Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2722: Danh Ngạch Dự Trữ

CHƯƠNG 2722
DANH NGẠCH DỰ TRỮ
nói xong, nàng xoay người lại đi đến trước một nhiệm vụ bài, trên đó viết: Huyết Linh Thảo, hai mươi miếng Linh Tinh
vào sau khi Dương Dĩ An trở lại tiểu viện, nhìn thấy Diệp Quan vẫn chưa về, nàng lập tức thở dài một hơi, sau đó vội vàng đi vào bên trong gian phòng của mình, xắn ống quần lên, trên chân có vết xước dày đặc, rất nhiều nơi đã bong da tróc thịt
nàng lấy một chậu nước, tùy tiện rửa ráy, sau đó dùng vải quấn quanh vài vòng
mà lúc này, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng bước chân
Dương Dĩ An vội vàng thả ống quần xuống, lúc này, Diệp Quan đi đến, Dương Dĩ An nhếch miệng cười một tiếng:
- Trở về rồi?
Diệp Quan cười cười, sau đó đi đến trước mặt Dương Dĩ An:
- Đọc sách thôi
Dương Dĩ An liền vội vàng gật đầu:
- Được!
Bọn hắn mỗi ngày đều sẽ đọc sách ở thời điểm này, gió mặc gió, mưa mặc mưa
Diệp Quan lấy ra một bản cổ tịch, sau đó bắt đầu dạy Dương Dĩ An, một người nghiêm túc dạy, một người nghiêm túc nghe
cứ như vậy, sau hai canh giờ, vào sau khi Dương Dĩ An ngủ, Diệp Quan lúc này mới rời khỏi gian phòng của nàng, trở về gian phòng của mình
Diệp Quan ngồi xếp bằng trên giường, hôm nay hắn tu luyện ròng rã một ngày ở Tu Luyện Phong, thu hoạch không ít, đặc biệt là ở trong trọng lực tháp tầng thứ chín kia, trọng lực tháp tầng thứ chín là gấp chín lần ngoại giới, hắn ngay từ đầu cũng có chút không thích ứng, dù sao hắn bây giờ không phải là trước đó, hắn bỏ ra ròng rã một ngày mới hoàn toàn thích ứng với trọng lực bên trong, nhưng đây đối với hắn mà nói vẫn còn thiếu rất nhiều
hắn muốn làm đến cực hạn chân chính!
Vạn châu thi đấu lần này, hắn cũng là muốn tham gia, hắn cũng không dám xem nhẹ người trẻ tuổi thế hệ này, một phần vạn đánh thua, vậy liền mất mặt trước toàn vũ trụ
ở bên ngoài đánh không lại những lão gia hỏa kia, hắn có thể tiếp nhận, nhưng nếu như thế hệ tuổi trẻ cũng đánh không lại, đặc biệt là hắn còn mang theo trí nhớ trở về, vậy hắn liền mua đậu hũ đập đầu tự sát cho rồi
ngày hôm sau
trời tờ mờ sáng, Diệp Quan chính là đi tới Ngộ Đạo Phong
hôm nay có khóa. Mà Dương Dĩ An thì cõng giỏ trúc tiến vào hậu sơn..
Lúc Diệp Quan đi tới Ngộ Đạo Phong, nơi này đã tụ tập không ít người, ở trong đó, hắn gặp được Thác Bạt Cổ
Thác Bạt Cổ vào lúc nhìn thấy hắn, vẻ mặt lập tức biến đổi, vội vàng trốn sang một bê
- Diệp huynh!
Lúc này, một thanh âm đột nhiên truyền đến từ bên cạnh Diệp Quan. Diệp Quan quay đầu nhìn lại, một vị thiếu niên Kiếm Tu đi về phía hắn, người tới chính là vị Lục Huyền Phong kia
Diệp Quan cười nói:
- Lục huynh
Lục Huyền Phong cười nói:
- Diệp huynh, ngươi đối với vạn châu thi đấu có hứng thú sao?
Diệp Quan nói:
- Tự nhiên là có hứng thú
Lục Huyền Phong mỉm cười nói:
- Như vậy Diệp Huynh ngươi cũng phải tham gia nội môn tỷ thí một tháng sau
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút:
- Nội môn tỷ thí?
Lục Huyền Phong hơi kinh ngạc:
- Diệp huynh ngươi không biết?
Diệp Quan lắc đầu:
- Không biết, còn mời Lục huynh giải hoặc
Lục Huyền Phong khẽ gật đầu, sau đó nói:
- Mỗi một châu, chỉ có thể phái năm người tham gia vạn châu thi đấu, Kiếm Tông chúng ta có hai cái danh ngạch, học viện có hai cái danh ngạch, danh ngạch còn lại kia là Diệp Trúc Tân, Diệp Trúc Tân Diệp gia đó là đã xác định, bởi vì nàng vì vạn châu thi đấu lần này, vẫn luôn không có gia nhập tổng viện học viện, cho nên, nàng không cần tham gia thi đấu, dĩ nhiên, nàng cũng không cần thiết tham gia thi đấu, dù sao cũng là đệ nhất nhân thế hệ tuổi trẻ Thanh Châu chúng ta
Diệp Quan nói:
- Cho nên, chúng ta mong muốn tham gia, liền phải thông qua nội môn tỷ thí?
Lục Huyền Phong gật đầu:
- Đúng thế
Diệp Quan nói:
- Hơn bảy mươi người tranh đoạt hai cái danh ngạch?
Hiện tại đệ tử nội môn có hơn bảy mươi người
Lục Huyền Phong lắc đầu:
- Tranh đoạt một cái danh ngạch
Diệp Quan sửng sốt
Lục Huyền Phong cười nói:
- Trong đó có một cái danh ngạch, đã được định ra
Diệp Quan nhíu mày:
- An gia?
Lục Huyền Phong gật đầu:
- Đúng vậy, mặc dù An huynh cũng sẽ tham gia thi đấu, nhưng dùng thực lực của y, toàn bộ nội môn…
Nói đến đây, y nhìn thoáng qua Diệp Quan, mỉm cười nói:
- E rằng chỉ có Diệp huynh mới có thể chống lại
Diệp Quan nói:
- Nói một cách khác, chỉ còn một cái danh ngạch?
Lục Huyền Phong khẽ gật đầu:
- Đúng vậy, kỳ thật, mục tiêu chân chính của mọi người cũng không là một trong năm cái danh ngạch kia, mà là danh ngạch dự trữ
Diệp Quan có chút hiếu kỳ:
- Danh ngạch dự trữ?
Lục Huyền Phong cười nói:
- Đúng vậy, năm cái danh ngạch, có thể nói ngay từ đầu liền đã được định ra, kỳ thật mọi người cũng sẽ không có ý nghĩ gì, bởi vì muốn đại biểu Thanh Châu đi tham gia vạn châu thi đấu, tự nhiên là phải chọn năm người mạnh nhất
Bạn cần đăng nhập để bình luận