Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3765: Có Thể Sống

CHƯƠNG 3765
CÓ THỂ SỐNG
lão giả đột nhiên nói:
- Ta ra hai ngàn vạn viên Tiên Linh Tinh
Diệp Quan thu hồi suy nghĩ, nhìn về phía lão giả, lão giả nhìn chằm chằm hắn:
- Không cần bất luận giấy vay nợ gì của Tổng Đốc đại nhân
Diệp Quan nói:
- Vậy ngươi muốn cái gì??
Lão giả gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Ta muốn một lời hứa hẹn
Diệp Quan lắc đầu:
- Ta không có cách nào đáp ứng các ngươi thay nàng…
Lão giả nói:
- Không phải muốn lời hứa hẹn của nàng, mà là muốn lời hứa hẹn của ngươi
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút:
- Muốn lời hứa hẹn của ta??
Lão giả gật đầu:
- Đúng vậy
Diệp Quan nhìn lão giả:
- Vì sao?
Lão giả nói:
- Diệp công tử, ta biết, ta không có tư cách đi cò kè mặc cả cùng với Tổng Đốc đại nhân, như lời ngươi nói, chúng ta bây giờ đi cò kè mặc cả cùng với nàng, sẽ chỉ chọc giận nàng sinh chán ghét… bởi vậy, ta chỉ có thể đàm với công tử, yêu cầu của ta chính là, hi vọng về sau chúng ta nếu như có một cái kết cục không tốt, Diệp công tử có thể giúp đỡ chúng ta một ít!
Diệp Quan sau khi yên lặng một lát, nói:
- Được
lão giả cười nói:
- Vậy lão hủ đa tạ trước
nói xong, lão trực tiếp xuất ra một chiếc nhẫn trữ vật cung kính đưa cho Diệp Quan:
- Hai ngàn vạn viên Tiên Linh Tinh đều ở nơi này
Diệp Quan tiếp nhận nhẫn trữ vật, hắn nhìn thoáng qua, bên trong xác thực có hai ngàn vạn viên Tiên Linh Tinh
lão giả nói:
- Thực sự không dám giấu giếm, chúng ta kỳ thật đã chuẩn bị cho phương án tồi tệ nhất, nếu như Tổng Đốc đại nhân có ý tứ dùng vũ lực, chúng ta sẽ chạy trốn ngay lập tức, nhưng sau khi nghe Diệp công tử nói, lão hủ hiểu rõ, chúng ta bây giờ nếu như dám trốn, e là sẽ lập tức vạn kiếp bất phục, ài…
Nói xong, lão đột nhiên lại xuất ra một chiếc nhẫn trữ vật đưa cho Diệp Quan. Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút:
- Đây là??
Lão giả cung kính nói:
- Bên trong có một trăm vạn viên Tiên Linh Tinh, là chúng ta hiếu kính cho Diệp công tử
Diệp Quan lại là lắc đầu:
- Không cần như thế
nói xong, hắn đứng dậy:
- Ngươi xưng hô như thế nào?
Lão giả nói:
- Tại hạ Tần Vân Tần gia
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Tần lão tiên sinh, thu lại nhẫn trữ vật đi!!
Tần Vân vội vàng nói:
- Diệp công tử, đây là một chút tâm ý của chúng ta, ngươi…
Diệp Quan nói:
- Nói thực ra, ta hiện tại xác thực hết sức thiếu tiền, nhưng ta sẽ không nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, ngươi trở về nói cho những người còn lại, nghe lời của ta, ta bảo đảm các ngươi vạn năm phú quý
nói xong, hắn xoay người rời đi
Tần Vân nhìn nhẫn trữ vật trước mặt, giật mình
Diệp Quan đi tới Tang Hàn đại điện, hắn đi đến trước mặt Tang Hàn, bỏ nhẫn trữ vật vào trước bàn Tang Hàn
Tang Hàn nhìn thoáng qua nhẫn trữ vật, sau đó nhìn về phía Diệp Quan:
- Hai ngàn vạn viên?
Diệp Quan gật đầu:
- Bọn hắn nói, quốc nạn đi đầu, người người đều có trách nhiệm, bọn hắn nguyện ý tương trợ đại nhân một ngàn vạn viên Tiên Linh Tinh, đồng thời không muốn bất kỳ giấy vay nợ nào
Tang Hàn nhìn hắn, không nói lời nào
Diệp Quan nói:
- Đây là nguyên thoại của bọn hắn
Tang Hàn khẽ gật đầu:
- Ta biết rồi
Diệp Quan hơi hơi thi lễ, lui xuống
sau lưng Tang Hàn, một thanh âm truyền đến:
- Người này không tham tài, không chỉ cự tuyệt một trăm vạn viên Tiên Linh Tinh kia, hai ngàn vạn viên Tiên Linh Tinh này, vậy mà cũng không giữ một viên…
Tang Hàn nói:
- Hắn có khả năng hay không phát hiện ra ngươi theo dõi hắn?
Thanh âm kia nói:
- Tuyệt đối không thể, dùng thực lực của hắn bây giờ, không có khả năng phát giác ra được ta
Tang Hàn chậm rãi nhắm hai mắt lại:
- Không mưu tài, như vậy chính là mưu thứ càng lớn…
Thanh âm kia nói:
- Những thương nhân kia…
Tang Hàn nói:
- Có thể sống
Thanh âm kia nói:
- Diệp Quan kia…
Tang Hàn nói:
- Tạm thời có thể sống!
Sau khi Diệp Quan rời đi đại điện, hắn trước tiên liền trực tiếp đi đến toà Tinh Linh Cổ Khoáng hắn bị tạm giam kia
cạo chết chủ nhân Đại Đạo bút!
Người này không chết, hắn ăn ngủ không yên
hắn hiện tại có lệnh bài Tang Hàn cho hắn, bởi vậy, hắn một đường thông suốt, nhưng mà, khi hắn đi đến quặng mỏ kia, vẻ mặt lại là trầm xuống
chủ nhân Đại Đạo bút đã đi!
Thế mà con mẹ nó rời đi!
Trước mặt Diệp Quan, vị chủ quản quặng mỏ kia cung kính đứng ở nơi đó, run lẩy bẩy
y là thật sự không nghĩ tới, tù phạm lúc trước giờ phút này lắc mình biến hoá vậy mà trở thành người của Tổng Đốc đại nhân
y giờ phút này là vừa hãi vừa sợ
Diệp Quan nhìn chủ quản quặng mỏ run lẩy bẩy trước mặt:
- Y rời đi nơi này như thế nào?
Chủ quản quặng mỏ nói:
- Là một vị thị vệ mang theo y đi
Diệp Quan cau mày:
- Thị vệ mang theo y đi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận