Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1422: Có Tín Ngưỡng Cũng Cần Ăn Cơm!

CHƯƠNG 1422
CÓ TÍN NGƯỠNG CŨNG CẦN ĂN CƠM!
Nói xong, thân thể của ông ta trực tiếp bắt đầu trở nên mờ đi
Nhìn thấy một màn này, Diệp Quan liền vội hỏi:
- Tiền bối, những người đã từng phản bội ngươi kia, ngươi chẳng lẽ không thèm để ý sao?
Thần Nhất lắc đầu
Diệp Quan rất không hiểu:
- Vì sao?
Thần Nhất cười nói:
- Là người đều có tư dục cùng với tham niệm, bọn hắn có, là chuyện rất bình thường, ta không thể yêu cầu tất cả mọi người làm người tốt, ngươi hiểu ý của ta chứ?
Diệp Quan yên lặng
Thần Nhất tiếp tục nói:
- Cái thế giới này phân âm dương, có người tốt liền có người xấu, là chuyện rất bình thường
Nói xong, ông ta nhìn về phía Diệp Quan, mỉm cười:
- Nếu như ngươi mong muốn cải biến cái thế giới này, liền phải dựa vào sự cố gắng của mình, ngươi hiểu ý của ta chứ?
Diệp Quan cười khổ
Hắn tự nhiên hiểu rõ!
Hắn hiện tại kế thừa Thần Ấn, liền cũng tương đương với kế thừa nhân quả dĩ vãng, không hề nghi ngờ, những vị thần năm xưa kia nhất định sẽ không đếm xỉa Thần ấn của hắn
Không phục thì làm sao bây giờ?
Vậy khẳng định là liền làm!
Diệp Quan thấp giọng thở dài, vừa mới đánh ra từ trong Tuế Nguyệt trường hà, hiện tại liền phải bắt đầu tiếp tục làm
Hắn là thật sự mệt mỏi!
Lúc này, Thần Nhất đột nhiên cười nói:
- Ngươi nếu muốn thiết lập một trật tự mới, thì dù sao cũng có một số việc nhất định phải làm
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Tiền bối có đề nghị gì sao?
Thần Nhất suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Đừng quên sơ tâm
Sơ tâm!
Diệp Quan yên lặng
Câu nói này nghe đơn giản, nhưng muốn làm được, lại vô cùng khó khăn
Người trong cả cuộc đời, kỳ thật rất dễ đánh mất chính mình, có rất ít người có thể một mực kiên trì bản tâm
Diệp Quan lại hỏi:
- Tiền bối, ngươi…đã thật sự không còn tồn tại sao?
Thần Nhất cười cười, không có trả lời vấn đề này, sau đó dần dần trở nên mờ đi
Diệp Quan mặt mũi tràn đầy nghi hoặc
Rất nhanh, Thần Nhất hoàn toàn biến mất ở trong sân
Biến mất rồi!
Diệp Quan yên lặng không nói, vị Thần Nhất này cứ như vậy biến mất thật sao?
Lúc này, Diệp An đột nhiên chậm rãi đi đến bên cạnh Diệp Quan, nàng chỉ chỉ Thần Ấn trong tay Diệp Quan
Diệp Quan liền vội vàng đưa Thần Ấn cho nàng
Diệp An trừng mắt liếc hắn một cái:
- Ta không muốn ấn
Diệp Quan không hiểu:
- Vậy ngươi muốn cái gì?
Diệp An bình tĩnh nói:
- Ngươi hiểu mà
Vẻ mặt của Diệp Quan lập tức liền đen lại
Ý tứ của vị tỷ tỷ này là muốn chỗ tốt, nhưng không muốn gánh trách nhiệm!
Quá không hợp thói thường
Lúc này, vị Tội Nữ kia đột nhiên nhìn về phía ba người lão giả một bên:
- Hắn là người thừa kế của Thần Nhất Thượng Thần, các ngươi có nguyện ý đi theo hắn?
Nghe được Tội Nữ, Diệp Quan lập tức nhìn về phía ba người lão giả
Thực lực của ba người này đều vô cùng khinh khủng, đặc biệt là lão giả kia, thực lực còn ở phía trên Thần Tướng, nếu như có thể được ba người này đi theo, vậy dĩ nhiên là một kiện sự tình cực tốt
Nhìn thấy Diệp Quan nhìn sang, lão giả yên lặng không nói
Mà hai vị Thần Tướng kia sau khi liếc mắt nhìn nhau, liền chậm rãi quỳ một gối xuống:
- Chúng ta nguyện ý đi theo các hạ
Bọn hắn sở dĩ một mực ở lại nơi này, chính là vì chờ Thần Nhất, mà bây giờ, Thần Nhất chọn Diệp Quan làm người thừa kế, bọn hắn tự nhiên nguyện ý đi theo Diệp Quan
Diệp Quan nhìn về phía lão giả kia, lão giả sau khi yên lặng một lúc lâu, lắc đầu:
- Tha thứ cho ta nói thẳng, ngươi không có bất kỳ phần thắng gì
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Thần Nhất Thượng Thần nguyện ý tin tưởng ta, ngươi không nguyện ý sao?
Lão giả nhìn Diệp Quan:
- Ngươi có biết mấy vị ngụy thần còn sống kia cường đại cỡ nào không?
Diệp Quan lắc đầu:
- Không biết
Lão giả khẽ lắc đầu, thấp giọng thở dài:
- Ngươi xác thực hết sức yêu nghiệt, bằng chừng ấy tuổi có thể đi đến loại trình độ này, cho dù ở Thần Nhất thời đại, đó cũng là ít có. Thế nhưng, ngươi thật sự đấu không lại họ
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó thẳng thắn nói:
- Ta có người sau lưng
Lão giả nhìn thoáng qua Diệp Quan:
- Có người?
Diệp Quan gật đầu:
- Đúng thế
Lão giả một lần nữa lắc đầu:
- Vô dụng, ngươi đối với thực lực của những ngụy thần kia hoàn toàn không biết gì cả
Diệp Quan mỉm cười:
- Được rồi! Tiền bối bảo trọng
Nói xong, hắn mang theo Diệp An quay người rời đi
Hắn đương nhiên sẽ không cưỡng cầu
- Chờ một chút!
Lúc này, lão giả đột nhiên mở miệng
Diệp Quan quay người nhìn về phía lão giả, lão giả do dự một chút, sau đó nói:
- Ngươi để cho người ta hỗ trợ, cũng không cho chỗ tốt sao?
Nghe được lời nói của lão giả, mấy người giữa sân đều là sửng sốt
Chỗ tốt?
Diệp Quan trừng mắt nói:
- Ngươi…không phải là vì tín ngưỡng sao…
Lão giả trầm giọng nói:
- Có tín ngưỡng cũng cần ăn cơm!
Diệp Quan yên lặng, chính mình chủ quan rồi
Bạn cần đăng nhập để bình luận