Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2761: Đổi Trắng Thay Đen

CHƯƠNG 2761
ĐỔI TRẮNG THAY ĐEN
Diệp Quan liền vội vàng nắm tay của Phó Cát, vào giờ khắc này, đầu óc của hắn trống rỗng:
- Phó…
Trong miệng Phó Cát đột nhiên bắn ra một ngụm tinh huyết, sắc thái trong mắt của y dần dần tiêu tán, tay phải y gắt gao bắt lấy tay Diệp Quan, nói khẽ:
- Diệp ca… ta không sợ… chết… ta chính là sợ… mẹ ta… không có ai chiếu cố. Mẹ ta… khổ cả một đời… chưa từng hưởng… phúc…
Thanh âm rơi xuống, tay y đột nhiên buông lỏng, triệt để không có khí tức…
Tại một khắc thanh âm của Phó Cát rơi xuống, tàn ảnh yêu thú lúc trước một lần nữa xông về phía Diệp Quan cách đó không xa, nó cách không gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Quan, trong ánh mắt tản ra hung quang muốn nhắm người mà phệ, nhưng mà đúng vào lúc này, một tiếng kiếm reo từ bên trong vết nứt thời không cách đó không xa vang vọng
cường giả phía ngoài tiến vào rồi!
Nhìn thấy một màn này:
- Vẻ mặt của 'Tông Võ' trong nháy mắt trở nên khó coi, mặc dù có chút không cam tâm, nhưng gã vẫn là phất tay áo vung lên, trực tiếp thu con yêu thú kia vào. Yêu thú vừa biến mất, một đạo kiếm quang trực tiếp sát nhập vào mảnh chiến trường đặc thù này
người tới chính là Việt Kỳ!
Khi nhìn thấy Diệp Quan cùng với Phó Cát đã chết cách đó không xa, Việt Kỳ ngẩn người, sau một khắc, nàng đột nhiên quay đầu nhìn về phía 'Tông Võ' cách đó không xa, ánh mắt giống như lợi kiếm:
- Ngươi đã làm cái gì!
Ở trong nháy mắt thanh âm rơi xuống, một cỗ kiếm thế cực kỳ cường đại trong nháy mắt bao phủ lại Tông Võ
mà lúc này 'Tông Võ' đã khôi phục như thường, khí tức thần bí kia giấu ở trong cơ thể
vô số cường giả cùng nhau vọt vào bên trong mảnh chiến trường đặc thù này, những cường giả này sau khi đi vào, đều là có chút phát mộng, rất nhanh, tất cả mọi người nhìn về phía Tông Võ cách đó không xa
Tông Võ lộ ra thần sắc bình tĩnh, gã nhìn chằm chằm Việt Kỳ:
- Việt tông chủ, ta và hắn chiến đấu công bằng, có vấn đề gì không?
- Ngươi đánh rắm!
Đúng lúc này, vị Diệp Thần kia đột nhiên đi đến, y căm tức nhìn Tông Võ:
- Ngươi gian lận, ngươi vậy mà để cường giả bí ẩn trong cơ thể mình cưỡng ép ra tay, nếu không phải nhờ có Diệp Dương huynh, tất cả chúng ta đều đã bị ngươi giết người diệt khẩu
lời vừa nói ra, giữa sân lập tức một mảnh xôn xao
gian lận?
Tất cả mọi người có chút khó có thể tin nhìn về phía Tông Võ…
Tông Võ thản nhiên liếc mắt nhìn Diệp Thần, cười lạnh:
- Rõ ràng chính là người Thanh Châu cùng với Nam Châu các ngươi thua không nổi, không phải là đối thủ của ta, cho nên các ngươi liên thủ phá vỡ cấm chế nơi này, mong muốn vu oan ta, thật sự là hài hước
vẻ mặt của Diệp Thần lập tức xanh mét, y gắt gao nhìn chằm chằm Tông Võ:
- Đến loại thời điểm này, ngươi lại còn dám đổi trắng thay đen, ngươi cho rằng học viện là đồ đần độn sao?
Những thiên tài yêu nghiệt Thanh Châu cùng với Nam Châu kia cũng dồn dập giận dữ mắng mỏ Tông Võ đổi trắng thay đen
nhìn thấy một màn này, lúc Việt Kỳ cùng với một số cường giả Nam Châu học viện nhìn về phía Tông Võ, ánh mắt đã bất thiện, tùy thời chuẩn bị muốn xuất thủ
mà Tông Võ lại một chút cũng không sợ, gã cười nói:
- Rõ ràng chính là các ngươi không cam tâm bại bởi ta, làm mất hạng nhất vạn châu thi đấu lần này, lại còn nói ta đổi trắng thay đen? Mọi người nếu như không tin, vậy chúng ta đánh một lần nữa, đến, Thanh Châu cùng với Nam Châu các ngươi cùng tiến lên!
Đánh một lần nữa!
Lời vừa nói ra, vẻ mặt của một đám thiên tài Thanh Châu cùng với Nam Châu lập tức trở nên vô cùng khó coi, bọn hắn không nghĩ tới, người trước mắt này vậy mà đổi trắng thay đen như thế
Diệp Trúc Tân đột nhiên đi ra, nàng làm một lễ thật sâu đối với Việt Kỳ cùng với một đám viện chủ, sau đó nói:
- Tông chủ, chư vị viện chủ, chuyện là như thế này…
Nói xong, nàng kể lại kỹ càng sự tình đã phát sinh
mà nàng vừa nói xong, Tông Võ chính là cười ha hả:
- Diệp Trúc Tân, ngươi vừa mới nói trong cơ thể ta có một vị cường giả thần tính một thành, ngươi không cảm thấy chuyện này nực cười sao? Một vị cường giả thần tính một thành giết một vị Nhân Tiên cảnh vậy mà giết không chết? Ngươi không cảm thấy chuyện này rất nực cười sao?
Nghe vậy, những viện chủ giữa sân kia dồn dập nhíu lại lông mày
thần tính một thành!
Loại cấp bậc cường giả này, đừng nói giết một vị Nhân Tiên cảnh, coi như là giết một vị Đại Đế, như vậy cũng đều có thể tuỳ tiện nghiền ép
làm sao có thể giết không chết một vị Nhân Tiên cảnh? Chúng viện chủ dồn dập nhìn về phía Diệp Trúc Tân, trong mắt tràn đầy nghi hoặc còn có hoài nghi. Sắc mặt của đám người Diệp Trúc Tân cũng là vô cùng khó coi, kỳ thật, chính bọn hắn cũng đều cảm thấy chuyện này không quá chân thực, nhưng sự thật chính là như thế
Bạn cần đăng nhập để bình luận