Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1055: Kinh Diễm

CHƯƠNG 1055
KINH DIỄM
Nữ tử váy trắng chậm rãi đi đến bên cạnh nam tử áo trắng, nàng nhìn thoáng qua Thanh Huyền kiếm nứt ra trước mặt, không nói gì, chỉ là đưa dưa hấu tới trước mặt hắn
Nam tử áo trắng mỉm cười, cắn một miếng dưa hấu, sau đó cười nói:
- Thật ngon!
Nữ tử váy trắng mỉm cười, sau đó cũng cắn một miếng
Nam tử áo trắng nhìn về phía Thanh Huyền kiếm trước mặt, sau đó tịnh chỉ bắn vào thân kiếm
Ông!
Theo một tiếng kiếm reo vang vọng, Thanh Huyền kiếm lập tức khôi phục như lúc ban đầu
Nam tử áo trắng nhìn thoáng qua chân trời nơi xa, nói khẽ:
- Xem ra đã đến lúc phải rời đi
Ở bên cạnh y, nữ tử váy trắng quay đầu nhìn thoáng qua sâu trong hư không mênh mông, ánh mắt bình tĩnh, không nói gì

Ở bên trong Kiếm Tháp
Diệp Quan nằm ở trong ngực Hiên Viên Lăng, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, vừa rồi mặc dù hắn được tờ giấy thần bí kia cứu, nhưng cũng bị trọng thương, hiện tại có cảm giác khí lực đều bị rút sạch, vô cùng suy yếu
Hiên Viên Lăng ôm Diệp Quan, có chút không biết làm sao, khẩn trương nói:
- Ngươi…không có sao chứ?
Diệp Quan khẽ lắc đầu, không chết được, nhưng xác thực hết sức suy yếu
Hiên Viên Lăng đang muốn nói chuyện, lúc này, đám người Hiên Viên Kỳ đi tới tầng thứ chín, vào lúc thấy trong tay Diệp Quan cầm kiếm, vẻ mặt của đám người Hiên Viên Kỳ đều là trở nên vô cùng ngưng trọng
Hiên Viên Kỳ đi đến Diệp Quan trước mặt cùng với Hiên Viên Lăng, đang muốn hỏi thăm cái gì, Hiên Viên Lăng nói:
- Trước hết để ta chữa thương cho hắn!
Hiên Viên Kỳ do dự một chút, sau đó gật đầu:
- Được!
Nói xong, y mang cả đám người lui xuống
Hiên Viên Lăng xuất ra hai viên Khí Lực Đan cho Diệp Quan uống vào, sau khi uống vào Khí Lực Đan, Diệp Quan chậm rãi nhắm hai mắt lại, bắt đầu hấp thu linh khí trong thiên địa
Hắn hiện tại bị thương rất nặng, chỉ dựa vào Khí Lực Đan, căn bản không được, phải hấp thu một chút linh khí mới được
Hiên Viên Lăng ôm Diệp Quan trong ngực, lộ ra ánh mắt phức tạp
Kỳ thật, nàng cũng có rất nhiều nghi vấn
một màn vừa rồi kia làm cho nàng hiểu rõ, thân phận của nam nhân trước mắt này, tuyệt đối không tầm thường
ngươi đến cùng là ai?
Hiên Viên Lăng khẽ lắc đầu, trong lòng tràn đầy nghi hoặc còn có sốt ruột
cứ như vậy, Hiên Viên Lăng ôm Diệp Quan đến ban đêm, mà lúc này, sắc mặt tái nhợt của Diệp Quan mới khôi phục một chút huyết sắc
Diệp Quan chậm rãi mở hai mắt ra, Hiên Viên Lăng nói khẽ:
- Tỉnh rồi?
Diệp Quan gật đầu
Hiên Viên Lăng hỏi:
- Không sao chứ?
Diệp Quan cười khổ:
- Còn có chút suy yếu, chẳng qua không có gì đáng ngại
nói xong, hắn đứng lên
Hiên Viên Lăng cũng muốn đứng lên, nhưng vừa mới động, lông mày chính là nhíu lại, nàng ôm Diệp Quan từ buổi sáng đến tối, vào giờ phút này hai chân đã tê rần
nhìn thấy một màn này, Diệp Quan đột nhiên cúi người ôm nàng, sau đó đi xuống dưới tháp
Hiên Viên Lăng nhìn thoáng qua Diệp Quan, không nói gì
sau khi ra ngoài tháp, hai người gặp được đám người Hiên Viên Kỳ, đám người Hiên Viên Kỳ tại thời khắc này, trong mắt tràn đầy nghi hoặc cùng với tò mò
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Bá phụ, dạng này thì như thế nào, ngày mai ta sẽ để Lăng cô nương nói cho các ngươi biết hết thảy
Hiên Viên Kỳ nhìn thoáng qua Hiên Viên Lăng, gật đầu:
- Được!
Dứt lời, y mang theo cả đám quay người rời đi
Diệp Quan thì mang theo Hiên Viên Lăng trở về gian phòng, hắn nhẹ nhàng đặt Hiên Viên Lăng lên trên giường, sau đó nói:
- Chân đã khá hơn chưa?
Hiên Viên Lăng gật đầu
Diệp Quan nhìn Hiên Viên Lăng, nói khẽ:
- Chuyện tối ngày hôm qua, rất xin lỗi, đừng nóng giận, có được hay không?
Hiên Viên Lăng nhìn Diệp Quan, không nói gì, chẳng qua là nước mắt một thoáng liền chảy xuống
Diệp Quan theo bản năng muốn lau nước mắt cho nàng, nhưng lại phát hiện ra, nàng đeo mạng che mặt, thế là hắn liền muốn gỡ xuống mạng che mặt của Hiên Viên Lăng, nhưng dường như nghĩ đến cái gì, tay hắn ngừng lại ở giữa không trung:
- Mạng che mặt này, có phải hay không có tác dụng đặc thù gì?
Từ lúc ban đầu, Hiên Viên Lăng vẫn đeo mạng che mặt này, không lấy diện mục thật gặp người, bởi vậy, hắn rất tò mò
Hiên Viên Lăng hơi hơi cúi đầu:
- Ngươi muốn gỡ liền gỡ, ta cũng không ngại ngươi
Diệp Quan yên lặng, lời nói này, hắn cảm thấy có chút không thích hợp
Hiên Viên Lăng nhìn Diệp Quan:
- Sao thế?
Diệp Quan mỉm cười, cũng không có nghĩ nhiều nữa, hắn nhẹ nhàng gỡ xuống mạng che mặt của Hiên Viên Lăng, vào lúc nhìn thấy dung mạo của Hiên Viên Lăng, cho dù là hắn đã thấy nhiều mỹ nữ, cũng không khỏi trở nên thất thần
Đẹp!
Dưới khăn che mặt, là một tấm dung nhan tuyệt thế, ngũ quan xinh xắn, da thịt trắng hơn tuyết, đẹp không có một tia tì vết, có một không hai thế gian
cho dù Diệp Quan đã thấy nhiều nữ tử mỹ mạo, nhưng vào giờ phút này cũng là có chút bị Hiên Viên Lăng làm cho kinh diễm
Bạn cần đăng nhập để bình luận