Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3608: Ma Xui Quỷ Khiến

CHƯƠNG 3608
MA XUI QUỶ KHIẾN
Toại Cổ Kim lắc đầu
sắc mặt của Diệp Quan trầm xuống
đúng lúc này, Diệp Quan không biết cảm nhận được cái gì, đột nhiên ngừng lại, chỉ thấy tinh hà bốn phía đột nhiên nhuyễn động, ngay sau đó, một toà quang trận năng lượng màu đỏ sậm đột nhiên hiển hiện từ bốn phía hai người, những năng lượng quang trận kia tựa như một tòa lồng giam vây khốn hắn cùng với Toại Cổ Kim
cùng lúc đó, bảy vị cường giả Bất Hủ Đế Chủ cảnh lúc trước kia cũng xuất hiện ở phía sau hai người
người thần bí cầm đầu kia khàn giọng nói:
- Hai người các ngươi nếu như giao ra những thứ đoạt được bên trong bí cảnh tiên phủ kia, chúng ta sẽ lập tức rời đi
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía người thần bí kia:
- Các ngươi biết nàng là ai chứ?
Người thần bí nói:
- Toại các chủ Toại Minh văn minh, chúng ta há lại có thể không biết?
Diệp Quan nói:
- Các ngươi không sợ Toại Minh văn minh trả thù?
Người thần bí nói:
- Tục ngữ nói, cầu phú quý trong nguy hiểm, không phải sao?
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Toại Cổ Kim:
- Ngươi tiến vào Tháp nhỏ?
Toại Cổ Kim lắc đầu
Diệp Quan yên lặng, hắn kỳ thật cũng không biết thực lực của Toại Cổ Kim, bởi vì nữ nhân này liền chưa từng ra tay, nhưng có thể xác định chính là, thực lực của nàng cũng không phải là rất mạnh
Toại Cổ Kim nhìn thoáng qua bốn phía:
- Bọn hắn không chỉ có chừng này người
Diệp Quan gật đầu
Toại Cổ Kim nói:
- Chúng ta phải trở lại Cựu Thổ
không ai có thể cự tuyệt sự dụ hoặc bảo vật Tổ văn minh này, cho dù biết Toại Cổ Kim đến từ Toại Minh văn minh, rất nhiều người cũng sẽ bí quá hoá liều
đương nhiên, nếu như Toại Cổ Kim thân ở Cựu Thổ, những người này khẳng định không dám như thế, nhưng vấn đề là, nàng hiện tại cách Cựu Thổ rất xa
Diệp Quan nói:
- Thực lực của ngươi như thế nào?
Toại Cổ Kim nói:
- Cũng tạm
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía nàng:
- Cũng tạm?
Toại Cổ Kim nói:
- Ừm
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Chúng ta có nên chạy không!
- Động thủ!
Đúng lúc này, người thần bí ở nơi xa kia đột nhiên mở miệng
trận pháp khởi động, từng cỗ lực lượng đáng sợ vọt thẳng đến Diệp Quan cùng với Toại Cổ Kim, cùng lúc đó, bảy vị cường giả Bất Hủ Đế Chủ cảnh như lôi đình cùng nhau vọt về phía hai người
tay trái Diệp Quan đột nhiên nắm vòng eo Toại Cổ Kim, khẽ động tâm niệm, Thanh Huyền kiếm trực tiếp vượt qua thời không, hai người tan biến ở tại chỗ
tất cả mọi người giữa sân vồ hụt
giữa sân, người thần bí kia muốn vượt qua thời không đuổi theo, nhưng lại phát hiện ra, Diệp Quan cùng với Toại Cổ Kim đã rời đi mảnh Sáng Sinh tinh vực này
người thần bí giận không kiềm được
lúc này, một vị nam tử đột nhiên xuất hiện ở trong sân, nam tử mặc một bộ áo bào trắng, trên mặt mang theo một chiếc mặt nạ cổ đồng
nhìn thấy nam tử, đám người thần bí liền vội cung kính thi lễ:
- Công tử
nam tử cười nói:
- Ta đã sớm nhắc nhở các ngươi, kiếm của vị Diệp công tử kia hết sức không đơn giản, thời không đại trận này của các ngươi căn bản không phong toả được hắn
người thần bí trầm giọng nói:
- Công tử, đó đến cùng là kiếm gì?
Nam tử đeo mặt nạ mỉm cười nói:
- Kiếm do Thiên Mệnh váy trắng chế tạo…
Người thần bí hơi nghi hoặc một chút
nam tử đeo mặt nạ nói:
- Các ngươi không biết cũng bình thường, đó là một người vô địch ba quyển…
Nói xong, nam tử cười cười:
- Không nói những thứ này, đi thôi
nói xong, nam tử quay người tan biến ở trong tinh hà
bên trong đường hầm thời không
Diệp Quan vốn là nắm eo Toại Cổ Kim, nhưng có lẽ là bởi vì khoảng cách quá xa, lại có lẽ là tốc độ xuyên qua hiện tại quá nhanh… tóm lại, hiện tại Diệp Quan là ôm Toại Cổ Kim, hơn nữa, hai người là loại ôm mặt dán mặt kia
vòng eo của Toại Cổ Kim cực kỳ mảnh khảnh, thật sự là thắt đáy lưng ong
trán Diệp Quan kề trán nàng, xúc cảm mềm mại truyền đến từ hai tay và thân thể kia, làm cho hắn chỉ cảm thấy toàn thân khô nóng khó nhịn
thân thể Toại Cổ Kim có chút cứng đờ, nàng thấp giọng nói:
- Ta tiến vào Tháp nhỏ
Diệp Quan ma xui quỷ khiến nói:
- Không
Toại Cổ Kim ngẩng đầu nhìn về phía hắn, Diệp Quan ý thức được lời của chính mình không thích hợp, vội vàng nói:
- Sắp tới rồi
Toại Cổ Kim không nói thêm gì nữa, đầu nàng hơi nghiêng sang một bên, tựa cằm lên vai Diệp Quan
tay của Diệp Quan cũng rất thành thật, chỉ là nhẹ nhàng vịn eo nàng, cũng không có động tác gì khác người
khuôn mặt Toại Cổ Kim có chút ửng hồng, cũng không phải là bởi vì nàng đang miên man suy nghĩ, mà là bởi vì duyên cớ huyết mạch
huyết mạch thần bí trong cơ thể nàng kia chẳng qua là bị ba loại huyết mạch của Diệp Quan tạm thời ngăn chặn, hơn nữa, bởi vì duyên cớ dung hợp lúc trước, huyết mạch trong cơ thể nàng thật ra là có một ít thuộc tính Phong Ma huyết mạch
Bạn cần đăng nhập để bình luận