Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1780: Cuồng Vọng!

CHƯƠNG 1780
CUỒNG VỌNG!
An Nam Tĩnh khẽ gật đầu:
- Được
Đối với Diệp Quan, nàng cũng là tương đối tán thưởng, hi vọng hắn có thể Kiếm Võ song tu, mà Diệp Quan là hoàn toàn có thể làm được. Bởi vì tên tiểu tử này xác thực yêu nghiệt!
Đạt được An Nam Tĩnh đáp ứng, Diệp Quan lập tức nở nụ cười, sau đó hắn nhìn về phía Thanh Nghiệp cách đó không xa, kẹp hai ngón tay, đang muốn hạ sát thủ, nhưng lúc này, Thanh Nghiệp đột nhiên gắn giọng nói:
- Diệp Quan, ngươi thật sự muốn không chết không thôi với Tiên Linh tộc chúng ta sao?
Diệp Quan khẽ lắc đầu:
- Đều đã đến loại thời điểm này, ngươi còn nói loại lời này…
Nói xong, hắn vung kiếm chỉ, một đạo kiếm quang đột nhiên hạ xuống thẳng tắp từ trên đỉnh đầu Thanh Nghiệp
Nhưng ngay lúc này, một cỗ lực lượng thần bí đột nhiên xuất hiện ở trong sân, sau một khắc, đạo kiếm quang kia của Diệp Quan trực tiếp bị một cỗ lực lượng thần bí ngăn cản
Nhìn thấy một màn này, Diệp Quan cau mày
Lúc này, thời không nơi xa đột nhiên nứt ra, sau một khắc, một nam tử trung niên chậm rãi đi ra
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút
Lúc này, Thanh Tri đột nhiên nói:
- Thanh Cổ, là Võ Quan của Tiên Linh tộc chúng ta, trăm năm trước đi tới Thần Khư Sâm Lâm…
Thanh Cổ!
Diệp Quan khẽ gật đầu, xem ra, Tiên Linh tộc này đã bắt đầu gọi người trở về từ Thần Khư Sâm Lâm
Nghe được Thanh Tri, Thanh Nghiệp lập tức giận không kềm được, phẫn nộ chỉ Thanh Tri:
- Tên phản đồ đáng chết nhà ngươi
Thanh Tri lại không nhìn thẳng Thanh Nghiệp, nàng bây giờ nghĩ, là làm thế nào bảo tồn Tiên Linh tộc văn minh
Thanh Cổ nhìn thoáng qua Thanh Tri, sau đó nhìn về phía Diệp Quan một bên:
- Ngươi chính là truyền nhân Thần Nhất kia?
Diệp Quan gật đầu:
- Đúng vậy
Thanh Cổ hừ lạnh một tiếng:
- Chính là ngươi nói, Tiên Linh tộc chúng ta hoặc là hàng, hoặc là chết?
Diệp Quan cười nói:
- Mẹ ta nói, chẳng qua, mẹ ta nói chính là ta nói
Tần Quan nhìn thoáng qua Diệp Quan, mỉm cười, không nói gì
Thanh Cổ cười nhạo:
- Không phải cuồng vọng bình thường, sư phó ngươi Thần Nhất còn ưu tú hơn ngươi nhiều, nhưng y không có cuồng vọng như ngươi
Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng:
- Chúng ta đừng có phí lời nữa, trực tiếp làm đi
Nói xong, hắn hướng về phía trước bước ra một bước, sau đó bắt kiếm quyết, một đạo kiếm quang trong nháy mắt giết tới trước mặt Thanh Cổ
Nhìn thấy Diệp Quan trực tiếp động thủ, ánh mắt của Thanh Cổ trong nháy mắt trở nên băng lãnh, hắn đột nhiên hướng về phía trước bước ra một bước, sau đó tay phải hóa chưởng, trực tiếp mãnh liệt hạ xuống một chưởng đối với trước mặt
Oanh!
Trong nháy mắt, một cỗ lực lượng kinh khủng phun ra ngoài từ trong lòng bàn tay của hắn, trong chốc lát, toàn bộ tinh hà vô tận trực tiếp bốc cháy lên, mà đạo kiếm quang kia của Diệp Quan cũng là mạnh mẽ bị cản lại, nhưng sau một khắc, một đạo kiếm quang không có dấu hiệu nào xuất hiện trên đỉnh đầu hắn
trong lòng Thanh Cổ giật mình, đột nhiên lóe lên về phía sau, mà gã ở trong nháy mắt lóe lên này, một đạo kiếm quang chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ở sau lưng gã
trong lòng Thanh Cổ hoảng hốt, vào giờ khắc này, gã cảm nhận được uy hiếp tử vong, không có chút do dự nào, hai tay của gã đột nhiên nắm chặt, trực tiếp tế ra tượng thần của chính mình
Ầm ầm!
Một tôn tượng thần mấy ngàn trượng đột nhiên sừng sững trong tinh không, từng cỗ khí tức kinh khủng giống như thủy triều không ngừng chấn động ra bốn phía
Diệp Quan nhìn thoáng qua tôn thần tượng kia, mặt không biểu tình, bắt kiếm quyết, một đạo kiếm quang giống như kinh lôi giáng xuống từ trên trời. Thanh Cổ gầm lên giận dữ, trực tiếp đưa tay chính là một quyền đánh lên trên!
Oanh!
Đạo kiếm quang kia của Diệp Quan bị ngăn trở trong nháy mắt
Nhưng lúc này, Diệp Quan đột nhiên hướng về phía trước bước ra một bước, sau một khắc, một cỗ lực lượng thần bí bao phủ bốn phía trong nháy mắt
Kiếm Vực!
Ở trong nháy mắt Thời Không Kiếm Vực xuất hiện, vô số kiếm quang trong nháy mắt bao phủ tượng thần của Thanh Cổ
Xuy xuy xuy…
Chỉ chớp mắt, tượng thần của Thanh Cổ trực tiếp bị cắt chém thành vô số mảnh vỡ, mà bản thể Thanh Cổ càng là liên tục lùi lại, khi gã dừng lại, một đạo kiếm quang trong nháy mắt đâm vào giữa trán gã, đóng gã ở tại chỗ
Bại!
Giữa sân lặng ngắt như tờ. Thanh Cổ ngẩng đầu khó có thể tin nhìn Diệp Quan:
- Ngươi…
Ngay vào lúc Diệp Quan chuẩn bị hạ sát thủ, Thanh Cổ đột nhiên gần giọng nói:
- Diệp Quan, ngươi có dám chờ?
Diệp Quan nhíu mày:
- Ngươi muốn gọi người?
Thanh Cổ gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Đúng vậy
Diệp Quan nhìn thoáng qua nam tử áo xanh một bên, sau đó mỉm cười nói:
- Ngươi gọi đi, tùy tiện gọi, ta vô địch, các ngươi tùy ý!
Mọi người: "…"
Tùy tiện gọi!
Nghe được Diệp Quan, vẻ mặt của Thanh Cổ lập tức trở nên dữ tợn:
- Cuồng vọng! Cực kỳ cuồng vọng
Bạn cần đăng nhập để bình luận