Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 790: Hư Thoát

CHƯƠNG 790
HƯ THOÁT
Trong lòng Diệp Quan hoảng hốt, mong muốn phản kháng, nhưng lại căn bản không có cách phản kháng, cỗ lực lượng kia thật sự là doạ người, chớ nói vào giờ phút này hắn không có bất kỳ tu vi gì, coi như ở bên ngoài, hắn cũng không có cách nào phản kháng cỗ lực lượng kinh khủng này
Cứ như vậy, Diệp Quan bị cỗ lực lượng kia gắt gao khóa lại, đên cuồng thu lấy Linh Nguyên trong cơ thể hắn!
Mà những Linh Nguyên kia sau khi bị thu đi, trực tiếp biến ảo thành từng cột sáng linh khí tựa như thủy triều dũng mãnh lao tới về phía chùa miếu kia
Không chỉ ở phía Diệp Quan, vào giờ khắc này, bốn phương tám hướng chùa miếu đều có cột sáng linh khí phóng lên tận trời từ các nơi, sau đó vọt về phía chùa miếu
Cứ như vậy, sau khi kéo dài ước chừng nửa canh giờ, Linh Nguyên trong cơ thể Diệp Quan bị hút sạch sành sanh, mà cả người hắn thì trực tiếp xụi lơ, toàn thân một chút khí lực cũng không có
Trực tiếp hư thoát!
Lúc này, Chấp Kiếm Giả đột nhiên đi đến bên cạnh Diệp Quan, nàng từ bên hông Diệp Quan móc ra con dao găm kia, sau đó cúi người nhìn Diệp Quan gần trong gang tấc, trên mặt hiện ra nụ cười lạnh
Diệp Quan nhìn Chấp Kiếm Giả, không nói gì
Hai người cứ như vậy bốn mắt nhìn nhau
Diệp Quan đột nhiên nhẹ nhàng vỗ vỗ mặt Diệp Quan:
- Yên tâm, ta sẽ không để cho ngươi chết thống khoái như vậy!
Nói xong, nàng nhét dao găm vào bên hông Diệp Quan, sau đó đứng dậy nhìn về phía toà chùa miếu nơi xa kia
Diệp Quan lập tức thở dài một hơi, nhưng trong lòng cũng hơi nghi hoặc một chút, nữ nhân này làm sao không ra tay giết chính mình?
Đúng lúc này, chuyện bất ngờ xảy ra, giữa thiên địa, vô số linh khí liên tục không ngừng hội tụ về phía chùa miếu kia, mà theo linh khí không ngừng tràn vào, ở bên trong chùa miếu kia, từng cột ánh vàng đột nhiên tuôn ra, cùng lúc đó, từng cỗ uy áp đáng sợ đột nhiên trào ra từ bên trong chùa miếu này, sau đó khuếch tán về phía bốn phía thiên địa!
Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt của Chấp Kiếm Giả kịch biến trong nháy mắt, nàng mãnh liệt xoay người, sau đó mang theo Diệp Quan chạy về nơi xa
Diệp Quan: "…"
Chấp Kiếm Giả kéo Diệp Quan chạy tới trước một chỗ sườn dốc, không chút do dự, trực tiếp lăn người, mang theo Diệp Quan lăn xuống phía dưới
Trong lúc lăn xuống, hai người liền ôm nhau, dĩ nhiên, vào giờ phút này hai người khẳng định là không có bất kỳ cảm giác gì, bởi vì căn bản đã lăn tới choáng váng
Mà vào lúc hai người lăn tới mặt đất, một cỗ uy áp kinh khủng đột nhiên chấn cho ngọn núi nhỏ kia hóa thành bột mịn
Nếu như hai người lăn hơi chậm một thoáng, đã trực tiếp vỡ tan tại chỗ
Chấp Kiếm Giả ghé vào trên người Diệp Quan, nàng muốn đứng dậy, nhưng lại phát hiện ra toàn thân đau đớn, một chút khí lực cũng không có
Vết thương cũ chưa tốt, lại thêm thương thế mới
Thương thế mới còn tốt, chủ yếu là vết thương cũ tương đối đặc thù
Chấp Kiếm Giả nhìn Diệp Quan, cả giận nói:
- Ngươi đứng dậy!
Diệp Quan giãy dụa đứng dậy, nhưng mà cũng là một chút khí lực cũng không có, hắn vừa rồi đã bị hư thoát
Nhìn thấy Diệp Quan không thể động đậy, Chấp Kiếm Giả lập tức giận không kềm được, nàng hung hăng nhìn chằm chằm Diệp Quan, tức giận đến không kiềm được
Diệp Quan nhìn Chấp Kiếm Giả gần trong gang tấc, sửng sốt
Vào giờ phút này, hai người từ đầu trở xuống, dính sát, ngươi có thể cảm nhận được mềm mại của ta, ta có thể cảm nhận được cứng chắc của ngươi——
Tự nhiên là dao găm!
Dao găm thật sự là có chút cứng rắn
Nhìn thấy Diệp Quan nhìn mình cằm chằm, Chấp Kiếm Giả đột nhiên cả giận nói:
- Nhìn cái gì!
Diệp Quan nói:
- Chẳng lẽ ta phải nhắm mắt sao?
Chấp Kiếm Giả cả giận nói:
- Nhắm!
Diệp Quan cũng có chút tức giận:
- Nhìn một chút thì làm sao?
Chấp Kiếm Giả gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Quan, tức giận đến bộ ngực sữa chập trùng, Diệp Quan cũng không cam chịu yếu thế, giương mắt nhìn
Chấp Kiếm Giả đột nhiên cúi người cắn một cái vào mũi Diệp Quan!
- Mẹ nó!
Diệp Quan lập tức kinh hãi, hắn dùng hết toàn bộ khí lực, trực tiếp vươn mình một cái, đặt Chấp Kiếm Giả ở dưới người, căm tức nhìn Chấp Kiếm Giả:
- Ngươi là điên rồi sao? Hả?
Nữ nhân này, suýt nữa cắn đứt mũi hắn
Chấp Kiếm Giả nhìn chằm chằm Diệp Quan, trên môi còn có máu, nàng đột nhiên cắn về phía trước, nhưng mà lần này, nàng không có cắn được mũi Diệp Quan, mà là cắn được miệng Diệp Quan
Vào giờ khắc này, hai người đều là như giật điện, thân thể khẽ run lên
Hai người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều ngây ngẩn cả người
Lúc này, Diệp Quan đột nhiên cảm giác trên môi truyền đến một hồi đau đớn, nữ nhân này đang cắn hắn, hắn cưỡng ép thoát khỏi Chấp Kiếm Giả, sau đó thuận thế lăn sang một bên, nhưng vào lúc này, Chấp Kiếm Giả đột nhiên không biết lấy khí lực từ chỗ nào, trực tiếp vươn mình một cái leo lên trên người Diệp Quan, sau đó rút ra dao găm bên hông Diệp Quan, đâm về phía cổ họng Diệp Quan
Chẳng qua, vào lúc dao găm cách cổ họng Diệp Quan chỉ có nửa tấc, nàng đột nhiên ngừng lại
Nàng gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Quan trước mắt:
- Cứ như vậy liền chết, lợi cho ngươi quá rồi!
Nói xong, nàng ném dao găm đi, sau đó lật sang một bên, toàn thân truyền đến đau đớn khiến cho nàng không nhịn được nhíu mày
Bạn cần đăng nhập để bình luận