bàn xong, ta nghĩ, hẳn là đến lượt lão sư chúng ta. Ngươi nói xem?
Mặt mũi này tự nhiên là muốn tìm trở về, bằng không, Xích Tuyết nàng cũng sẽ bị người ta chê cười cả một đời
nhìn thấy sự tình náo động có chút căng thẳng, Huyền Nho đi ra:
- Xích Tuyết…
Xích Tuyết nhìn y một cái:
- Ngươi câm miệng cho ta
Huyền Nho: "…"
Diệp Quan cười nói:
- Ta cảm thấy, hẳn là không cần thiết như thế chứ?
Xích Tuyết nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Ta cảm thấy việc này rất cần thiết, dù sao, các ngươi là tới giao lưu, mà giao lưu, tự nhiên là muốn so tài, ngươi nói xem?
Thấy đối phương kiên quyết như thế, Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Được!
nhìn thấy Diệp Quan đáp ứng, sau lưng Diệp Quan, một đám đệ tử lập tức nở nụ cười
Huyền Nho thấy thế, cũng không có lại khuyên, y cũng muốn mở mang kiến thức một chút thực lực của Diệp Quan
thực lực của Xích Tuyết này cũng không yếu, là Văn Minh Tổ cảnh, mặc dù mới vừa đi đến Văn Minh Tổ cảnh, thế nhưng là chủng loại không có chứa nước kia
đạo sư Đế Quốc học viện tuyển, thấp nhất đều phải là Văn Minh Tổ cảnh!
dù sao, nơi này thế nhưng là địa phương Phạm Thiên Quốc bồi dưỡng nhân tài, làm sao có thể để người tầm thường làm đạo sư?
Mọi người nhường lại sân bãi cho Diệp Quan cùng với Xích Tuyết
Xích Tuyết mặc một bộ chiến giáp, nắm một thanh trường thương trong tay phải, nàng nhìn chằm chằm Diệp Quan, không nói nhảm câu nào, thân hình run lên, trực tiếp đâm một thương về phía Diệp Quan, trong nháy mắt nàng đâm ra một thương này, giữa thiên địa đột nhiên trở nên mờ đi, một đám lực lượng đại đạo pháp tắc Diệp Quan chưa từng thấy qua trong nháy mắt bao phủ bốn phía toàn thân hắn, những đại đạo pháp tắc này giống như từng sợi dây thừng bắt đầu phong tỏa, áp chế phiến khu vực này của hắn
vào giờ khắc này, hắn cảm giác như có trăm vạn ngọn núi lớn ép ở trên người hắn
trong chớp mắt, thanh trường thương này đã giết tới trước mặt hắn
Diệp Quan cũng không vận dụng Thanh Huyền kiếm, chẳng qua là khẽ động tâm niệm, một thanh kiếm khí đột nhiên chém bay mà ra từ trong cơ thể hắn
Ầm ầm!
Mọi người còn chưa phản ứng lại, Xích Tuyết kia chính là trực tiếp bị chấn bay ra ngoài, mà cỗ lực lượng thần bí bao phủ bốn phía Diệp Quan kia đã tan biến vô tung vô ảnh
trực tiếp bị kiếm khí của hắn đập tan!
Một kiếm phá vạn pháp!
Xích Tuyết vừa dừng lại, chỉ thấy Diệp Quan bước ra một bước
một bước chính là một kiếm!
Ở nơi xa, Xích Tuyết bỗng nhiên co rụt đồng tử lại, nàng đột nhiên hoành thương cản trước người
Bạn cần đăng nhập để bình luận