Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1739: Ngoại Lệ?

CHƯƠNG 1739
NGOẠI LỆ?
Mà ở trong lịch sử mấy chục tỷ năm này, Tiên Linh Tộc cũng sinh ra vô số thiên tài cùng với yêu nghiệt, mục tiêu của bọn hắn đều đều là mười thành thần tính, đáng tiếc là, không có bất kỳ một người nào có thể đạt đến, thế nhưng, cường giả chín thành thần tính lại có không ít
Chín thành thần tính!
Diệp Quan đột nhiên phát hiện ra, chớ nói mười thành thần tính, cho dù là chín thành thần tính, kỳ thật cũng là khó như lên trời
Bởi vì ở trong lịch sử Tiên Linh Tộc mấy chục tỷ năm này, cường giả chín thành thần tính cũng chỉ có hơn ba mươi vị
Nhưng thả ra bên ngoài, hơn ba mươi vị thần tính chín thành này, liền có chút kinh khủng
Phải biết, Thần Gia cũng chỉ có một vị đại lão tiếp cận vô hạn chín thành thần tính, Trấn Tộc càng là một vị cũng đều không có
Nhưng Tiên Linh Thần tộc, lại có gần ba mươi vị!
Khó trách Tiên Linh Tộc này kiêu ngạo như thế, người ta xác thực có vốn liếng này
Ba mươi vị đại lão chín thành thần tính, thoạt nhìn rất nhiều, nhưng đặt vào trong lịch sử mấy chục tỷ năm, kỳ thật, cũng rất là ít
Diệp Quan biết, chính mình dã có chút đánh giá thấp Tiên Linh Tộc này
Ngay từ lúc đầu, hắn cho rằng Tiên Linh Tộc mạnh hơn một chút so với Thần Gia và Trấn Tộc, nhưng hiện tại xem ra, đây không phải mạnh hơn một chút, Thần Gia cùng với Trấn Tộc căn bản không có cách nào so với Tiên Linh Tộc
Lúc này, nữ tử cách đó không xa đột nhiên mở miệng:
- Ngươi chính là truyền nhân Thần Nhất nổi danh gần đây?
Diệp Quan thu hồi suy nghĩ, nhìn về phía nữ tử cách đó không xa, cười nói:
- Đúng thế
Nữ tử nhìn Diệp Quan, nghiêm túc hỏi:
- Thần Nhất đi thật rồi?
Diệp Quan gật đầu
Nữ tử khẽ lắc đầu:
- Đáng tiếc
Diệp Quan có chút hiếu kỳ:
- Ngươi biết Thần Nhất?
Nữ tử bình tĩnh nói:
- Không biết, nhưng từng nghiên cứu
Diệp Quan lập tức có chút hiếu kỳ:
- Từng nghiên cứu?
Nữ tử khẽ gật đầu, nàng mở lòng bàn tay ra, một bản cổ thư cổ lão chậm rãi bay tới trước mặt Diệp Quan, phía trên có ba chữ to: Thần Nhất Truyện
Thần Nhất Truyện!
Diệp Quan hơi kinh ngạc:
- Ngươi viết?
Nữ tử gật đầu:
- Ừm
Diệp Quan mở ra xem, bên trong ghi chép rất nhiều sự tích của Thần Nhất, bao quát sự tình Thần Nhất năm đó đi vào Tiên Linh Tộc, mà khiến cho Diệp Quan hơi kinh ngạc chính là, Thần Nhất năm đó là làm thế nào đánh bại những thiên tài yêu nghiệt Tiên Linh Tộc kia, nữ tử trước mắt vậy mà không che dấu chút nào viết ra
Nữ tử đột nhiên nói:
- Lúc ông ta rời đi, có nói gì hay không?
Diệp Quan lắc đầu:
- Không có
Nữ tử cau mày
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Ta vừa rồi đọc bản Tiên Linh Thông Sử kia, Tiên Linh Tộc các ngươi từng xuất hiện hơn ba mươi vị chín thành thần tính…
Nữ tử cải chính:
- Ba mươi sáu vị!
Diệp Quan gật đầu:
- Ba mươi sáu vị, bọn họ so với Thần Nhất, như thế nào?
Nữ tử lắc đầu:
- Không bằng
Diệp Quan hơi kinh ngạc:
- Tiên tổ các ngươi không phải cũng là tiếp cận vô hạn mười thành thần tính sao?
Nữ tử sau khi yên lặng một lúc lâu, nói:
- Nhưng Thần Nhất đã tiếp xúc nhân tính
Diệp Quan lập tức có chút chấn kinh:
- Cô nương, sau thần tính chính là nhân tính, đúng không?
Nữ tử nhìn thoáng qua Diệp Quan, gật đầu:
- Đúng vậy
Diệp Quan yên lặng
Hắn quả nhiên không có đoán sai
Ở phần cuối thần tính, vậy mà thật sự chính là nhân tính
Nữ tử lại nói:
- Tu luyện, chính là một cái quá trình hàng phục chính mình
Diệp Quan đột nhiên có chút hiếu kỳ:
- Vị Thánh Nữ của các ngươi kia đâu?
Nữ tử lắc đầu:
- Nàng rất ít xuất hiện
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Cũng không biết trong lòng nàng còn có Thần Nhất hay không
Nữ tử thản nhiên liếc mắt nhìn Diệp Quan:
- Ngươi có chút ngây thơ
Diệp Quan không hiểu ra sao
Nữ tử bình tĩnh nói:
- Nhìn chung toàn bộ lịch sử, phàm là người đi đến đỉnh phong, trong lòng chỉ có Đại Đạo…nhi nữ tình trường ở trước mặt Đại Đạo, là không có ý nghĩa bực nào
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Xác thực, dĩ nhiên, cũng có ngoại lệ
Nhi nữ tình trường ở trước mặt Đại Đạo, xác thực lộ ra không có ý nghĩa, phải biết, người ưa thích một người, chẳng lẽ có thể ưa thích mấy vạn năm, thậm chí là vài tỷ năm?
Bất cứ cảm tình nào, ở trước mặt thời gian, đều sẽ có một lúc trở nên mờ nhạt
Đương nhiên, cũng có ngoại lệ
Ví dụ như cô cô váy trắng!
Nữ tử nhìn về phía Diệp Quan:
- Ngoại lệ?
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Ta biết một người, đối với nàng mà nói, người thân nhất mới là trọng yếu nhất, Đại Đạo gì đó đều là phù vân
Nữ tử đột nhiên nói:
- Chấp niệm của nàng rất sâu đúng không?
Diệp Quan có chút chấn kinh
Nữ tử bình tĩnh nói:
- Sau khi một người đi đến đỉnh phong, mà vẫn có thể quan tâm đến người thân như trước, có hai loại khả năng, một là do tính cách, dĩ nhiên, cho dù là loại người có tính cách này, cũng sẽ từ từ phai nhạt theo thời gian, bởi vậy, chỉ có người có chấp niệm cực sâu mới có thể làm được…
Bạn cần đăng nhập để bình luận