Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 972: Ngăn Chặn Tổn Thất Kịp Thời

CHƯƠNG 972
NGĂN CHẶN TỔN THẤT KỊP THỜI
Hứa Tân nhìn Diệp Quan cùng với Mộc Uyển Du đi xa, vẻ mặt âm trầm, trong mắt có sát ý
Lúc này, Diệp Quan quay đầu nhìn thoáng qua Hứa Tân, nhìn thấy Diệp Quan nhìn mình, Hứa Tân hơi sững sờ, sau đó khóe miệng nổi lên một tia cười lạnh, không che giấu chút nào sát ý trong mắt
Diệp Quan thu hồi ánh mắt
Đột nhiên, trước mặt Hứa Tân, một chiếc đũa đột nhiên bay lên, trực tiếp đâm vào trán y, sau đó bay ra từ sau ót
Máu tươi bắn tung tóe!
Tất cả mọi người giữa sân ngây người
Ở nơi xa, Diệp Quan lôi kéo Mộc Uyển Du đi về phía nơi xa, thần sắc bình tĩnh
Loại chuyện ngu xuẩn biết rõ đối phương muốn trả thù, còn thả đối phương đi kia, Diệp Quan hắn cũng sẽ không làm
Hắn ưa thích bóp chết nguy hiểm!
Bằng không, người này một khi rời đi, khẳng định sẽ nghĩ hết biện pháp đến báo thù hắn hoặc là Mộc Uyển Du, đến lúc đó chính mình hơi không chú ý một chút, Mộc Uyển Du bị bắt cóc hoặc là cái gì đó khác
Loại sự tình máu chó này, Diệp Quan hắn không cho phép phát sinh!
Hứa Tân đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, lập tức dẫn phát sự hoảng sợ
Mặc dù Diệp Quan cùng với Mộc Uyển Du đã rời xa mười mấy mét có hơn, nhưng mấy người vẫn là nhìn về phía Diệp Quan
Giữa sân, chỉ có Diệp Quan có động cơ giết người
Đương nhiên, cũng không có chứng cứ
Mộc Uyển Du nắm chặt tay Diệp Quan, không nói gì
Diệp Quan cười nói:
- Tại sao không nói chuyện?
Mộc Uyển Du nhìn về phía Diệp Quan:
- Ngươi giết, đúng không?
Diệp Quan gật đầu
Mặc dù đã sớm đoán được, thế nhưng vào lúc nghe Diệp Quan chính miệng thừa nhận, Mộc Uyển Du vẫn là không nhịn được run lên
Thật sự là hắn giết!
Mộc Uyển Du nhìn Diệp Quan:
- Vì sao?
Diệp Quan bình tĩnh nói:
- Ngăn chặn tổn thất kịp thời!
Mộc Uyển Du run giọng nói:
- Là bởi vì y thích ta, cho nên, ngươi giết y?
Diệp Quan nhìn Mộc Uyển Du, không nói gì
Giọng của Mộc Uyển Du không khỏi run lên:
- Nhưng…nhưng ta đã cự tuyệt y rồi! Ngươi…ngươi tại sao có thể lạm sát kẻ vô tội?
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó thấp giọng thở dài, hắn buông tay Mộc Uyển Du ra:
- Mộc cô nương, cảm ơn ngươi đã quan tâm ta trong khoảng thời gian này, chúc ngươi vạn sự như ý
Nói xong, hắn quay người rời đi
Hắn cũng không có nói rõ lí do
Bởi vì hắn không thể nói rõ lí do!
Nếu như Mộc Uyển Du hỏi lý do, hắn tự nhiên sẽ nói rõ, nhưng Mộc Uyển Du không phải hỏi, mà là trực tiếp chỉ trích
Loại tình huống này, bất kỳ giải thích nào cũng đều vô ích!
Nhìn Diệp Quan rời đi, Mộc Uyển Du lập tức ngẩn người tại chỗ, vào giờ khắc này, nàng cảm thấy mình dường như mất đi thứ gì đó
Không có lòng ở lại, Diệp Quan sau khi đi ra học viện, chính là lên xe thư ký
Hắn cũng không trách Uyển Du, bởi vì hai người bọn họ căn bản không phải người của một thế giới, quan niệm xử sự của mọi người khác biệt, đây là bình thường
Ở chỗ thế giới của hắn, không cho phép hắn nhân từ đối với địch nhân
Vào lúc Mộc Uyển Du chạy đến, Diệp Quan đã biến mất không thấy gì nữa
Ở cửa học viện, Mộc Uyển Du ngơ ngác nhìn nơi xa, một cỗ khủng hoảng lặng yên lan tràn ra từ đáy lòng
Đúng lúc này, một nữ tử cùng với một nam tử trung niên đột nhiên xuất hiện sau lưng Mộc Uyển Du, nữ tử mặc đồng phục bó sát, tóc dài xõa vai, khuôn mặt thanh lãnh, dung nhan của nàng, tuyệt đối không thua Mộc Uyển Du, chẳng qua là khí chất hoàn toàn khác biệt
Nữ tử lạnh giống như khối băng, hơn nữa, trên người phát tán một cỗ sát ý, khiến cho người ta nhìn mà sợ
Ở bên cạnh nữ tử, có một nam tử trung niên đứng đấy, nam tử trung niên hình thể cao lớn, toàn thân đều là cơ bắp, cảm giác có thể một quyền đấm chết một con cọp
Nam tử trung niên nhìn chằm chằm Mộc Uyển Du, y lấy ra một tờ giấy chứng nhận, sau đó nói:
- Mộc cô nương, chúng ta là Long Tổ, hiện tại, chúng ta muốn nói chuyện với ngươi
Mộc Uyển Du mặt mũi tràn đầy nghi hoặc
Một lát sau, Mộc Uyển Du bị hai người mang vào trong một gian phòng trường học, nữ tử sau khi ngồi xuống, đặt một chiếc điện thoại di động ở trước mặt Mộc Uyển Du
Mộc Uyển Du nghi ngờ nói:
- Đây là?
Nữ tử không nói gì
Nam tử trung niên giải thích:
- Mộc cô nương, đây là điện thoại của Hứa Tân
Mộc Uyển Du nhíu mày:
- Điện thoại của Hứa Tân?
Nam tử trung niên gật đầu:
- Chúng ta đã điều tra điện thoại của y, phát hiện ra y vào một canh giờ trước gọi một cuộc điện thoại
Nói xong, y cầm điện thoại di động lên, sau đó nhấn một thoáng, một lát sau, trong điện thoại di động truyền ra thanh âm của Hứa Tân:
- Các ngươi trông coi ở bên ngoài, nữ nhân kia hôm nay nếu như không đáp ứng ta, lão tử đêm nay liền cưỡng bức ả, để cho ả giả thanh cao
Nghe được Hứa Tân, Mộc Uyển Du lập tức ngây ngốc tại chỗ
Bạn cần đăng nhập để bình luận