Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 991: Mắng Chửi Người

CHƯƠNG 991
MẮNG CHỬI NGƯỜI
Tô Tử thì nhìn về phía Diệp Quan, cười nói:
- Nhập tọa đi!
Diệp Quan đang muốn nói chuyện, nhưng vào lúc này, Vương Nhạc đột nhiên nói:
- Chờ một chút!
Diệp Quan nhìn về phía Vương Nhạc, Vương Nhạc nhìn thoáng qua Diệp Quan, cười nói:
- Xưng hô như thế nào?
Diệp Quan nói:
- Diệp Quan!
Vương Nhạc nhìn thoáng qua cái túi đựng hộp quà của Diệp Quan, cười nói:
- Không biết Diệp tiên sinh tặng là lễ vật gì, có thể lấy ra cho mọi người nhìn một chút không?
Thấy Vương Nhạc bắt đầu nhằm vào Diệp Quan, Tô Tử cau mày, hết sức không vui, nàng biết, Diệp Quan thật ra là rất nghèo, căn bản không có khả năng mua đồ vật quý giá gì, mà nàng cũng không quan tâm những đồ vật quý giá kia
Thế là, Tô Tử liền nói ngay:
- Mặc kệ hắn tặng cái gì, ta đều ưa thích!
Lời vừa nói ra, thần sắc của chúng người giữa sân đều là trở nên cổ quái, dồn dập nhìn về phía Diệp Quan, tò mò lai lịch của Diệp Quan!
Nam tử này lại có thể đạt được sự ưu ái của Tô gia tiểu thư?
Mà vẻ mặt của Vương Nhạc thì trở nên vô cùng khó xem, Tô Tử đây là tương đương không cho gã chút mặt mũi nào!
Mà lúc này, Diệp Quan xuất hộp quà ra đưa cho Tô Tử, cười nói:
- Sinh nhật vui vẻ!
Tô Tử ngòn ngọt cười:
- Tạ ơn!
Nói xong, nàng thu vào, nhưng không có ý tứ mở ra, nàng không muốn Diệp Quan bị Vương Nhạc trào phúng chế nhạo!
Mà Vương Nhạc lại không có ý tứ bỏ qua, cười nói:
- Tô Tử, sao không mở ra cho mọi người nhìn một chút, ta cũng rất muốn biết lễ vật của Diệp tiên sinh đến tột cùng là cái gì, lại có thể khiến cho Tô Tử cự tuyệt Thế Giới Chi Đỉnh của ta!
Giữa sân, mọi người cũng là dồn dập nhìn về phía Tô Tử, trong mắt tràn ngập tò mò
Tô Tử cau mày, có chút không vui, mà lúc này, Diệp Quan nói:
- Tô Tử, nếu mọi người đã muốn xem, vậy liền cho mọi người xem một chút đi!
Nghe được Diệp Quan, Tô Tử do dự một chút, sau đó từ từ mở hộp ra, lúc mở hộp ra, một chiếc vòng cổ xuất hiện ở trước mặt mọi người
Vòng cổ năm màu!
Vương Nhạc đầu tiên là sững sờ, sau đó lập tức cười nhạo một tiếng:
- Nhỏ như vậy sao!
Viên đá kia của Diệp Quan, trông đẹp hơn một chút, thế nhưng, không có lớn bằng viên dá của Vương Nhạc, hơn nữa không chỉ nhỏ hơn một vòng
Mấy người giữa sân cũng là thất vọng không thôi!
Mà Tô Tử thì vui vẻ không thôi, nàng rất ưa thích!
Bởi vì đẹp đẽ!
Cũng bởi vì đây là quà Diệp Quan tặng!
Nhưng vào lúc này, Hiên Viên Lăng ở một bên kia đột nhiên bước nhanh chạy đến bên cạnh Tô Tử
Là chạy!
Hiên Viên Lăng nhìn viên Nữ Oa Thạch trong tay Tô Tử, trong mắt tràn đầy khó có thể tin, thanh âm cũng đều có chút run rẩy:
- Đây…đây….đây là…
Nhìn thấy vẻ mặt của Hiên Viên Lăng, Diệp Quan có chút ngoài ý muốn, rõ ràng, nữ nhân này nhận ra viên Nữ Oa Thạch này
Ở một bên, Vương Nhạc nhìn thoáng qua Hiên Viên Lăng, bật cười một tiếng:
- Không phải chính là một viên đá nhỏ sao? Cô nương ngươi đến mức khiếp sợ như vậy sao? Đến, ta cho ngươi xem viên đá lớn của ta!
Nói xong, gã móc viên đá của mình ra
Mà lúc này, Hiên Viên Lăng đột nhiên quay đầu nhìn về phía Vương Nhạc, gầm thét:
- Ngu xuẩn, im miệng!
Mọi người: "…"
Hiên Viên Lăng vừa mở miệng nói, tất cả mọi người giữa sân hóa đá!
Mắng chửi người?
Đại tiểu thư Hiên Viên tộc này vậy mà nặng lời mắng người?
Đây là mọi người hoàn toàn không có nghĩ tới!
Giữa ban ngày bị người nhục mạ như thế, Vương Nhạc tự nhiên là giận không kềm được, lúc này phẫn nộ chỉ Hiên Viên Lăng:
- Tiện nhân, ngươi dám nhục nhã ta, ngươi là muốn chết phải không?
Gã tới chậm, bởi vậy, cũng không biết thân phận chân thật của Hiên Viên Lăng!
Mà vào lúc nghe Vương Nhạc mắng Hiên Viên Lăng, lúc đám người nhìn về phía Vương Nhạc, đều là lộ ra vẻ thuơng hại
Vương gia xong rồi!
Đây là ý nghĩ của mọi người tại thời khắc này!
Mà đúng lúc này, lão giả sau lưng Hiên Viên Lăng đột nhiên xông về phía trước, Vương Nhạc còn chưa phản ứng lại, chính là trực tiếp bị một chưởng ấn vào trước ngực
Ầm!
Mọi người còn chưa phản ứng lại, Vương Nhạc trực tiếp bị đánh bay ra bên ngoài mấy trượng, cuối cùng ngã ầm ầm xuống đất, liên tục phun máu
Vương Nhạc bối rối!
Thế mà động thủ!
Vương Nhạc giận dữ, gã sau khi bò lên, đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, nơi xa đột nhiên có một lão giả chạy tới, người tới, chính là gia chủ Vương gia đương thời Vương Thiên!
Vương Thiên bước nhanh đi đến trước mặt Vương Nhạc, nhìn thấy Vương Thiên, Vương Nhạc lập tức kích động lên, đang muốn nói chuyện, Vương Thiên trực tiếp vung một bàn tay ở trên mặt hắngã
Ba!
Tiếng bạt tai thanh thúy!
Vương Nhạc mặt mũi tràn đầy mộng
Vương Thiên bỏ qua Vương Nhạc, bước nhanh đi đến trước mặt Hiên Viên Lăng, cung kính thi lễ, run giọng nói:
- Lăng tiểu thư…
Nói xong, ông ta vậy mà trực tiếp quỳ xuống
Vương gia tại thành phố Bạch Vân, xem như có chút thế lực, nhưng ở trước mặt Hiên Viên tộc, vậy liền như con kiến so sánh với con voi, không, ngay cả sâu kiến cũng không bằng
Bạn cần đăng nhập để bình luận