Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2678: Vì Lợi Ích

CHƯƠNG 2678
VÌ LỢI ÍCH
Phương Ngự gật đầu
Dương Cập nhìn chằm chằm Phương Ngự:
- Tới chỗ này, đều là tới dưỡng lão, ngươi biết điểm này sao?
Phương Ngự gật đầu:
- Biết
Dương Cập sau khi yên lặng một lúc lâu, nói:
- Đi làm việc cho tốt đi
Phương Ngự hơi hơi thi lễ, sau đó quay người rời đi
sau khi nhìn thấy Phương Ngự rời đi, trong mắt Dương Cập lóe lên một vệt phức tạp:
- Biết y tại sao lại rơi vào tình cảnh như thế không?
Thiếu niên khẽ gật đầu:
- Không biết biến báo
nói xong, y nhìn về phía Dương Cập:
- Ông nội năm đó cũng thế
Dương Cập nở nụ cười, chẳng qua nụ cười này có chút bi ai
lão năm đó, là nhiệt tình bực nào, là có khát vọng, đặc biệt là lúc viện trưởng nói rằng muốn thành lập một cái thế giới công bằng trật tự, lão càng xem đó như là một loại tín ngưỡng, coi đó là mục tiêu phấn đấu suốt đời, mà vào sau khi gia nhập vào học viện, lão mới phát hiện ra cái học viện khổng lồ này là phức tạp bực nào, tông môn cùng với thế gia to to nhỏ nhỏ rắc rối khó gỡ, nước sâu đáng sợ
ngươi muốn làm một chuyện, sau lưng nhất định phải có người, bằng không, ngươi chuyện gì cũng đều không làm được
chống lại??
Lão cũng đã từng chống lại, nhưng mà kết quả chính là, lão từ vòng tròn hạch tâm học viện đến nơi này
ngươi không làm việc, không có việc gì, nhưng ngươi nếu như muốn làm sự tình, như vậy chung quanh đều là địch nhân của ngươi
ở trong một số vòng tròn, khi một tia sáng chiếu vào bóng tối, đó là tội lỗi
thiếu niên đột nhiên nói:
- Ông nội hối hận không?
Dương Cập nói khẽ:
- Hối hận, hối hận phát điên… nếu như ông nội năm đó cũng hiểu được biến báo một chút, gia tộc liền sẽ không bị ép thành dạng này, ngươi cũng có thể đi học viện, mà không phải là bị bọn hắn nhằm vào, là ông nội ngươi hại gia tộc, hại tiền đồ của ngươi…
Thiếu niên hơi hơi cúi đầu, yên lặng không nói
kỳ thật, dùng thiên phú của Dương Càng u, u là hoàn toàn có khả năng gia nhập tổng viện học viện, dù sao, y mới mười tám liền đạt đến Đạo Tiên cảnh, đặt ở trong học viện, đó cũng là thiên tài, nhưng cũng bởi vì một ít chuyện năm đó, người ở phía trên không hy vọng Dương gia y có người tiến vào học viện tổng viện…
Bọn hắn cũng đã rất nỗ lực, nhưng căn bản không có ích lợi gì
thiếu niên đột nhiên ngẩng đầu:
- Viện trưởng hắn là hi vọng học viện trở nên tốt
Dương Cập khẽ lắc đầu:
- Viện trưởng… hắn vẫn là tuổi còn rất trẻ!! Mọi người đi theo hắn trộn lẫn, mục đích không phải là muốn cái thế giới này trở nên càng tốt hơn, mà là có được nhiều lợi ích hơn…
Thiếu niên sau khi yên lặng một hồi, nói:
- Ông nội hi vọng ta về sau trở thành dạng người gì?
Dương Cập cũng trầm mặc rất rất lâu, cuối cùng lão ngẩng đầu nhìn về phía chân trời ngoài điện, nói khẽ:
- Ông nội hi vọng ngươi làm một người tốt, nhưng ông nội biết, cái thói đời này, người tốt là không lăn lộn được… tựa như Phương Ngự này, y chính là một người tốt, nhưng kết quả của y là gì? Nhiều khi, người càng xấu, tâm càng tàn nhẫn, lăn lộn càng tốt, người càng tốt, tâm càng thiện, lăn lộn càng thảm… cái thói đời này, đến tột cùng là thế nào?
Ở bên trong thời không đặc thù, Diệp Quan nhìn ông cháu trong đại điện, thật lâu không lên tiếng. Hắn đã từng đợi ở tầng dưới chót, nhưng Diệp gia cuối cùng chỉ là trò đùa trẻ con, lúc kia, hắn cũng chưa từng với tiếp xúc thế giới thượng tầng, cũng không hiểu rõ quy tắc vận hành của toàn bộ thế giới vũ trụ, càng đừng nói hiểu rõ nhân tính. Sau này, sau khi hắn kế thừa gia nghiệp, hắn càng không cần tiếp xúc cùng với hiểu rõ, bởi vì hắn chính là người lớn nhất kia, hết thảy quy tắc đều là do hắn định
mà vào giờ khắc này, vào lúc nhìn thấy Phương Ngự cùng với Dương Cập này, hắn mới đột nhiên hiểu rõ, chính mình nhiều khi xác thực đã nghĩ tất cả mọi chuyện quá đơn giản
như Dương Cập này nói, những người cùng với thế lực đi theo chính mình kia, bọn hắn là vì cái gì?
Vì tín ngưỡng sao?
Không!
Bọn hắn vì lợi ích!
Đây là sai rồi sao?
Không sai!
Người ta nếu không vì lợi ích, tại sao phải đi theo chính mình chứ?
Sai không phải bọn hắn, mà là chính mình, là chính mình đã nghĩ quá đơn giản về trật tự thế giới này
chính mình những năm gần đây một mực ở bên ngoài không ngừng thu phục thế lực, nhìn như để cho Quan Huyền học viện càng ngày càng cường đại, trên thực tế, chính mình cũng không có chân chính cải biến bản chất toàn bộ vũ trụ, không chỉ như thế, có khả năng còn khiến cho một ít địa phương trở nên càng tồi tệ hơn
nhân tính!
Vào giờ khắc này, hắn nghĩ tới một câu cô cô váy trắng đã từng nói với hắn: Cái thế giới này, khó cải biến nhất là nhân tính cùng với lòng người
Quan Huyền vũ trụ mạnh mẽ hay không, không nên xem Quan Huyền vũ trụ có bao nhiêu cường giả đỉnh cấp, có bao nhiêu của cải, mà là nên xem những người tầng dưới chót bên trong Quan Huyền vũ trụ bây giờ kia sống có hi vọng hay không
Bạn cần đăng nhập để bình luận