Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3545: Chạy Đi Đâu!

CHƯƠNG 3545
CHẠY ĐI ĐÂU!
nhưng vào giờ phút này, bọn hắn bắt đầu ý thức được vấn đề này có chỗ không đúng, bởi vì chiến lực của Diệp Quan mạnh không bình thường
ở nơi xa, Diệp Quan nhìn Toại Cổ Kim, vẻ mặt âm u như nước
hắn vừa rồi sở dĩ che giấu thực lực của mình, chính là muốn khống chế nữ nhân này trước, nhưng nữ nhân này thật sự là quá bình tĩnh, trực giác nói cho hắn biết, coi như không có nam tử trung niên kia, hắn chỉ sợ là cũng không làm gì được nữ nhân này
không có chút gì do dự, hắn tung người nhảy lên một cái, trực giác lợi dụng Thanh Huyền kiếm vượt qua thời không, tan biến ngay tại chỗ, trong chớp mắt, hắn chính là đã tiến vào đường hầm thời không bên trong
đánh không lại liền chạy!
Không mất mặt!
- Muốn chạy trốn?
Nhìn thấy Diệp Quan lựa chọn chạy trốn, Khâu Nghiệt đột nhiên hét lớn một tiếng, vung tay phải, chỉ thấy một tấm thần kính phóng lên tận trời, thần kính kia kịch liệt run lên, một vệt thần quang bắn ra, trong chớp mắt, trong kính thần chính là xuất hiện vị trí của Diệp Quan, ngay sau đó, phiến thời không chỗ Diệp Quan đột nhiên xuất hiện vô số kính quang, ở dưới những kính quang này chiếu rọi, đường hầm thời không chỗ hắn vậy mà trực tiếp tan rã…
Vẻ mặt của Diệp Quan cũng biến đổi, hắn đột nhiên giơ kiếm quét qua, mấy đạo kiếm quang bay ra, nhưng mà, kiếm quang của hắn vậy mà không thể chém vỡ những kính quang kia
Diệp Quan đột nhiên giẫm chân phải một cái, một kiếm giết ra ngoài, Thanh Huyền kiếm mở đường, lúc này mới mạnh mẽ chém những kính quang kia ra một đường vết rách, mà khi hắn lao ra, ở vùng trời nơi xa, một tấm gương nhẹ nhàng trôi nổi ở nơi đó
Cựu Thần Kính!
Đã từng là thần vật Cựu Thần dùng qua, có được vô thượng thần lực, ở bên trong thần vật Cựu Thổ, có thể đứng vào năm vị trí đầu
kính này một khi thôi động, liền có kính quang mấy trăm vạn trượng bắn ra, chỗ kính quang chiếu, vạn vật không thể che giấu, hòa tan hết thảy
Diệp Quan nhìn chằm chằm mặt Cựu Thần Kính kia, yên lặng một cái chớp mắt, hắn đột nhiên tan biến ở tại chỗ, một đạo kiếm quang thẳng đến mặt Cựu Thần Kính kia, mà cơ hồ là đồng thời, Cựu Thần Kính kịch liệt run lên, một đạo kính quang trực tiếp trào ra, thẳng đến Diệp Quan
Ầm ầm!
Một tiếng nổ vang đinh tai nhức óc đột nhiên vang dội từ giữa sân, vô số kiếm quang cùng với kính quang giống như thủy triều không ngừng bộc phát ra từ giữa sân, tầng tầng khuếch tán ra, những nơi đi qua, hết thảy tịch diệt
mà Diệp Quan thì bị đạo kính quang kia cản lại, mặc dù Thanh Huyền kiếm của hắn chặn lại lực lượng đạo kính quang kia, thế nhưng, thân thể của hắn vậy mà bắt đầu xuất hiện ngọn lửa nhàn nhạt
vẻ mặt của Diệp Quan đột nhiên trở nên dữ tợn, hắn dùng hai tay nắm Thanh Huyền kiếm, phóng thích Vô Địch kiếm ý của chính mình ra ngoài, ở trong nháy mắt hai loại kiếm ý hội tụ, Thanh Huyền kiếm kịch liệt run lên, lập tức mạnh mẽ đánh vỡ đạo kính quang kia, kiếm tiến quân thần tốc, một kiếm trảm ở trên Cựu Thần Kính kia
răng rắc!
Theo một tiếng đứt gãy thanh thúy vang lên, mặt Cựu Thần Kính kia đột nhiên nứt ra, từng đạo kính quang tiết ra bên ngoài
nhìn thấy một màn này, vẻ mặt của Khâu Nghiệt kịch biến trong nháy mắt, mà vào lúc nhìn thấy Diệp Quan giơ kiếm lại muốn chém, trong lòng của lão hoảng hốt, vội vàng duỗi tay ra:
- Tới
mặt Cựu Thần Kính kia trực tiếp hóa thành một đạo hàn quang bỏ chạy, lúc xuất hiện một lần nữa, đã ở trong tay Khâu Nghiệt, nhìn thấy Cựu Thần Kính tràn đầy vết rạn, Khâu Nghiệt mặt mũi tràn đầy không thể tin:
- Làm… làm sao có thể!
Mà ở nơi xa, Diệp Quan đã hóa thành một đạo kiếm quang tan biến ở phần cuối tinh hà, không có chút ham chiến nào
- Chạy đi đâu!
Đúng lúc này, Phù Càng một mực không nói gì kia đột nhiên gầm thét một tiếng, gã vung tay lên, một đạo u quang đột nhiên phá không mà đi, tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt chính là đuổi kịp Diệp Quan đã tiến vào bên trong đường hầm thời không, mà theo đạo u quang này đến, đường hầm thời không chỗ Diệp Quan đột nhiên tràn vào vô số đại đạo thần quang, trong chốc lát, toàn bộ đường hầm thời không trực tiếp nát vụn, sau đó tịch diệt
Diệp Quan không thể không dừng lại, hắn mãnh liệt xoay người, hung hăng chém một kiếm xuống, đạo u quang kia trong nháy mắt bị chém bay ra ngoài, mà bản thân hắn cũng là lùi lại liên tục, mà khi hắn dừng lại, tinh vực chung quanh hắn đột nhiên xuất hiện từng cây xích sắt to bằng cột nhà màu đỏ sậm, những xích sắt này tựa như một cái lồng giam khóa lại mảnh tinh vực chỗ hắn
sắc mặt của Diệp Quan trầm xuống
- Trốn?
Đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên truyền đến từ một bên:
- Nếu để cho ngươi chạy trốn ở dưới mí mắt ba đại văn minh chúng ta, vậy chúng ta còn không bị người cười chết?
Diệp Quan chậm rãi quay đầu nhìn lại, nói chuyện chính là Khâu Nghiệt
Bạn cần đăng nhập để bình luận