Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3367: Bảo Trọng

CHƯƠNG 3367
BẢO TRỌNG
nhìn thấy bọn người Lăng Tiêu, Diệp Quan vọt thẳng tới, hưng phấn nói:
- Đại ca, nhị ca, Tam tỷ…
Lăng Tiêu cười ha ha một tiếng, tiếng cười hoàn toàn cởi mở như trước đây, ở phía sau y, mấy người Quân Đế cũng là cùng nhau nở nụ cười
bọn hắn cũng không nghĩ tới có một ngày trùng phùng một lần nữa, đây quả thật như là nằm mơ
Diệp Quan ôm chầm bọn người Lăng Tiêu… nhìn đám người xuất hiện ở trước mắt mình, hốc mắt của hắn thoáng cái liền đỏ lên
đám người huynh đệ sau khi hàn huyên một lát, Lăng Tiêu đột nhiên nói:
- Chúng ta phải đi
Diệp Quan sửng sốt:
- Đi?
Lăng Tiêu khẽ gật đầu:
- Ta chuẩn bị đi lịch luyện một phen, trùng kích Đế Cảnh
- Đế Cảnh!
Diệp Quan có chút chấn kinh:
- Đại ca, ngươi…
Lăng Tiêu trừng mắt nói:
- Ngươi không biết sao?
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút
lúc này, Tam tỷ ở một bên mỉm cười:
- Đại ca hiện tại là nửa bước Đạo Ngoại
Diệp Quan vội vàng nhìn về phía Lăng Tiêu, nhưng bởi vì hắn đã không có tu vi, bởi vậy, hắn căn bản không nhìn thấy cảnh giới tu vi của Lăng Tiêu, nhưng hắn biết Tam tỷ sẽ không lừa hắn, vì vậy nói:
- Đại ca, đây là có chuyện gì?
Lăng Tiêu cười nói:
- Chuyện này cần phải cám ơn ngươi
Tam tỷ ở một bên nói tiếp:
- Tiểu Cửu, ngươi có khả năng không biết, chúng ta sau khi trùng sinh, không chỉ tu vi thực lực đạt được gia tăng to lớn, hơn nữa còn thoát thai hoán cốt, mệnh cách cùng với căn cốt còn có thiên phú tự thân đều phát sinh thuế biến về chất… so với trước đó mạnh hơn không chỉ gấp mười lần… đặc biệt là đại ca, đại ca là đề thăng lớn nhất
nghe được Tam tỷ, Diệp Quan vui vẻ không thôi, hắn không nghĩ tới những huynh đệ này sau khi phục sinh, mệnh cách cùng với căn cốt và thiên phú đều phát sinh thuế biến về chất, đây thật sự là một chuyện tốt
Tháp nhỏ nói khẽ trong lòng:
- Đã từng bởi vì tiểu gia hỏa này mà chết… bây giờ đều chiếm được phúc báo…
Lăng Tiêu đột nhiên cười to nói:
- Tiểu Cửu, mục tiêu của ngươi cũng là thành đế đúng không?
Diệp Quan gật đầu
tại thời điểm kiếm của hắn thành đế, người khác kỳ thật căn bản không biết
Diệp Quan nhìn Lăng Tiêu, cười nói:
- Đại ca, vậy ngươi hãy cố lên, mục tiêu của ta cũng là thành đế, nghe nói vũ trụ nơi đây chỉ có thể có một người thành đế, ta thế nhưng là sẽ vận hết toàn lực!
Lăng Tiêu cười vỗ vỗ bả vai Diệp Quan:
- Ta nếu như thành đế, ta sẽ bảo kê ngươi, ngươi nếu như thành đế, ngươi bảo bọc ta, huynh đệ chúng ta ai thành đế cũng đều như thế!
Diệp Quan nghe được lời này trong lòng ấm áp
Lăng Tiêu lại nói:
- Bọn người nhị ca Tam tỷ của ngươi hiện tại cũng đều đạt đến Chân Thánh đỉnh phong, ta quyết định mang theo bọn họ đi lịch luyện một phen, để bọn họ cũng đạt tới Đạo Ngoại
Diệp Quan cười nói:
- Được
nói xong, hắn lấy ra một chút tinh thạch đặc thù cho đám người, đây là lúc trước hấp thu Ác Đạo Chi Tâm của Phạm Chiêu Đế thu hoạch được, bên trong trái tim kia, ngoại trừ vô cùng vô tận lực lượng Ác Đạo cùng với lực lượng Thiện Đạo, còn có rất nhiều thần vật, trong đó có một bộ giáp không phải bình thường, hắn còn chưa kịp nhìn kỹ
những tinh thạch đặc thù này, Diệp Quan cũng không biết là tinh thạch gì, dù sao bên trong ẩn chứa linh khí cực kỳ nồng đậm, là tinh thạch tốt nhất hắn từng gặp trước mắt
Lăng Tiêu cũng không có cự tuyệt, y thu hồi những tinh thạch kia, cười nói:
- Tiểu Cửu, sau này còn gặp lại!
Nói xong, y mang theo bọn người Quân Đế phóng lên tận trời, biến mất ở phần cuối tinh hà
Tam tỷ không có đi, nàng đi đến trước mặt Diệp Quan, mỉm cười:
- Vị cô cô kia của ngươi đâu?
Diệp Quan cười nói:
- Giống như đã đi
Tam tỷ khẽ gật đầu:
- Nàng rất tốt đối với ngươi
nói xong, nàng vỗ vỗ bả vai Diệp Quan:
- Bảo trọng
nói xong, nàng quay người hóa thành một đạo phù quang phóng lên tận trời, trong chớp mắt liền biến mất tại phần cuối tinh hà
ở tại chỗ, Diệp Quan sau khi trầm mặc một hồi, trên mặt nổi lên một vòng tiếu dung
hắn xoay người một cái, đi tới Thiên Mộ vương triều…
Tại Thiên Mộ vương triều
Thiên Thần đứng ở trước đại điện, ngơ ngác nhìn hết thảy trước mắt. Mình không phải đã chết rồi sao?
Đã xảy ra chuyện gì?
Thiên Thần cảm thấy có chút không chân thực, y tự véo mình một cái, đau đớn kịch liệt làm cho y hiểu được, y không phải đang nằm mơ
y còn sống!
Đúng lúc này, cửa đại điện cách đó không xa đột nhiên mở ra, sau đó, một vị nữ tử mặc một bộ đồ trắng chậm rãi đi ra, nữ tử cũng lộ vẻ ngơ ngác
Tần nương nương!
- Nương!
Nhìn nữ tử kia, Thiên Thần đột nhiên run giọng nói
mà khi nhìn thấy Thiên Thần, thân thể Tần nương nương run lên, sau một khắc, nàng vọt thẳng đến trước mặt Thiên Thần, nàng ôm thật chặt Thiên Thần trước mắt, nước mắt tuôn ra
đều còn sống!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận