Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2716: Thác Bạt Gia

CHƯƠNG 2716
THÁC BẠT GIA
Nhìn thấy Diệp Quan yên lặng, khí thế của thiếu niên cẩm bào kia càng thịnh:
- Ngươi có dám?
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Không cần như thế chứ?
Thiếu niên cẩm bào nhìn chằm chằm Diệp Quan, khí thế bức người:
- Ta cảm thấy rất cần thiết, năm đó Nhân Gian Kiếm Chủ từng nói qua, sinh tử coi nhẹ, không phục liền làm, làm Kiếm Tu, liền nên tùy tâm sở dục, nhất niệm không thuận, liền rút kiếm giết người
Diệp Quan triệt để bó tay rồi
tên gia hỏa này còn là người hâm mộ cha già sao?
Thấy Diệp Quan vẫn là không nói lời nào, thiếu niên cẩm bào lập tức cả giận nói:
- Khúm núm, sao xứng làm Kiếm Tu? Sinh Tử Đài này, ngươi lên hay là không lên!
Phó Cát ở một bên vội nói:
- Thác Bạt huynh, đây là lỗi của ta, ta xin lỗi ngươi, ta…
Nói xong, y vô thức lại muốn quỳ xuống
Diệp Quan lại liền vội vàng kéo y, thấp giọng thở dài:
- Ngươi bây giờ cho quỳ xuống đối với y, không chỉ không thể lấy được sự tôn trọng của y, sẽ còn bị y càng thêm xem thường
Phó Cát run giọng nói:
- Diệp huynh, thật xin lỗi, ta…ya…
Diệp Quan đang muốn nói chuyện, thiếu niên cẩm bào kia đột nhiên cả giận nói:
- Các ngươi có thể bớt câu giờ hay không? Sinh Tử Đài này, lên hay là không lên? Cho một câu trả lời rõ ràng, câu giờ nửa ngày, thật sự là không thú vị
Diệp Quan nhìn về phía thiếu niên cẩm bào, cười nói:
- Vậy liền lên Sinh Tử Đài!
- Diệp huynh!
Sắc mặt của Phó Cát đại biến, liền vội vàng muốn ngăn cản, nhưng Diệp Quan lại cười cười đối với y:
- Không sao
thiếu niên cẩm bào lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệp Quan:
- Đi thôi!!
Nói xong, y ngự kiếm mà lên, trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang tan biến ở chân trời
Diệp Quan cau mày, hắn nhìn về phía những người tuỳ tùng của thiếu niên cẩm bào kia:
- Sinh Tử Đài ở nơi nào?
Một đám tùy tùng: "…"
Một lão giả đi tới Tông Chủ Các, trong các, lão giả cung kính thi lễ một cái đối với Việt Kỳ và Ngu Ngưng, sau đó nói:
- Tông chủ, vị Diệp Dương kìa và Thác Bạt Cổ muốn lên Sinh Tử Đài
Việt Kỳ cau mày:
- Sinh Tử Đài?
Lão giả gật đầu:
- Đúng thế
nói xong, lão kể lại chuyện đã xảy ra
Việt Kỳ sau khi nghe xong, lặng yên một hồi, quay đầu nhìn về phía Ngu Ngưng:
- Ngươi đi xem một chút
Ngu Ngưng gật đầu:
- Được
nói xong, nàng cùng với lão giả đứng dậy rời đi
sự tình hai người muốn lên Sinh Tử Đài rất nhanh liền truyền ra, rất nhiều đệ tử nội môn lập tức chạy tới Sinh Tử Đài
Sinh Tử Đài ở trên Sinh Tử Phong, Sinh Tử Phong là một tòa cô phong, nơi này bình thường cơ bản không có người, chỉ có tại thời điểm sinh tử chiến, nơi này mới có thể náo nhiệt một chút
vào giờ phút này, không ít đệ tử nội môn đều chạy tới nơi này
ở bên trên Sinh Tử Đài, Thác Bạt Cổ ngạo nghễ đứng, trong tay y cầm một thanh kiếm, phong mang tất lộ, khí thế bức người
cảnh giới của y cũng không thấp, chính là Nhân Tiên cảnh, đồng thời cũng là một vị Kiếm Tôn, mặc dù so ra kém hơn Diệp Trúc Tân cùng với An Mộc Cẩn, nhưng đặt ở nội môn, đó cũng thuộc về mức trung đẳng
sau khi Thác Bạt Cổ chờ giây lát, lông mày đột nhiên nhíu lại:
- Hắn làm sao còn chưa tới??
Lúc này, một vị thiếu niên đột nhiên nói:
- Vừa nhận được tin tức, Diệp Dương kia không biết ngự kiếm bay lượn, đang đi đường tới
lời vừa nói ra, một đám Kiếm Tu giữa sân đều là nở nụ cười
không biết ngự kiếm?
Thác Bạt Cổ cười lạnh:
- Một kẻ là dựa vào vận khí gia nhập Kiếm Tông, một kẻ có lẽ là đi cửa sau gia nhập, khó trách lại giao du với nhau, thật sự là cá mè một lứa!
Cuối cùng, sau khi chờ gần nửa canh giờ, ba người Diệp Quan cuối cùng cũng leo lên trên đỉnh núi
lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người giữa sân đều dổ dồn về phía ba người bọn hắn
Diệp Quan có chút im lặng, hắn hiện tại xác thực còn chưa thể ngự kiếm phi hành, bởi vì linh khí trong cơ thể quá thấp, e rằng vừa bay lên liền sẽ rơi xuống
không có suy nghĩ nhiều, Diệp Quan bước nhanh đi về hướng Sinh Tử Đài kia, mà lúc này, Phó Cát đột nhiên kéo hắn lại, run giọng nói:
- Diệp huynh…có muốn không…chúng ta đầu hàng đi?
Diệp Quan: "…"
Phó Cát nhìn thoáng qua Thác Bạt Cổ bên trên Sinh Tử Đài, lắc đầu:
- Y là Nhân Tiên cảnh, còn là một vị Kiếm Tôn, trên thân còn có một thanh kiếm cấp bậc pháp khí, càng quan trọng hơn là, y là Thác Bạt gia Thanh Châu, Thác Bạt gia gần với Diệp gia cùng với An gia, cho dù chúng ta thắng…chúng ta cũng đấu không lại họ, thậm chí có thể sẽ liên lụy gia đình…
Thác Bạt gia!
Diệp Quan cũng hơi kinh ngạc, hắn không nghĩ tới người này lại là Thác Bạt gia
hắn nhìn thoáng qua Phó Cát, cười nói:
- Ngươi nói rất đúng, chúng ta nếu như giết y, Thác Bạt gia phía sau y khẳng định sẽ không bỏ qua cho chúng ta, nhưng ngươi có nghĩ tới hay không, đối mặt với sự ức hiếp của bọn hắn, ngươi nếu như không phản kháng, sẽ thế nào? Ngươi hãy suy nghĩ cho thật kỹ
Bạn cần đăng nhập để bình luận