Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2657: Bướng Bỉnh

CHƯƠNG 2657
BƯỚNG BỈNH
Tư Oánh nhìn chằm chằm Phục Võ, ánh mắt dần dần trở nên lạnh:
- Phục Võ, ngươi hẳn phải biết Thiên Hành Thần Pháp
Phục Võ thấp giọng thở dài:
- Tư Oánh, ngươi phải giúp ta
Tư Oánh mặt không biểu tình:
- Muốn ta giúp ngươi, cũng được, ngươi thề đi, ngươi không có bất kỳ ý tứ gì đối với hắn
nghe vậy, Phục Võ cũng lập tức có chút nổi giận:
- Tư Oánh, ngươi vì sao muốn như thế
Tư Oánh cũng cả giận nói:
- Ta là sợ ngươi đi đường rẽ, Thiên Hành Thần Pháp nghiêm lệnh cấm chỉ, không được thông hôn cùng với người ngoại tộc, ta không muốn ngươi đi nhầm đường
Phục Võ phất tay áo vung lên, sắc mặt băng lãnh:
- Ta không phát thề, ngươi có giúp hay không
Tư Oánh nở nụ cười lạnh:
- Xem ra, ngươi thật sự là có ý tứ gì khác đối với hắn
Phục Võ cũng nổi tính tình lên:
- Chính là có ý tứ, làm sao?
Tư Oánh giận dữ:
- Ta giết hắn
dứt lời, nàng đột nhiên xông về phía trước, như một đạo bôn lôi, vọt thẳng ra sau cây
thấy thế, Phục Võ cũng là giận dữ, thân hình nàng lóe lên, một lần nữa ngăn ở trước mặt Tư Oánh, sau đó đánh một quyền về phía Tư Oánh
Ầm!
Một quyền này của Phục Võ mạnh mẽ bức ngừng Tư Oánh
nhìn thấy Phục Võ vậy mà vì một nam nhân ngoại tộc mà ra quyền đối với mình, Tư Oánh lập tức khí huyết dâng lên, lửa giận tăng vọt, trực tiếp đánh một quyền về phía Phục Võ
thấy thế, vẻ mặt của Phục Võ cũng là trầm xuống, thân hình nàng run lên, vọt thẳng đến Tư Oánh
rất nhanh, hai nữ trực tiếp đánh nhau, hai nữ lúc này đều là đang nổi nóng, ra quyền đều vô cùng hung mãnh, theo nắm đấm của hai nữ không ngừng va chạm, từng tiếng nổ vang không ngừng vang dội từ giữa sân
qua một hồi lâu, Phục Võ tung một quyền đẩy lui Tư Oánh, nàng căm tức nhìn Tư Oánh:
- Ngươi không nên ép ta
nàng kỳ thật một mực đang thu lực, không có dùng hết toàn lực
Tư Oánh gắt gao nhìn chằm chằm Phục Võ:
- Hôm nay ta liền muốn giết hắn
Phục Võ cả giận nói:
- Hắn cũng không có tổn thương Thiên Hành văn minh
Tư Oánh cả giận nói:
- Phục Võ, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nam nhân ngoại tộc kia và ta, ngươi chọn người nào
Phục Võ phất tay áo vung lên, cả giận nói:
- Không thể nói lý
dứt lời, nàng quay người đi ra sau cây, chuẩn bị mang theo Diệp Quan rời khỏi nơi này
mà lúc này, Tư Oánh sau lưng nàng lại đột nhiên tan biến ở tại chỗ
vẻ mặt của Phục Võ trong nháy mắt liền lạnh xuống, nàng xoay người một cái, đột nhiên đấm ra một quyền
Ầm!
Một quyền này ra, lực lượng cường đại trong nháy mắt bức lui Tư Oánh một lần nữa
Tư Oánh sau khi dừng lại, nàng không tiếp tục ra tay, mà là gắt gao nhìn chằm chằm Phục Võ:
- Phục Võ, ta hỏi ngươi một lần cuối cùng, tỷ muội cùng với nam nhân ngoại tộc kia, người nào quan trọng hơn!
Phục Võ vào giờ phút này cũng là huyết khí dâng lên, đang nổi nóng, nhìn thấy Tư Oánh vẫn còn hung hăng càn quấy như thế, cả giận nói:
- Nam nhân quan trọng, nam nhân quan trọng hơn ngươi, được chưa?
Nói xong, nàng quay người trực tiếp bay ra phía sau cây, sau đó mang theo Diệp Quan tan biến ở phần cuối không trung
dưới đại thụ, Tư Oánh nhìn không trung, như mất hồn, một lát sau, nước mắt trong mắt nàng đột nhiên liền trào ra
Phục Võ mang theo Diệp Quan đi tới chỗ sâu một mảnh dãy núi không biết, nàng tìm một nơi cạnh đầm nước, sau khi nhẹ nhàng đặt Diệp Quan ở trên tảng đá, ngồi ở bên cạnh Diệp Quan, im lặng không nói
Diệp Quan nhìn nàng một cái, sau đó nói:
- Các ngươi vì sao bài xích nam nhân ngoại tộc như vậy?
Lúc trước hai nữ nói chuyện, hắn đều nghe được rõ ràng
Phục Võ hơi hơi cúi đầu, thấp giọng nói:
- Thiên Hành Thần Pháp quy định, không được thông hôn với bất luận văn minh nam tử ngoại tộc nào
Diệp Quan cau mày:
- Làm bằng hữu cũng đều không được??
Phục Võ ngẩng đầu liếc mắt nhìn hắn, không nói gì
Diệp Quan lắc đầu:
- Tỷ muội kia của ngươi, tính tình hết sức táo bạo, còn có chút thô bạo, chẳng qua ta nhớ kỹ, ta giống như có một người thân cũng rất thô bạo… trong lúc nhất thời không nhớ nổi
Phục Võ sau khi yên lặng một lát, nói khẽ:
- Nàng là một người rất tốt, chỉ là có đôi khi hết sức bướng bỉnh, mạch não rất quái lạ
Diệp Quan cười nói:
- Xác thực hết sức bướng bỉnh
kỳ thật hắn rất muốn nói, ngươi cũng hết sức bướng bỉnh, chẳng qua, sau khi ngẫm lại tính tình và tính cách của nàng, hắn vẫn là không có nói
nha đầu này tức giận lên, cũng hết sức làm cho người ta đau đầu, vẫn là không nên trêu chọc mới thỏa đáng
Phục Võ nhìn về phía Diệp Quan:
- Thương thế của ngươi bây giờ như thế nào
Diệp Quan sắc mặt trầm xuống:
- Vẫn chưa ổn lắm
trong cơ thể hắn bây giờ vẫn còn lực lượng thời gian còn lại, mặc dù có Thanh Huyền kiếm trấn áp, nhưng hắn vẫn là cảm thấy rất khó chịu, đặc biệt là thần hồn, thần hồn của hắn hiện tại dị thường suy yếu, trí nhớ cũng chưa có hoàn toàn khôi phục
Bạn cần đăng nhập để bình luận