Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3907: thương lượng

- Hai bên chúng ta là thế lực đối địch, nhưng ta cùng với thê tử là thực lòng yêu nhau, vì ở cùng một chỗ, năm đó chúng ta tuân theo chư thần hiệu triệu, tới nơi đây diệt Cổ Thần Quốc... sau khi chúng ta đến đây, liền lựa chọn ẩn cư ở nơi đây, nhưng lại không ngờ tới, thực lực của vị Đế Chủ Cổ Thần Quốc kia thật sự là quá mạnh, không chỉ đánh bại chư thần, còn phong ấn giới này, thực lực chúng ta vốn đã yếu, tăng thêm đối phương phong ấn, tu vi của chúng ta trực tiếp bị về không...
Diệp Quan nói:
- Các ngươi đi ra bên ngoài là vì cái gì?
Nguyên Chấn trầm giọng nói:
- Ta muốn tìm trưởng bối Thánh địa... nhóm trưởng bối lúc trước ngã xuống ở cái địa phương này... nhưng bởi vì lạc đường, trời xui đất khiến đi đến khu Khấp Hồn Lâm này, sau đó bị vị 'thần' bên trong kia phong ấn linh hồn
Diệp Quan nói:
- Các ngươi muốn trở về? ?
Nguyên Chấn do dự một chút, sau đó nói:
- Đúng là muốn trở về nhìn một chút
Diệp Quan nói:
- Thực lực của các ngươi bây giờ quá yếu, trong này quá nguy hiểm, hãy trở lại Nguyên Thôn đi!
Nguyên Chấn khẽ gật đầu:
- Vị công tử này, đa tạ ân cứu mạng của ngươi, hai vợ chồng ta không thể báo đáp
nói xong, y mở lòng bàn tay ra, một khối ngọc bội xuất hiện ở trong tay của y
y đưa ngọc bội cho Diệp Quan:
- Công tử, về sau nếu như có cơ hội đi chỗ giao giới Hư Chân, ngài giao vật này cho Thánh địa Thánh Chủ, có lẽ sẽ có trợ giúp đối với công tử
Diệp Quan vốn muốn cự tuyệt, nhưng Nguyên Chấn khẩn cầu:
- Còn xin công tử chớ có từ chối, làm ơn
Diệp Quan suy nghĩ một chút, gật đầu:
- Được
nói xong, hắn thu hồi ngọc bội
Nguyên Chấn lại nói:
- Nếu như vị Thánh Chủ kia hỏi ta, còn xin công tử nói, ta đã hi sinh ở chỗ này...
Nói xong, y vịn Tần Liên bên cạnh làm một lễ thật sâu đối với Diệp Quan, sau đó quay người đi về phía nơi xa
hai người đi không bao lâu, bọn hắn liền gặp một vị nam tử mặc đạo bào. người này chính là chủ nhân Đại Đạo bút
hai người đều có chút đề phòng
chủ nhân Đại Đạo bút mỉm cười nói:
- Chớ khẩn trương, ta không có ác ý, ta chính là muốn thương lượng một chuyện cùng với các ngươi
Nguyên Chấn trầm giọng nói:
- Các hạ muốn thương lượng cái gì?
Chủ nhân Đại Đạo bút nói:
- Là như thế này, ta cả đời này đều lười biếng quen rồi, cũng từng thu một vị đồ đệ... hiện tại ta lại muốn thu một vị đồ đệ...
Hai người đều là hơi nghi hoặc một chút, Nguyên Chấn nói:
- Ngươi coi trọng ta sao?
Chủ nhân Đại Đạo bút liên tục khoát tay:
- Không không không... ta nhìn trúng con gái của các ngươi, cũng chính là vị Nguyệt Nhi cô nương kia
Vẻ mặt của hai người trong nháy mắt liền biến đổi
Vẻ mặt của Nguyên Chấn cùng với Tần Liên rất là khó coi, còn có khó có thể tin
chủ nhân Đại Đạo bút mỉm cười nói:
- Phương pháp ẩn nấp của các ngươi xác thực cực tốt, nhưng đối với ta mà nói, chỉ có thể coi là điêu trùng tiểu kỹ
Nguyên Chấn trầm giọng nói:
- Các hạ... chúng ta có thể suy nghĩ một chút không?
Chủ nhân Đại Đạo bút khẽ gật đầu:
- Dĩ nhiên có khả năng
nói xong, y nở nụ cười:
- Yên tâm, ta không phải loại người ưa thích ép mua ép bán kia, các ngươi nếu thực sự không nguyện ý, cũng không sao cả, nhưng ta có khả năng nói cho các ngươi biết, có sự trợ giúp của ta, thành tựu trong tương lai của nàng là các ngươi không có cách nào tưởng tượng
hai người rơi vào trầm mặc
sau khi Nguyên Chấn cùng với Tần Liên rời đi, Diệp Quan nhìn một chút ngọc bội trong tay
chỗ giao giới Hư Chân!
Diệp Quan sau khi yên lặng một lát, thu hồi suy nghĩ, hắn quay đầu nhìn về phía mảnh ám lâm kia, mảnh ám lâm kia đã trở nên tĩnh lặng, không có bất cứ động tĩnh gì
Diệp Quan có chút lo lắng
nhưng ngay lúc này, một tiếng rống giận dữ đột nhiên vang vọng từ bên trong mảnh ám lâm này
ầm ầm!
Toàn bộ ám lâm đột nhiên run rẩy kịch liệt, ngay sau đó, toàn bộ ám lâm trực tiếp bốc cháy lên, lửa lớn rừng rực phóng lên tận trời, bay thẳng thương khung, cực kỳ loá mắt
lúc này, mấy trăm vị Cổ Thần Vệ chậm rãi đi ra từ trong đó, trên người bọn họ, ngoại trừ có ánh vàng, còn có ánh lửa
bọn hắn chỉnh tề đi đến trước mặt Diệp Quan, vị Cổ Thần Vệ cầm đầu đột nhiên xuất ra một túi trữ vật đưa cho Diệp Quan
nhìn thấy một màn này, Diệp Quan sửng sốt
trong túi trữ vật, có chừng mấy chục vạn Chân Linh Tinh, không chỉ như thế, còn có mười mấy món Tiên Khí!
Bọn gia hỏa đã cướp sạch vị 'thần' kia?
Cổ Bàn đột nhiên nói:
- Xem ra, những 'thần' này sau khi bị phong ấn, thực lực đã giảm bớt đi nhiều...
Diệp Quan nói:
- Đây là tự nhiên!
Nói xong, hắn cầm túi trữ vật trước mặt kia, nở nụ cười, hắn không nghĩ tới những Cổ Thần Vệ này lại hiểu chuyện như vậy
Bạn cần đăng nhập để bình luận