Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 910: Phệ Hồn Gọt Xương!

CHƯƠNG 910
PHỆ HỒN GỌT XƯƠNG!
Từ Nhu tiếp tục nói:
- Ngươi ưa thích Từ Kính, nhưng mà, bởi vì duyên cớ thân phận nàng, ngươi cũng đang do dự, ngươi cũng hết sức hoang mang, ngươi không phải không quả quyết, ngươi là bởi vì bị ngọn núi lớn Quan Huyền vũ trụ này ép cho không thở được. Từ khi bắt đầu đi ra khỏi Diệp tộc, tiết tấu sinh hoạt của ngươi vẫn rất nhanh, nhanh đến mức ngươi không thở nổi
Nói đến đây, nàng nhìn về phía Diệp Quan:
- Ngươi thật thảm, giống như cô nhi vậy!
Diệp Quan: "…"
Diệp Quan nhìn thoáng qua Từ Nhu, không nói gì
Từ Nhu nói:
- Ngươi không tức giận sao?
Diệp Quan bình tĩnh nói:
- Ta đánh không lại ngươi
Từ Nhu cười nói:
- Ta rất hiếu kì, nếu như ngươi đánh thắng được ta, ngươi sẽ làm gì?
Diệp Quan khẽ lắc đầu:
- Từ Nhu cô nương, chế nhạo ta, sẽ để cho ngươi đạt được khoái cảm sao?
Từ Nhu nhìn Diệp Quan, không nói gì
Diệp Quan lại nói:
- Ngươi vừa mới nói ta có nghĩ tới sự tình của Từ Kính hay không, ta tự nhiên là nghĩ tới, ngươi yên tâm, Diệp Quan ta sẽ không phụ nàng
Từ Nhu cười lạnh:
- Vậy dĩ nhiên là tốt nhất
Nói đến đây, nàng đột nhiên dừng lại, vẻ mặt trở nên vô cùng khó coi:
- Ngươi đang bẫy lời ta!
Trong lòng Diệp Quan thì thở ra một hơi!
Từ Kính không có chết!
Nàng không có chết!
Vào giờ khắc này, tảng đá một mực treo trong lòng Diệp Quan kia cuối cùng cũng rơi xuống
Kỳ thật, hắn cũng đã sớm đoán được. Vì sao? Bởi vì hắn biết, Từ Nhu cùng với Từ Kính là tỷ muội, nàng không có khả năng nhìn Từ Kính vẫn lạc
Từ Nhu nhìn thoáng qua Diệp Quan:
- Ngươi biết tình huống hiện tại của nàng không?
Diệp Quan nhìn về phía Từ Nhu:
- Nàng…
Từ Nhu lắc đầu:
- Nàng cũng không muốn sống
Trong mắt Diệp Quan đột nhiên dâng lên một làn sương mù, trái tim tê rần không hiểu, đồng thời, trong lòng cũng âm thầm làm ra một cái quyết định
Từ Nhu nhìn chằm chằm Diệp Quan, hỏi:
- Ngươi chuẩn bị làm thế nào?
Diệp Quan chậm rãi nắm chặt hai tay:
- Ta sẽ giải quyết!
Từ Nhu nhìn Diệp Quan, không nói gì nữa
Hai người đi về phía nơi xa, chỉ chốc lát, Từ Nhu đột nhiên ngừng lại, ngoài mấy trăm trượng ở trước mặt nàng, nơi đó có một tòa trận pháp, trận pháp có bộ dáng hình tròn, chiếm diện tích mấy ngàn trượng, trong đó vẽ đủ loại phù lục màu đỏ như máu
Từ Nhu nói:
- Đi vào!
Diệp Quan không có chút do dự nào, đi về phía trận pháp
Từ Nhu đột nhiên nói:
- Chờ một chút!
Diệp Quan quay người nhìn về phía Từ Nhu, Từ Nhu nhìn hắn:
- Ngươi liền không sợ ta hại ngươi?
Diệp Quan lạnh nhạt nói:
- Ta còn có giá trị lợi dụng, Từ Nhu cô nương làm sao lại để cho ta chết, ngươi nói xem có đúng hay không?
Từ Nhu sau khi nhìn chằm chằm Diệp Quan chốc lát, nhoẻn miệng cười:
- Thật thông minh!
Diệp Quan khẽ gật đầu, quay người hướng đi về phía trận pháp kia, nhưng vào lúc này, Từ Nhu đột nhiên tan biến ở tại chỗ
Sắc mặt của Diệp Quan đại biến, vội quay người lại, mà đúng lúc này, một ngón tay của Từ Nhu đã điểm tại giữa trán hắn, một cỗ lực lượng kinh khủng trực tiếp trấn áp hắn ở tại chỗ
Diệp Quan sửng sốt
Từ Nhu nhìn Diệp Quan:
- Đợi chút nữa phải hấp thu Chân Thần chi lực, cho nên, trước đó phải hoạt động gân cốt một chút!
Nói xong, nàng đấm một quyền vào phần bụng Diệp Quan
Ầm!
Biểu lộ của Diệp Quan trực tiếp bắt đầu vặn vẹo, mà còn chưa kết thúc, Từ Nhu một hồi quyền cước đánh đá đối với hắn, mà hắn hết lần này tới lần khác còn không phản kháng được
Cứ như vậy, Từ Nhu hành hung trọn vẹn một phần tư canh giờ mới dừng lại, sau đó nàng phủi tay, nhìn Diệp Quan, chân thành nói:
- Hiện tại được rồi!
Diệp Quan gắt gao nhìn chằm chằm Từ Nhu, không nói lời nào
Từ Nhu cau mày:
- Ngươi đây là ánh mắt gì? Ta thế nhưng là vì muốn tốt cho ngươi!
Vẻ mặt của Diệp Quan đen lại, mẹ nó, nữ nhân này khẳng định là cố ý
Từ Nhu phất tay áo vung lên, cỗ uy áp trên người Diệp Quan kia lập tức biến mất không thấy gì nữa, nàng cười nói:
- Đi thôi!
Diệp Quan nhìn thoáng qua Từ Nhu, sau đó quay người đi về phía trận pháp kia, vào lúc bước vào trận pháp kia, Từ Nhu đột nhiên mở lòng bàn tay ra, một khối pháp ấn xuất hiện ở trong tay nàng, nàng nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Chân Thần chi lực này bá đạo vô cùng, đợi chút nữa có thể sẽ rất thống khổ, phải cố nhịn, hiểu chưa?
Diệp Quan gật đầu:
- Hiểu rõ!
Từ Nhu khẽ gật đầu, không nói thêm gì nữa, trực tiếp thôi động pháp ấn, mà theo pháp ấn này thôi động, pháp trận dưới chân Diệp Quan nơi xa lập tức run rẩy kịch liệt, ngay sau đó, bên trong pháp trận kia đột nhiên xuất hiện một sợi khí thể màu vàng kim
Từ Nhu đột nhiên tịnh chỉ một điểm Diệp Quan:
- Dẫn!
Sợi khí thể màu vàng kim kia đột nhiên hóa thành một vệt ánh vàng chui vào giữa trán Diệp Quan——
Oanh!
Chỉ một thoáng, Diệp Quan trợn hai mắt lên, trán nổi gân xanh, tựa như con giun, vô cùng doạ người
Thống khổ!
Vào giờ khắc này, Diệp Quan cảm giác toàn thân của mình bị người ta dùng đao cắt từng chút một!
Phệ hồn gọt xương!
Diệp Quan chưa bao giờ trải qua loại đau đớn này, hắn cũng không nhịn được nữa điên cuồng rống giận, toàn bộ thân thể run rẩy kịch liệt
Bạn cần đăng nhập để bình luận