Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2846: Không Phải Phong Cách Của Ta

CHƯƠNG 2846
KHÔNG PHẢI PHONG CÁCH CỦA TA
mặc dù đi rất chậm, nhưng hắn vẫn là một bước lại một bước tiến về phía trước, cứ như vậy, không biết qua bao lâu, hắn cuối cùng đi tới trước vệt ánh vàng kia, vừa tới trước ánh vàng, hắn chính là trực tiếp ngã xụi lơ
mà ở trong mảnh khu vực hạch tâm này, hai cỗ ý chí cường đại kia vậy mà biến mất
sau khi nghỉ ngơi một hồi, Diệp Quan chậm rãi đứng lên, hắn nhìn thoáng qua viên luật pháp chi tâm vô thượng kia, sau đó quay người ngự kiếm mà lên, xuất hiện ở bên ngoài ngàn trượng
hắn cũng không hề rời đi, mà là xoay người một lần nữa, tiếp tục đi về phía viên luật pháp chi tâm kia
không trải qua thì không biết sự tình khó khăn thế nào, nếu khó khăn thì hãy trải qua thêm vài lần nữa
Tháp nhỏ đột nhiên nói:
- Ngươi đối viên luật pháp chi tâm vô thượng kia không có hứng thú?
Diệp Quan chậm rãi nhắm hai mắt lại, mây trôi nước chảy nói:
- Ngoại vật mà thôi, có thể muốn, nhưng không cần để ý
thanh âm rơi xuống, Trật Tự kiếm ý quanh người hắn đột nhiên run rẩy kịch liệt, phát ra đạo đạo thanh âm kiếm reo
Diệp Quan sở dĩ lại đi một lần, cũng không phải là tâm huyết dâng trào, mà là hắn phát hiện ra, Trật Tự kiếm ý của hắn sau khi trải qua một lần ma luyện ý chí, vậy mà trở nên càng thêm ngưng luyện
có khả năng tăng lên!
Phát hiện ra này khiến cho hắn rất là ngoài ý muốn, dĩ nhiên, càng nhiều hơn chính là kinh hỉ
lần này, Diệp Quan so với lần trước muốn tốt hơn nhiều, mặc dù cũng hết sức gian nan, nhưng trên tâm cảnh đã hoàn toàn khác biệt
Diệp Quan chậm rãi đi về phía viên luật pháp chi tâm vô thượng kia, qua rất lâu, hắn cuối cùng đi tới trước mặt viên luật pháp chi tâm vô thượng kia, chẳng qua, hắn vẫn không có đi lấy viên luật pháp chi tâm vô thượng kia, mà là lại quay người ngự kiếm trở về vị trí cũ
lại đi một lần
một lần lại một lần, Trật Tự kiếm ý của hắn ở dưới cỗ ý chí kia ma luyện, trở nên càng ngày càng cô đọng, uy lực tự nhiên cũng càng ngày càng mạnh
lúc lần thứ nhất, hắn từ bên ngoài ngàn trượng đi đến trước mặt luật pháp chi tâm vô thượng, dùng một canh giờ, nhưng bây giờ, hắn chỉ không cần đến hai phút đồng hồ
mà trong bóng tối, nam tử áo bào trắng cùng với nữ tử áo lam kia thì nhìn chằm chằm vào Diệp Quan, nam tử áo bào trắng cau mày:
- Hắn cứ như vậy một mực tu luyện?
Nữ tử áo lam nhìn chằm chằm Diệp Quan, không nói gì
Nam tử áo bào trắng quay đầu nhìn về phía nữ tử áo lam:
- Tả Hi, chúng ta cứ như vậy nhìn hắn tu luyện ở nơi đó?
Tả Hi!
Đệ nhất nhân thế hệ tuổi trẻ Thần Phạt học viện
nữ tử tên là Tả Hi cũng không nói lời nào, chẳng qua là nhìn chằm chằm vào Diệp Quan xa xa, nàng kỳ thật cũng hơi nghi hoặc một chút, nhưng trực giác nói cho nàng, nam nhân kia có điểm gì là lạ
thấy Tả Hi không nói lời nào, nam tử áo bào trắng lãnh đạm nói:
- Ta cũng không muốn cứ như vậy nhìn hắn chơi
nói xong, nam tử đi về phía nơi xa
Tả Hi đột nhiên nói:
- Mông Chiêu, chờ một chút xem
Mông Chiêu!
Đệ nhất nhân thế hệ tuổi trẻ Thiên Nhung Cự Nhân Tộc bây giờ, cũng là thiếu tộc trưởng Thiên Nhung Cự Nhân Tộc
Mông Chiêu quay đầu nhìn về phía Tả Hi:
- Chờ không phải phong cách của ta
dứt lời, Mông Chiêu quay người xông thẳng về phía trước, y xông lên, lập tức như một nhánh tên rời cung, tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt liền tiến vào mảnh khu vực hạch tâm, chẳng qua, tốc độ của y cũng bắt đầu trở nên chậm lại
Mông Chiêu híp hai mắt lại, y gầm lên giận dữ, chân phải đột nhiên giẫm một cái vào hư không, tốc độ đột nhiên tăng lên dữ dội, y một đường vọt tới, thẳng đến viên luật pháp chi tâm vô thượng kia
chẳng qua, tốc độ này của y còn chưa có tăng lên bao nhiêu liền lại chậm lại, chậm rãi, tốc độ của y trở nên chậm chạp, vào lúc ở gần viên luật pháp chi tâm vô thượng kia, tốc độ của y đã chậm như rùa bò, hơn nữa, y hai mắt huyết hồng, toàn thân căng cứng, rõ ràng đang chịu đựng áp lực cực lớn
mà lúc này, Diệp Quan đột nhiên đi tới bên cạnh y cách đó không xa, Diệp Quan nhìn y một cái, sau đó chậm rãi đi về phía viên luật pháp chi tâm vô thượng kia
hắn đi không nhanh, giống như tản bộ vậy, nhưng hắn hết sức thong dong
nhìn thấy một màn này, vẻ mặt của Mông Chiêu lập tức trở nên vô cùng khó xem, y tự nhiên không muốn bị hạ thấp như vậy, y gầm lên giận dữ, trong cơ thể y, từng cỗ lực lượng đáng sợ không ngừng tuôn ra, y tiếp tục đi lên phía trước, nhưng mà, vào lúc cách viên luật pháp chi tâm vô thượng kia còn vài trượng, y đột nhiên ngừng lại, bởi vì thật sự là đi không được
lúc này ở mảnh khu vực hạch tâm này, uy áp của cỗ ý chí kia thật sự là quá kinh khủng
Bạn cần đăng nhập để bình luận