Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2996: Thương Lượng

CHƯƠNG 2996
THƯƠNG LƯỢNG
Dương Dĩ An khẽ gật đầu, sau đó nói:
- Chúng ta ăn cơm trước đi
Diệp Quan cười nói:
- Được
mà Đa Nguyên Đạo Đế thì thức thời lui xuống, nhưng Phạm Chiêu Đế thì không có đi. Diệp Quan nhìn về phía Phạm Chiêu Đế, Phạm Chiêu Đế lãnh đạm nói:
- Cùng nhau ăn!
Diệp Quan im lặng
ba người đi tới bên ngoài đại điện, Diệp Quan bắt đầu nướng thịt dê cho mấy người, Dương Dĩ An mặt mũi tràn đầy chờ mong, nàng đã rất lâu không có được ăn thịt dê nướng. Phạm Chiêu Đế đột nhiên nói:
- Ngươi tiếp theo có tính toán gì?
Diệp Quan nói:
- Hoàn thiện Quan Huyền pháp, hoàn thiện trật tự hiện có, thuận tiện đi Cửu Châu Vực kia dạo chơi
- Cửu Châu Vực!
Phạm Chiêu Đế híp hai mắt lại:
- Ngươi thế mà biết nơi này
Diệp Quan hơi kinh ngạc:
- Ngươi cũng biết nơi này?
Phạm Chiêu Đế khẽ gật đầu:
- Năm đó từng đi một lần
Diệp Quan hỏi:
- Cái chỗ kia như thế nào??
Phạm Chiêu Đế suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Vô số thiên kiêu hội tụ, quần anh hội tụ chân chính
Diệp Quan cười nói:
- Ta đây càng thêm mong đợi
Phạm Chiêu Đế nói:
- Ngươi khẳng định muốn đi cái chỗ kia dạo chơi?
Diệp Quan gật đầu:
- Ừm
Phạm Chiêu Đế khẽ gật đầu:
- Xác thực có thể đi dạo chơi, có thể thêm chút hiểu biết
Diệp Quan nói:
- Cái chỗ kia là văn minh vũ trụ cấp chín??
Phạm Chiêu Đế lắc đầu:
- Cái chỗ kia tương đối phức tạp, ngươi đến lúc đó đi sẽ biết
Diệp Quan khẽ gật đầu, không có hỏi thêm cái gì, hắn sau khi nướng chín dê, chia cho chúng nữ, Táng Cương lần đầu tiên hắn thịt dê nướng, mới vừa vào miệng, ánh mắt của nàng liền phát sáng lên, nàng nhìn thoáng qua Diệp Quan chuyên tâm nướng thịt dê bên cạnh, không thể không nói, từ sau khi đi theo nam nhân này, mỗi ngày đều có thể được ăn đồ ăn ngon
phiếu cơm dài hạn!
Một lát sau, Phạm Chiêu Đế đột nhiên đứng lên nói:
- Ta đi đây
Diệp Quan nhìn về phía Phạm Chiêu Đế:
- Đi?
Phạm Chiêu Đế khẽ gật đầu, nàng nhìn về phía Dương Dĩ An:
- Nơi này có Đa Nguyên Đạo Đế phụ trợ nàng, căn bản không cần ta, ta phải đi làm ít chuyện
Diệp Quan nói:
- Chuyện gì?
Phạm Chiêu Đế cười nói:
- Ngươi rất nhanh thì sẽ biết
nói xong, nàng đột nhiên bấm tay, một tia sáng trắng chui vào giữa trán Dương Dĩ An:
- Về sau chiếu theo cái này tu luyện, qua không được bao lâu, ngươi liền sẽ trở thành cường giả số một thế gian này
nói xong, nàng trực tiếp xoay người một cái, tan biến ngay tại chỗ
ở tại chỗ, Diệp Quan cau mày, nữ nhân này khẳng định là lại muốn đi làm chuyện xấu xa gì đó
Diệp Quan thu hồi suy nghĩ, đúng lúc này, hắn dường như cảm nhận được cái gì, vẻ mặt đột nhiên biến đổi, một khắc tiếp theo, người hắn đã đi vào bên trong một mảnh thời không hư vô…
Ở đối diện Diệp Quan vài chục trượng, nơi đó có một vị nam tử mặc khôi giáp đứng. Nhìn thấy người tới, Diệp Quan cau mày, hắn cũng không nhận ra trước mắt người này
lúc này, Đa Nguyên Đạo Đế đột nhiên xuất hiện tại bên cạnh Diệp Quan, gã nhìn chằm chằm nam tử khôi giáp:
- Nguyễn Thương!
Diệp Quan nhìn về phía Đa Nguyên Đạo Đế, Đa Nguyên Đạo Đế trầm giọng nói:
- Y là người Sáng Thế Đạo Điện
Sáng Thế Đạo Điện!
Diệp Quan hơi ngẩn ra, lập tức nhìn về phía Nguyễn Thương:
- Có việc gì?
Nguyễn Thương nhìn thoáng qua Đa Nguyên Đạo Đế, sau đó nhìn về phía Diệp Quan:
- Ta phụng mệnh tới giết ngươi
Diệp Quan híp hai mắt lại:
- Sáng Thế Đế Thần?
Nguyễn Thương gật đầu:
- Đúng vậy
Diệp Quan cau mày:
- Ta và gã cũng không có khúc mắc, gã vì sao muốn giết ta
Nguyễn Thương nói:
- Lúc trước có một thanh kiếm từng giết tới Sáng Thế Đạo Điện, mạo phạm thần uy của Đế Thần
Diệp Quan hơi ngẩn ra, sau đó nói:
- Vậy ta kiến nghị các ngươi đi tìm chủ nhân thanh kiếm kia, ta có khả năng cung cấp vị trí chính xác
Đa Nguyên Đạo Đế: "…"
Nguyễn Thương sau khi nhìn Diệp Quan một lát, nói:
- Diệp công tử, chủ nhân thanh kiếm kia, ta đánh không lại
sắc mặt của Diệp Quan trầm xuống:
- Cho nên, ngươi liền tới tìm ta?
Nguyễn Thương gật đầu:
- Đúng vậy
Diệp Quan: "…"
Đa Nguyên Đạo Đế đột nhiên nói:
- Nguyễn Thương, ngươi xem ra không giống như là tới giết Diệp thiếu gia
Nguyễn Thương yên lặng
y xác thực không phải tới giết người, bởi vì y biết sự khủng bố của chủ nhân thanh kiếm kia, giết người trước mắt này, y cũng không chịu được chủ nhân thanh kiếm kia trả thù
Diệp Quan nhìn về phía Nguyễn Thương:
- Ý đồ ngươi đến là?
Nguyễn Thương trầm giọng nói:
- Diệp công tử, nói thực ra, ta cũng không muốn là địch với ngươi, nhưng bây giờ, ta phụng mệnh tới giết ngươi, nếu như không chấp hành, ta cũng khó có thể giao nộp… nhưng ta rất rõ ràng, dùng thực lực của ta, cũng không có cách nào giết ngươi, cho nên, ta là tới thương lượng với ngươi, xem thử có biện pháp song toàn nào không
Bạn cần đăng nhập để bình luận