Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2671: Cam Khiếu

CHƯƠNG 2671
CAM KHIẾU
nghĩ đến chỗ này, Diệp Quan vội vàng nhìn về phía nữ tử đi tới, trong lòng lại nói:
- Tháp Gia, vị cô nương này xưng hô như thế nào?
Tháp nhỏ sau khi yên lặng một lát, nói:
- Vợ ngươi
Diệp Quan lập tức sửng sốt
vợ của mình?
Đây là vợ của mình?
Diệp Quan có chút khó có thể tin, khí thế của vợ mình lớn như vậy? Hắn cũng không có hoài nghi lời nói của vị Tháp Gia này, bởi vì hắn cảm thấy, vị Tháp Gia này hẳn sẽ không đùa kiểu này
Diệp Quan quan sát tỉ mỉ Tĩnh tông chủ trước mắt, hắn mỉm cười, không thể không nói, ánh mắt của chính mình trước kia vẫn là rất tốt, vị cô nương trước mắt này mặc kệ là dung mạo hay là dáng người, cũng là thế gian ít có, chỉ là khí thế có một chút hơi lớn, nhưng không ảnh hưởng, hắn có thể tiếp nhận
ở trong lúc hắn đang suy nghĩ, Tĩnh tông chủ đã đi tới trước mặt hắn, hắn mỉm cười, sau đó theo bản năng kéo lại tay Tĩnh tông chủ:
- Nương tử…
Ở trong nháy mắt nói ra lời này, hắn đột nhiên bừng tỉnh, vội vàng ngừng lại, bởi vì hắn phát hiện ra không hợp lý, nữ tử trước mắt này rất nhạt đối với hắn, không hề giống như ánh mắt vợ nhìn chồng
mẹ nó!
Vẻ mặt của Diệp Quan trong nháy mắt liền đen lại, bị thứ gọi là Tháp Gia này hố rồi
mà Tĩnh tông chủ vào lúc nhìn thấy động tác của Diệp Quan cùng với nghe được một tiếng nương tử kia của hắn, ánh mắt của nàng vẫn rất bình tĩnh, nhưng Diệp Quan lại cảm thấy nhiệt độ bốn phía trong nháy mắt hạ xuống, như là thoáng cái rơi vào hầm băng, lạnh lẽo thấu xương trong nháy mắt xâm nhập đến toàn thân
vẻ mặt của Diệp Quan biến đổi
hắn vội vàng buông lỏng tay của Tĩnh tông chủ ra, đang muốn nói chuyện, Tĩnh tông chủ lại là đột nhiên nhẹ nhàng phất phất tay, chỉ là trong nháy mắt, lực lượng thời gian còn sót lại trong cơ thể Diệp Quan trong nháy mắt bị ma diệt, cùng lúc đó, vô số trí nhớ của hắn lập tức giống như thủy triều vọt tới, Diệp Quan chỉ cảm thấy đầu muốn nổ tung
qua rất lâu, thần sắc của hắn mới dần dần khôi phục lại bình tĩnh
trí nhớ khôi phục!
Vào sau khi trí nhớ khôi phục, Diệp Quan trong nháy mắt liền đổ ra mồ hôi lạnh, run giọng nói:
- Tháp Gia, ngươi là điên rồi sao?
Vợ?
Diệp Quan cả người đều tê!
Tháp Gia đây là đẩy hắn vào hố chông!
Quả thực không hợp thói thường!
Tháp Gia này là muốn hố chết chính mình, để kế thừa di sản của mình sao?
Nhìn thấy Tháp Gia không hồi phục, vẻ mặt của Diệp Quan lập tức liền đen lại, nhưng hắn hiện tại không có tâm tư đi quản Tháp Gia, hắn nhìn về phía Tĩnh tông chủ trước mắt, hắn do dự một chút, sau đó nói:
- Thật có lỗi, lúc trước ta mất trí nhớ, cũng không phải là cố ý mạo phạm
đối với nữ nhân trước mắt này, hắn vẫn còn có chút kiêng kỵ, nữ nhân này là thật sự mạnh!
Tĩnh tông chủ đột nhiên xoay người một cái, vẻ mặt của Diệp Quan lập tức bỗng nhiên hoàn toàn biến đổi, hắn chỉ cảm thấy hoa mắt, thân thể và thần hồn đột nhiên đau đớn, hắn đang tiến hành di động với tốc độ cao, nhưng sau một khắc, hắn lại cảm giác mình ngừng lại
trong lòng Diệp Quan lập tức thở dài một hơi, hắn nhìn thoáng qua bốn phía, lập tức nhíu lại lông mày
Quan Huyền vũ trụ!
Hắn lúc này vậy mà trở về Quan Huyền vũ trụ, hơn nữa đang ở Quan Huyền Thành
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Tĩnh tông chủ bên cạnh, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc, Tĩnh tông chủ này mang theo chính mình trở lại Quan Huyền Thành làm cái gì?
Tĩnh tông chủ cũng không có nói rõ lí do cái gì, nàng nhìn về phía nơi xa:
- Nhìn quen mắt không?
Diệp Quan nhìn về phía cách đó không xa, rất nhanh, hắn cau mày, chỗ ánh mắt của hắn rơi chính là Quan Huyền Vệ Điện kia
Diệp Quan vẫn còn có chút nghi hoặc, mà đúng lúc này, một vị nam tử ra hiện trong ánh mắt hắn, nam tử này, chính là Phương Ngự
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Tĩnh tông chủ, nghi hoặc không hiểu:
- Tĩnh tông chủ, ngươi đây là?
Tĩnh tông chủ bình tĩnh nói:
- Ngươi cảm thấy thế giới trở nên tốt hơn sao?
Diệp Quan cau mày
Tĩnh tông chủ lại nói:
- Hãy chờ xem
Diệp Quan sau khi yên lặng một lát, nhìn về phía Phương Ngự trong Quan Huyền Vệ Điện kia
trong đại điện, Phương Ngự đứng ở trong đại điện, ở trước mặt y là một lão giả, lão giả mặc một bộ Quan Huyền Vệ bào rộng lớn, thân thể thẳng tắp, trên mặt mang theo nụ cười ấm áp
người này tên Cam Khiếu, chính là trưởng lão ngoại vệ Quan Huyền Vệ bây giờ, chưởng quản toàn bộ ngoại vệ Quan Huyền Vệ
Cam Khiếu đột nhiên nói:
- Người đâu
thanh âm rơi xuống, một lão giả chậm rãi đi đến, trong tay lão bưng lấy một cái khay, trên khay có một bộ cẩm bào Quan Huyền Vệ màu đen cùng với một tấm bảng gỗ
lão giả chậm rãi đi đến trước mặt Phương Ngự, hơi hơi thi lễ, cung kính nói:
- Phương công tử
Phương Ngự hơi kinh ngạc, y nhìn về phía Cam Khiếu:
- Cam trưởng lão, đây là…
Bạn cần đăng nhập để bình luận