Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3546: Sư Tử Vồ Thỏ, Cũng Phải Dùng Hết Toàn Lực

CHƯƠNG 3546
SƯ TỬ VỒ THỎ, CŨNG PHẢI DÙNG HẾT TOÀN LỰC
Khâu Nghiệt nhìn chằm chằm Diệp Quan, đang muốn nói chuyện, chỉ thấy Diệp Quan đột nhiên tan biến ngay tại chỗ, một kiếm giết về phía lão
nhìn thấy Diệp Quan ra tay với mình, trên khóe miệng Khâu Nghiệt nổi lên một vệt dữ tợn:
- Cho rằng lão phu là dễ khi dễ??
Nói xong, lão đột nhiên duỗi tay phải ra phía trước, sau đó đột nhiên nắm chặt, mảnh thời không trước mặt lão trực tiếp nổ tung, một vòng xoáy màu đen sâu không thấy đáy vậy mà mạnh mẽ nuốt kiếm quang của Diệp Quan vào, nhưng sau một khắc, một đạo kiếm quang chính là lại cưỡng ép giết ra từ bên trong vòng xoáy màu đen kia
Ầm!
Khâu Nghiệt trực tiếp bị đạo kiếm quang này chém bay ra ngoài
Diệp Quan đang muốn xuất thủ một lần nữa, nhưng lúc này, một đạo u quang hóa thành vạn đạo màn sáng bắn thẳng đến hắn, tốc độ thật sự là quá nhanh, trong chớp mắt liền liền đã giết tới trước mặt hắn, hắn ngay cả cơ hội tục kiếm cũng đều không có, chỉ có thể giơ kiếm cản ở trước ngực
kiếm quang như lá chắn, hắn dựa vào kiếm quang cùng với kiếm thế của chính mình mạnh mẽ cản lại đạo u quang kia, mà lúc này, một cỗ khí tức mạnh mẽ đột nhiên kéo tới từ phía sau hắn
chính là Khâu Nghiệt!
Hai tay Diệp Quan đột nhiên dùng sức, hai loại kiếm ý bộc phát ra từ trong kiếm của hắn, đạo u quang kia trong nháy mắt bị đập tan, tiếp theo, hắn xoay người một cái, chém xuống một kiếm
Ầm!
Theo một đạo kiếm quang bộc phát ra, Khâu Nghiệt trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, mà hắn còn chưa thu kiếm, mấy chục đạo cột sáng chính là kéo tới từ nơi xa
Diệp Quan vội vàng thu kiếm ngăn lại!
Phanh!
Từng đạo quang trụ đánh vào bên trên Thanh Huyền kiếm, lực lượng cường đại trực tiếp chấn hắn lùi lại liên tục mấy ngàn trượng
người xuất thủ, chính là Phù Càng kia, chẳng biết lúc nào, trên người gã đã nhiều hơn một bộ cơ giáp
cơ giáp Tiên giai cực phẩm!
Tay phải Diệp Quan nắm thật chặt Thanh Huyền kiếm, hắn nhìn thoáng qua bốn phía, ở chung quanh hắn, thời không đã bị từng cây xích sắt màu đỏ sậm kia khóa kín, hắn có thể phá, thế nhưng, khẳng định cần thời gian nhất định, mà những người bốn phía kia rõ ràng sẽ không đứng nhìn hắn phá
ngoài ra, những xích sắt màu đỏ sậm ở bên ngoài kia, hắn còn cảm nhận được một chút khí tức mịt mờ
còn có cường giả!!
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Toại Cổ Kim xa xa, Toại Cổ Kim đứng ở nơi đó, hai mắt khép hờ, không biết đang trầm tư cái gì
dường như phát giác được ánh mắt của Diệp Quan, nàng đột nhiên mở hai mắt ra, nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Đừng nghĩ đến bắt giữ ta, dùng thực lực của ngươi bây giờ, ngươi còn chưa làm được
Diệp Quan nhìn chằm chằm Toại Cổ Kim:
- Bày bố tình cảnh lớn như vậy để đối phó ta, ngươi không cảm thấy có chút quá mức?
Toại Cổ Kim nhìn chằm chằm hắn:
- Sư tử vồ thỏ, cũng phải dùng toàn lực
sắc mặt của Diệp Quan trầm xuống
Toại Cổ Kim lại nói:
- Ta biết, thực lực ngươi bày ra bây giờ còn không phải hạn mức cao nhất của ngươi, ví dụ như, ngươi còn có ba loại lực lượng huyết mạch không dùng, nếu như ngươi vận dụng ba loại lực lượng huyết mạch của ngươi, tăng thêm thanh kiếm này của ngươi, ngươi bây giờ hẳn là có khả năng tuỳ tiện chém giết cường giả Tiên Đế cảnh, nếu như ngươi lại vận dụng Tín Ngưỡng lực trật tự của ngươi, cho dù là Đế Chủ cảnh phía trên Tiên Đế cảnh, hẳn là cũng không làm gì được ngươi, thậm chí, ngươi có thể chiến một trận với loại cường giả cấp bậc như Bất Hủ Đế Chủ…
Nghe đến nơi này, mọi người bốn phía đều là đã vô cùng lo sợ!
mẹ nó!!
Đánh lâu như vậy, vị Kiếm Tu trước mắt này còn chưa tới cực hạn của mình?
Đại Đế giết Tiên Đế, đây đã là vô cùng yêu nghiệt, mà bây giờ nghe ý tứ của Toại Cổ Kim, đây còn không phải cực hạn của thiếu niên Kiếm Tu này, cực hạn chân chính của hắn, lại có thể chống lại cường giả Đế Chủ cảnh, hơn nữa còn là Bất Hủ Đế Chủ…
Bất Hủ Đế Chủ, đây là khái niệm gì??
Chính là đặt vào Cựu Thổ, mặc dù không tính là trần nhà, nhưng đó cũng là thuộc về cường giả đỉnh cấp
trong toàn bộ Cựu Thổ, loại cấp bậc cường giả này đều là ít càng thêm ít
mọi người cũng không có hoài nghi Toại Cổ Kim, bởi vì nữ nhân này không nói láo
ở nơi xa, Khâu Nghiệt cùng với Phù Càng liếc mắt nhìn nhau, trong mắt hai người đều là lộ ra một vệt ngưng trọng cùng với chấn kinh, bởi vì giao thủ cùng với Diệp Quan, bọn hắn rõ ràng có thể cảm nhận được Diệp Quan cũng không chân chính tận toàn lực
cái tên này đánh cho đến bây giờ, vẫn còn đang che giấu thực lực chân chính của mình
hết sức rõ ràng, cái tên này là muốn mê hoặc bọn hắn, sau đó bắt Toại Cổ Kim, nhưng đáng tiếc là, Toại Cổ Kim này càng thêm yêu nghiệt
ở trước mặt nàng, Diệp Quan cho dù có ý đồ gì cũng đều không thể giấu diếm
Bạn cần đăng nhập để bình luận