Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1566: Lấy Một Chọi Hai!

CHƯƠNG 1566
LẤY MỘT CHỌI HAI!
Chiến!
Trong cơ thể Diệp Quan, Vô Địch kiếm ý vô cùng vô tận không ngừng tuôn ra, trong lúc nhất thời, toàn bộ vùng trời hẻm núi bị mấy đạo kiếm quang xé rách thành một màu đen kịt, vô cùng kinh khủng
Lấy một chọi hai!
Đối mặt với hai đầu yêu thú kinh khủng này, Diệp Quan không sợ chút nào, đại chiến máu nóng sôi trào
Mà ở một bên khác, Vương Thú đề phòng mà nhìn chằm chằm vào Mục đoàn trưởng trước mặt cách đó không xa:
- Ẩn Nặc Châu trên người ta và Diệp lão đệ đột nhiên mất đi hiệu lực, là ngươi động tay chân
Mục đoàn trưởng chậm rãi đi về phía Vương Thú:
- Giao thi thể của người kia ra, ta có thể phân cho ngươi một nửa
Vương Thú đột nhiên hô to đối với Diệp Quan đại chiến nơi xa:
- Diệp lão đệ, bà nương này muốn nuốt một mình, ngươi mau trở lại…
Đúng lúc này, Mục đoàn trưởng đột nhiên xông về phía trước, trực tiếp chém một kiếm về phía Vương Thú cách đó không xa, một kiếm này cực nhanh, lực lượng lại vô cùng khinh khủng, một kiếm ra, thời không trực tiếp bị xé nứt ra. Cũng may bản thân Vương Thú liền có phòng bị, ở trong nháy mắt nhìn thấy Mục đoàn trưởng xuất kiếm, y trực tiếp xuất ra một mặt cự thuẫn cản ở trước người
Ầm!
Cự thuẫn kịch liệt run lên, sau đó trực tiếp xuất hiện vô số vết nứt, lực lượng kinh khủng ẩn chứa trong kiếm của Mục đoàn trưởng trực tiếp chấn bay Vương Thú ra ngoài, Vương Thú còn chưa dừng lại, lại là một kiếm giết tới
Ầm ầm!
Mặt cự thuẫn kia vỡ nát ầm ầm!
Trong lòng Vương Thú giật mình, bất chấp mọi thứ, xông thẳng về phía trước, đánh một quyền về phía kiếm của Mục đoàn trưởng, ở trên nắm tay y, vô số ánh vàng tuôn ra, tạo thành một đạo quyền mang màu vàng kim mạnh mẽ, nhưng mà, theo một kiếm kia của Mục đoàn trưởng đánh tới, quyền mang màu vàng kim vỡ nát ầm ầm, ngay sau đó, kiếm của Mục đoàn trưởng trực tiếp đâm vào tay phải của Vương Thú. Nhưng mà Vương Thú lại không lùi mà tiến tới, trực tiếp dùng thân thể đánh tới Mục đoàn trưởng, mà ngay trong nháy mắt này, Mục đoàn trưởng đột nhiên rút trường kiếm ra chém, sau đó thuận thế lui về sau
Xùy!
Lần lui này, trực tiếp tránh đi cú va chạm mạnh của Vương Thú, cùng lúc đó, một kiếm nàng chém ra kia trực tiếp chém bay cánh tay phải của Vương Thú ra ngoài, vô số máu tươi phun ra ngoài
Mục đoàn trưởng sau khi dừng lại, nàng nhẹ nhàng điểm mũi chân một cái, sau đó một lần nữa chém một kiếm về phía Vương Thú, một kiếm này càng nhanh hơn so với vừa rồi
Mà đúng lúc này, trong cơ thể Diệp Quan xa xa đột nhiên bộc phát ra một coox khí tức kinh khủng, cùng lúc đó, thanh âm lo lắng của Diệp Quan đột nhiên vang lên từ giữa sân:
- Vương huynh, mau đưa đồ vật cho nàng…
Trong khi nói chuyện, hắn vung kiếm trảm lui hai đầu yêu thú kia, cùng lúc đó, hắn để cho Ngao Thiên Thiên đi ra, xông về phía vị Mục đoàn trưởng kia
Vương Thú cũng không có đưa nhẫn trữ vật trong tay cho Mục đoàn trưởng, mà là vận hết toàn lực ném về phía Ngao Thiên Thiên đang xông tới:
- Diệp lão đệ, cho ngươi…
Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt của vị Mục đoàn trưởng kia trở nên dữ tợn trong nháy mắt:
- Muốn chết!
Dứt lời, thân thể nàng đột nhiên trở nên mờ đi, sau một khắc, đồng tử của Vương Thú bỗng nhiên co rụt lại, tiếp theo, y chỉ thấy kiếm quang lóe lên trước mắt, một thanh kiếm trực tiếp đâm vào giữa chân mày y
Xùy!
Một vòi máu tươi bắn ra từ cái ót Vương Thú…
Vương Thú trợn hai mắt lên, thân thể chậm rãi ngã xuống, chỗ cái ót, máu tươi dâng trào như suối
Mà lúc này, Ngao Thiên Thiên đã vọt tới trước mặt vị Mục đoàn trưởng kia, nàng đấm ra một quyền, một cỗ lực lượng kinh khủng đãng ra, trong nháy mắt chấn cho vị Mục đoàn trưởng kia liên tục lùi lại
Mục đoàn trưởng sau khi dừng lại, nàng ngẩng đầu nhìn về phía Ngao Thiên Thiên trước mặt cách đó không xa, vẻ mặt dưới áo choàng ngưng trọng trước nay chưa từng có, lực lượng của nữ tử trước mắt này cực kỳ khủng bố, kiếm của nàng căn bản là không có cách tiếp nhận, đã triệt để nứt ra
Mà lúc này, Diệp Quan ở xa xa sau khi vung kiếm đẩy lui hai đầu yêu thú, hắn cũng không tiếp tục dây dưa với chúng nó, mà là thân hình run lên, trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang vọt tới trước mặt Vương Thú
Mà ở bên trong Tiểu Tháp, Mộc Nguyên cùng với hai vị thần tướng vọt ra, nghênh tiếp hai đầu yêu thú mạnh mẽ kia
Diệp Quan vội vàng đỡ lấy Vương Thú, hắn lấy Tự Nhiên thần thụ ra bỏ vào trong cơ thể Vương Thú, nhưng mà lại không có bất kỳ tác dụng gì, bởi vì một kiếm vừa rồi của Mục đoàn trưởng, đã triệt để vỡ vụn tất cả sinh cơ trong cơ thể y
Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt của Diệp Quan trở nên dữ tợn trong nháy mắt
Vương Thú bắt lấy cánh tay Diệp Quan, y xuất ra một chiếc nhẫn trữ vật đưa cho Diệp Quan, run giọng nói:
- Tinh Giới, Tinh Hà Tông…Vương Quân Như…nói cho nàng, về sau nàng chỉ có thể tự chăm sóc chính mình…
Nói xong, thân thể của y trực tiếp hóa thành một sợi khói xanh biến mất không thấy gì nữa
Bạn cần đăng nhập để bình luận