Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1273: Ba Ván Thắng Hai

CHƯƠNG 1273
BA VÁN THẮNG HAI
Lúc này, trảo nhỏ của Tiểu Bạch ngoắc ngoắc đối với nơi xa
Oanh!
Lúc này, một cỗ khí tức đáng sợ đột nhiên phóng lên tận trời từ bên trong cung điện kia, ngay sau đó, một đạo u quang đột nhiên bay tới, cuối cùng vững vàng rơi vào trước mặt Tiểu Bạch cùng với Nhị Nha
Là một chiếc hồ lô màu tím!
Tiểu Bạch liếc mắt đánh giá hồ lô, sau đó đưa tay bắt lấy, thu nó vào
Nhị Nha khẽ gật đầu, sau đó mang theo Tiểu Bạch rời đi
Sau khi rời khỏi vùng biển, Tiểu Bạch dường như cảm nhận được cái gì, con mắt lập tức bừng sáng, trảo nhỏ của nàng chỉ bên phải, vung vẩy với tốc độ cao
Nhị Nha do dự một chút, sau đó nói:
- Chúng ta còn giống như phải đi cứu cháu trai!
Tiểu Bạch trừng mắt nhìn, trảo nhỏ quơ với tốc độ cao, cũng không biết đang biểu đạt cái gì
Nhị Nha suy nghĩ một chút, nói:
- Cháu trai sẽ không có chuyện gì chứ?
Tiểu Bạch trừng mắt nhìn, không nói lời nào, nàng cũng không xác định cháu trai sẽ có sự tình hay không
Trên lý luận mà nói, hẳn là không có việc gì
Nhị Nha đột nhiên nói:
- Tung tiền xu để quyết định! Nếu là mặt trên, chúng ta liền đi cứu cháu trai, nếu là mặt dưới, chúng ta trước hết đi lấy bảo vật, sau đó lại đi cứu cháu trai
Tiểu Bạch liền vội vàng gật đầu, biểu thị phương pháp này có thể
Nếu có sai, vậy cũng là tiền xu sai!
Đến lúc đó An Nam Tĩnh nếu như muốn trách tội, liền giao tiền xu ra…
Tiền xu: "…"
Nhị Nha đột nhiên xuất ra một đồng tiền, ngón cái của nàng nhẹ nhàng bắn ra, tiền xu đột nhiên bay lên cao khoảng một trượng, cuối cùng lại vững vàng rơi vào trong lòng bàn tay nàng, hai tiểu gia hỏa định nhãn xem xét, là mặt trước!
Mặt trước!
Nhị Nha cùng với Tiểu Bạch trừng mắt nhìn…
Lúc này, Nhị Nha đột nhiên nói:
- Lại quăng thêm một lần? Ba ván thắng hai?
Tiểu Bạch: "…"

Ở bên trong Tuế Nguyệt trường hà, Diệp Quan đi theo Vô Biên Chủ một đường nghịch lưu tuế nguyệt
Hắn cũng không giúp được một tay, thế là, liền trở về bên trong Tháp nhỏ
Ở bên cạnh Diệp Thanh Thanh, Diệp Quan ngồi yên lặng, lúc này Diệp Thanh Thanh ở dưới sự chữa trị của Tự Nhiên thần thụ, thương thế đã khôi phục rất nhiều, bên trên khuôn mặt tái nhợt cũng nhiều thêm một chút hồng nhuận phơn phớt
Nghĩ đến trước đó Diệp Thanh Thanh lấy mệnh cứu giúp, Diệp Quan lập tức có chút nghĩ mà sợ, chính mình nếu không phải quay trở lại, vị cô cô này chỉ sợ sẽ táng thân ở nơi đó
Lúc này, Diệp Thanh Thanh đột nhiên mở hai mắt ra, Diệp Quan vội nói:
- Sao rồi?
Diệp Thanh Thanh nhìn hắn một cái:
- Tự Nhiên thần thụ này của ngươi rất không tệ, khôi phục cực nhanh
Diệp Quan cười nói:
- Vậy thì tốt!
Diệp Thanh Thanh nói:
- Người tới là Vô Biên Chủ?
Diệp Quan gật đầu:
- Đúng thế
Diệp Thanh Thanh khẽ gật đầu, không nói gì nữa
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Cô cô, thương lượng với ngươi một chuyện
Diệp Thanh Thanh nhìn về phía Diệp Quan:
- Chuyện gì?
Diệp Quan chân thành nói:
- Lần sau đừng có lại lấy mệnh cứu giúp ta, ngươi nếu như xảy ra chuyện, cha ta chắc chắn sẽ không tha cho ta!
Ánh mắt của Diệp Thanh Thanh dần dần trở nên lạnh:
- Cho nên, ngươi là sợ cha ngươi trách phạt ngươi, mới không muốn để cho ta xảy ra chuyện?
Diệp Quan nghe đến trợn mắt hốc mồm, não mạch kín của vị cô cô này thật sự không hợp thói thường
Diệp Quan vội vàng nói:
- Bản thân ta tự nhiên cũng không hy vọng ngươi xảy ra chuyện
Diệp Thanh Thanh nhìn chằm chằm hắn, không nói lời nào
Diệp Quan bị nhìn có chút mất tự nhiên, vị cô cô này tức giận lên xác thực khó xử lý
Sau một lúc lâu, Diệp Thanh Thanh bình tĩnh nói:
- Ngay từ đầu tới giúp ngươi, là bởi vì cha ngươi, chẳng qua về sau cũng không phải như vậy
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Bất kể như thế nào, ta không hy vọng cô cô ngươi xảy ra chuyện, còn có, ta hi vọng về sau có chuyện gì, chúng ta cùng nhau đối mặt, cho dù chết, cũng không sao cả. Nếu như ngươi bởi vì cứu ta mà chết, chính ta cũng sẽ không sống an lòng
Diệp Thanh Thanh nhìn hắn một cái:
- Đừng có nghĩ nhiều như vậy
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Bất kể như thế nào, có chuyện gì, chúng ta cùng nhau đối mặt
Diệp Thanh Thanh lãnh đạm nói:
- Đừng có lề mề chậm chạp, ta muốn làm cái gì thì làm cái đó, có biết hay không?
Diệp Quan cười nói:
- Rấ tốt!
Hắn biết, cô cô này tính tình hiếu thắng, không thể đối nghịch, bằng không sẽ gạch đến chết
Diệp Thanh Thanh đột nhiên hỏi:
- Chủ nhân Đại Đạo bút có tính toán gì?
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Vô Biên Chủ chỉ nói mang theo chúng ta đi một nơi đặc thù, về phần chỗ nào, chính y cũng không phải đặc biệt rõ ràng, nói đây là chủ nhân Đại Đạo bút an bài
Diệp Thanh Thanh khẽ gật đầu:
- Ừm
Lúc này, Diệp Quan dường như nghĩ đến cái gì, đột nhiên xé áo của mình, lộ ra thân thể cường tráng của chính mình, Diệp Thanh Thanh cau mày:
- Ngươi định làm gì?
Diệp Quan vội vàng nói:
- Ta là để cho ngươi xem một chút, những đường vân trên người của ta này là cái gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận