Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2856: Khó Lường

CHƯƠNG 2856
KHÓ LƯỜNG
nhưng lúc này, Phạm Chiêu Đế đột nhiên đưa tay phải ra đặt ở trên bờ vai Diệp Quan, một cỗ lực lượng cường đại trong nháy mắt trấn áp Phong Ma huyết mạch
Phong Ma huyết mạch còn muốn phản kháng, Phạm Chiêu Đế cười nói:
- Phong Ma huyết mạch, cách cục phải lớn một chút, Vô Thượng huyết mạch này có thể mang đến vô tận lực lượng cho chủ nhân ngươi
Phong Ma huyết mạch vẫn trực tiếp mặc kệ, vẫn như cũ muốn mạnh mẽ trấn áp Vô Thượng huyết mạch
chủ nhân?
Có quan hệ gì với Phong Ma huyết mạch nó?
Không có chủ nhân càng tốt hơn!
Nhìn thấy Phong Ma huyết mạch có phản cốt, Phạm Chiêu Đế lập tức có chút ngoài ý muốn, đây là huyết mạch gì?
Lại còn có phản cốt, thật sự là hiếm lạ, không có suy nghĩ nhiều, tay phải ả ấn lấy bả vai Diệp Quan nhẹ nhàng đè ép, một lần nữa cưỡng ép trấn áp, mà ở dưới sự trấn áp của ả, Phong Ma huyết mạch cuối cùng không thể làm gì, thế là, Vô Thượng huyết mạch trong cơ thể Diệp Quan càng ngày càng nhiều
theo Vô Thượng huyết mạch càng ngày càng nhiều, khí tức phát ra quanh thân Diệp Quan cũng là càng ngày càng mạnh, đây là một loại lực lượng huyết mạch hoàn toàn mới
nhìn thấy một màn này, trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Phạm Chiêu Đế lập tức nổi lên một vệt nụ cười, nụ cười này, trực tiếp khiến cho tinh không ngân hà thất sắc
mà lúc này, so sánh với dung nhan tuyệt thế của Phạm Chiêu Đế, ngũ quan của Diệp Quan đã vặn vẹo đến biến hình, dữ tợn vô cùng, hắn vào giờ phút này thừa nhận thống khổ cực lớn, liền tựa như vạn kiếm đang hung hăng róc thịt xuyên tim
thống khổ trên thân thể, hắn còn có thể chịu được, nhưng thống khổ bên trên thần thức cùng với ý chí, lại làm cho hắn sống không bằng chết, bởi vì cỗ ý chí thần bí kia sau khi tiến vào trong cơ thể hắn, liền bắt đầu điên cuồng công kích thức hải cùng với thần hồn của hắn, nó mong muốn tu hú chiếm tổ chim khách!
Diệp Quan tự nhiên sẽ không ngồi chờ chết, lợi dụng ý chí của chính mình đối kháng với nó, ý chí của hắn kỳ thật không thua cỗ ý chí cường đại kia, nhưng chiến trường lại ở trong thức hải của hắn, thức hải, nơi này yếu ớt giống như trứng, công kích thức hải của hắn, thì tương đương với công kích trứng của hắn…
Mà ở nơi này, đừng nói công kích, chỉ là bóp một thoáng, nam nhân đều không chịu nổi!
Nhưng Diệp Quan không có cách nào, chỉ có thể cưỡng ép chịu đựng chống cự, bởi vì hắn biết, một khi hắn từ bỏ chống lại, ngất đi, như vậy, thần thức cùng với ý chí của hắn liền sẽ bị cỗ ý chí cường đại kia xóa đi, bởi vậy, hắn nhất định phải nhịn xuống
nhìn Diệp Quan ngũ quan vặn vẹo đến dữ tợn, Phạm Chiêu Đế lại không có chút lo lắng nào, thần sắc bình tĩnh như nước, nếu là Diệp Quan trước đó, ả kỳ thật vẫn là sẽ lo lắng, dĩ nhiên, nếu là Diệp Quan trước đó, cũng căn bản không có tư cách đi đến nơi này, để cho ả lợi dụng
lúc này, một người đeo mặt nạ đột nhiên xuất hiện sau lưng Phạm Chiêu Đế, liếc mắt đánh giá Diệp Quan, sau đó nói:
- Phạm Đế, ngươi liền không sợ hắn không chịu được?
Phạm Chiêu Đế nhìn Diệp Quan một cái, nở nụ cười xinh đẹp:
- Hắn làm được
người đeo mặt nạ có chút không hiểu:
- Dùng thực lực của ngươi, hoàn toàn có khả năng hỗ trợ hắn dễ dàng hấp thu ý chí này…
Phạm Chiêu Đế lắc đầu:
- Không phải trải qua cái lạnh thấu xương, làm sao có thể ngửi được mùi thơm của hoa mận? Tận cùng nước là phong cảnh, người đến tuyệt xử là phùng sinh, đường phải do chính hắn đi, nếu như hắn ngay cả một chút gặp trắc trở này cũng đều không thể vượt qua, vậy làm sao có thể trở thành một một người hữu dụng?
Người đeo mặt nạ nhìn chằm chằm Phạm Chiêu Đế, trầm giọng nói:
- Ngươi thật sự muốn để cho hắn trở thành Vương Thần Khư Chi Địa?
Phạm Chiêu Đế cười hỏi lại:
- Làm sao, ngươi cảm thấy hắn không có tư cách?
Người đeo mặt nạ nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau khi hơi trầm ngâm, nói:
- Nếu là lần đầu tiên ta gặp được hắn, tự nhiên là không có tư cách, hắn khi đó, ngoại trừ chỗ dựa, chỉ có thể coi là một thiếu niên thiên phú không tồi, không có đủ tiềm lực trở thành cường giả. Nhưng bây giờ… ta thừa nhận, hắn khiến cho ta rất bất ngờ
Phạm Chiêu Đế nhìn Diệp Quan, trên mặt nổi lên một nụ cười:
- Ta cũng rất bất ngờ, lúc trước bố cục, kỳ thật cũng không có để hắn vào mắt, như lời ngươi nói, nếu như không chỗ dựa, hắn xác thực chẳng qua là một thiếu niên thiên phú không tồi, đặt ở trong toàn bộ vũ trụ, chỉ có thể nói còn miễn cưỡng có khả năng, nhưng ta không nghĩ tới hắn cũng dám đánh cược như thế với vị Tĩnh tông chủ kia, càng không nghĩ đến, hắn lại có thể tìm về bản tâm, kiên trì bản tâm…
Người đeo mặt nạ nói:
- Cho nên, ngươi cải biến kế hoạch?
Phạm Chiêu Đế ngẩng đầu liếc mắt nhìn chỗ sâu thương khung, nở nụ cười, nụ cười này có chút khó lường
Bạn cần đăng nhập để bình luận