Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3919: Cổ Đạo Thiên

nhưng chỉ thoáng qua, kiếm của hắn kịch liệt run lên, vạn đạo hợp nhất
Vô Địch kiếm đạo!
Ông! !
Tiếng kiếm reo vang vọng toàn bộ Thần Khư Chi Địa
- Chúc mừng!
Lúc này, lão giả áo bào trắng đột nhiên xuất hiện ở trong sân, lão nhìn Diệp Quan, mỉm cười nói:
- Có thể ở trong thời gian ngắn ngủi như thế liền dung hợp vạn đạo, thật sự là ghê gớm
Diệp Quan cười nói:
- Đây là nhờ có tiên hiền các triều đại Cổ Thần Quốc dốc túi dạy dỗ
hắn sở dĩ có thể dung hợp vạn đạo nhanh như vậy, đề thăng Kiếm đạo của mình, nguyên nhân chủ yếu nhất chính là những tiên hiền Cổ Thần Quốc này dốc túi dạy dỗ không giữ lại chút nào
lão giả áo bào trắng đột nhiên nói:
- Chúng ta đi gặp Đế Chủ đi!
Diệp Quan nói:
- Được
nói xong, hắn nhìn thoáng qua bốn phía:
- Vị Cổ huynh kia...
Lão giả áo bào trắng mỉm cười nói:
- Vừa rồi ta mới hỏi gã, gã hiện tại không có hứng thú, gã đang nghiên cứu chiến kỹ của chính mình
Diệp Quan cười nói:
- Được!
Lão giả áo bào trắng mang theo Diệp Quan tan biến ở tại chỗ, lúc xuất hiện một lần nữa, hai người đã đi tới trong một vùng hư không
rất nhanh, Diệp Quan cau mày
bởi vì hắn phát hiện ra bọn hắn đã không phải là ở trong thời không ban đầu
Diệp Quan đột nhiên quay đầu nhìn về phía lão giả áo bào trắng, kinh ngạc nói:
- Tiền bối, nơi này là chỗ giao giới Hư Chân? ?
Lão giả áo bào trắng nói:
- Chuẩn xác mà nói là cửa vào chỗ giao giới Hư Chân
Diệp Quan nói:
- Đế Chủ tiền bối ở trong này?
Lão giả áo bào trắng gật đầu
Diệp Quan quay đầu nhìn lại, cách đó không xa có một vị nam tử đứng, ở quanh người nam tử, tản ra từng luồng ánh vàng quỷ dị, mà đôi mắt của nam tử cũng là màu vàng kim
mà ở trên đỉnh đầu nam tử vạn trượng, nơi đó có một đạo pháp ấn màu vàng, đạo pháp ấn kia liền nằm ngang ở chỗ lối vào chỗ giao giới Hư Chân
Đế Chủ!
Cổ Đạo Thiên!
Lão giả áo bào trắng làm một lễ thật sâu:
- Thuộc hạ bái kiến Đế Chủ
Diệp Quan nhìn nam tử trước mắt, hơi kinh ngạc, bởi vì người trước mắt này chính là vị tiên hiền Cổ Thần Quốc luận đạo với hắn tại Thần Khư Chi Địa trước đó kia...
Lúc này, Cổ Đạo Thiên nhìn về phía Diệp Quan, mỉm cười nói:
- Chúc mừng, chiến lực của ngươi bây giờ ít nhất là sờ thật tám thành, tăng thêm lực lượng huyết mạch của bản thân ngươi, cho dù là cường giả sờ thật chín thành cũng có thể đánh một trận
Diệp Quan nói:
- Đây phải đa tạ nhóm đa tạ tiền bối tương trợ
Cổ Đạo Thiên lắc đầu:
- Thiên phú của ngươi cũng cao đáng sợ, hơn nữa, ngươi cũng đạt tới một cái bình cảnh, chẳng qua là kém một cơ hội mà thôi
nói xong, Cổ Đạo Thiên ngẩng đầu nhìn về phía trận pháp pháp ấn tại cửa vào chỗ giao giới Hư Chân kia, y mở lòng bàn tay ra, một khối kim ấn màu vàng xuất hiện ở trong tay của y
bên trong khối kim ấn màu vàng này không ngừng tản ra ánh vàng, sau đó tràn vào trong thân thể của y, sau đó theo thân thể của y chảy hướng vào trong trận pháp pháp ấn chỗ giao giới Hư Chân kia
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút
Cổ Đạo Thiên nói khẽ:
- Năm đó ta thôi động ấn này, phong ấn lối vào chỗ giao giới Hư Chân, lúc này mới khiến cho những cái được gọi là 'thần' kia không thể quay về, cũng làm cho những 'thần' ở phía trên kia không xuống được...
Diệp Quan có chút chấn kinh:
- Tiền bối, ngươi phong ấn chỗ giao giới Hư Chân? ?
Cổ Đạo Thiên gật đầu:
- Có phong ấn này, những cái được gọi là 'thần' kia liền không xuống được, dĩ nhiên, một số sinh linh thực lực yếu là không bị hạn chế
nói xong, y quay đầu nhìn về phía Diệp Quan:
- Những năm gần đây, ta vì duy trì phong ấn này, đã hao hết tâm huyết của ta, mà bây giờ, ta cũng đã không thể duy trì nó...
Diệp Quan: "..."
Cổ Đạo Thiên chằm chằm ấn trong tay, nói khẽ:
- Thế nhân đều muốn lấy được ấn này, nhưng lại có ai biết, ấn này chính là đệ nhất họa vật nơi đây?
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút:
- Tiền bối, thần vật này...
- Thần Minh Ấn! !
Cổ Đạo Thiên nói:
- Nó gọi là Thần Minh Ấn, đến từ vực ngoại chỗ giao giới Hư Chân, dĩ nhiên, ta cũng không chắc chắn lắm. Bên trong vật này ẩn chứa một loại ý chí, cũng chính là ý chí thần linh, sử dụng vật này có thể đạt được lực lượng trước nay chưa từng có, thế nhưng, ngươi phải tín ngưỡng nó, ở sâu trong nội tâm ngươi, ngươi phải coi ý chí của nó là ý chí chủ yếu... thay lời khác mà nói, chính là ngươi muốn thu hoạch lực lượng của nó, liền phải thần phục nó...
Nói xong, y quay đầu nhìn về phía Diệp Quan, mỉm cười nói:
- Thứ này và Trật Tự đạo của ngươi có chút giống nhau, dĩ nhiên, Trật Tự đạo của ngươi không có loại tính cưỡng chế này
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Chủ nhân của ấn này chẳng lẽ cũng là tu Trật Tự đạo?
Bạn cần đăng nhập để bình luận