Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 863: Thần Y Tẫn

CHƯƠNG 863
THẦN Y TẪN
Cảm thụ được cỗ khí tức mạnh mẽ kia, vẻ mặt của Diệp Quan ngưng trọng trước nay chưa từng có, cỗ khí tức này, so với Chiến Đế lúc trước còn mạnh hơn không ít
Đúng lúc này, Thanh Nhi váy trắng kéo Diệp Quan ra phía sau, nàng nhìn Diệp Quan, mỉm cười:
- Chớ sợ, nhóm cô cô ở đây, người nào cũng không thể lấy lớn hiếp nhỏ đối với ngươi!
Nhóm cô cô!
Nghe được Thanh Nhi váy trắng, một dòng nước ấm xông vào trong lòng Diệp Quan
Từ sau khi kế thừa gia nghiệp, hắn còn tưởng rằng từ đó đạp vào nhân sinh đỉnh phong, nhưng mà lại không nghĩ tới, mỗi một ngày đều là đánh cục cao cấp
cho dù tới bây giờ, vẫn như cũ là cục cao cấp không ngừng
Không thể không nói, tiết tấu rất nhanh, áp lực rất lớn
Rất mệt mỏi, cũng hết sức khổ
Nhưng cũng còn may, cha già cũng không có để một mình hắn tới khiêng tất cả những thứ này, có người Dương tộc, có các cô cô này
ở nơi xa, theo cỗ khí tức mạnh mẽ kia xuất hiện, Tinh Hà vũ trụ giữa sân đều đang bắt đầu yên diệt, mảnh Tinh Hà vũ trụ này, căn bản không chịu nổi lực lượng
Diệp Quan nhìn chằm chằm nơi xa, vẻ mặt vô cùng ngưng trọng, chẳng lẽ thật sự là vị Vĩnh Sinh Đại Đế kia?
Đúng lúc này, ở phần cuối ánh mắt của mọi người, một vị nam tử đạp lên Tinh Hà yên diệt chậm rãi đi tới
Nam tử mặc áo lụa trơn, dáng người khôi ngô, trong tay cầm một quyển cổ thư màu xanh, ánh mắt của y, là màu đỏ tươi quỷ dị
Nhìn thấy nam tử này, Diệp Quan cau mày, trong lòng có chút ngoài ý muốn, tới vậy mà không phải Vĩnh Sinh Đại Đế. Dường như nghĩ đến cái gì, hắn quay đầu nhìn về phía đám người Tĩnh Thần một bên, chỉ thấy đám người Tĩnh Thần vào giờ phút này cũng là mặt mũi tràn đầy nghi hoặc
Nhìn thấy một màn này, Diệp Quan sửng sốt
Đám cường giả Vĩnh Sinh văn minh này cũng không biết nam nhân này?
Chiến Đế ở một bên nhìn nam tử kia, lông mày cũng là nhăn lại, căn bản không biết đối phương
Mà trên hư không, Tiêu Dao Kiếm Tu nhìn thoáng qua nam tử đi tới, khẽ lắc đầu, quá yếu
Nam tử kia sau khi xuất hiện ở trong sân, ánh mắt của y trực tiếp rơi vào trên người Diệp Quan, cười nói:
- Ngươi chính là Diệp Quan?
Diệp Quan nhìn chằm chằm nam tử:
- Các hạ là?
Nam tử cười ha ha một tiếng:
- Thần Y Tẫn, đã nghe qua chưa?
Diệp Quan lắc đầu
Nam tử cười nói:
- Chưa từng nghe qua cũng bình thường, dù sao, chúng ta cũng không phải cùng một thời đại
Diệp Quan hỏi:
- Các hạ không phải người Vĩnh Sinh văn minh?
Thần Y Tẫn cười nói:
- Không phải!
Diệp Quan nghi hoặc:
- Vậy các hạ tới đây là?
Thần Y Tẫn nhìn chằm chằm Diệp Quan, ánh mắt nóng bỏng:
- Nghe nói Đạo Ấn của chủ nhân Đại Đạo bút ở trên thân thể ngươi, có phải không?
Tới vì Đạo Ấn!
Diệp Quan nhìn thoáng qua Thần Y Tẫn, sau đó nói:
- Khối Đạo Ấn kia đúng là ở trên người của ta
Thần Y Tẫn giống như cười mà không phải cười:
- Cho ta, có được không?
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Nếu như không cho, các hạ hẳn là muốn cướp, phải không?
Thần Y Tẫn cười ha ha một tiếng:
- Ngươi cảm thấy thế nào?
Diệp Quan chân thành nói:
- Các hạ mặc dù không phải người Vĩnh Sinh văn minh, nhưng cũng hẳn là một vị đại lão đến từ thời đại văn minh nào đó, ta cảm thấy, chúng ta có khả năng hợp tác
Hợp tác!
Nghe được Diệp Quan, vị Thần Y Tẫn kia lập tức sửng sốt, chợt cười nói:
- Ngươi muốn hợp tác với ta?
Diệp Quan nhìn chằm chằm Thần Y Tẫn:
- Nếu như các hạ cảm thấy hợp tác với ta, là đang vũ nhục ngươi, hoặc là ngươi cảm thấy Quan Huyền vũ trụ chúng ta không có tư cách hợp tác với ngươi, ta đây cũng chỉ có thể nói, ngươi có thể trực tiếp ra tay
Thần Y Tẫn nhìn chằm chằm Diệp Quan, nụ cười dần dần tan biến
Diệp Quan cười nói:
- Tha thứ cho ta nói thẳng, ta đối với cường giả thời đại văn minh ngày xưa các ngươi, thật sự không có hảo cảm, một chút cũng không có! Vì sao? Bởi vì các ngươi hết sức tự phụ, hoặc là nói, rất ngu xuẩn, ngu xuẩn đến trình độ nào? Ví dụ như một vị gần nhất, tộc trưởng Bác Thiên tộc Bác Thiên Đạo!
- Diệp công tử!
Đúng lúc này, một tiếng hét phẫn nộ đột nhiên truyền đến từ chân trời nơi xa
Diệp Quan quay đầu nhìn lại, nơi đó có một nam tử trung niên đứng, chính là Bác Thiên Đạo
Nhìn thấy Bác Thiên Đạo, Diệp Quan lập tức sửng sốt, cái tên này làm sao lại ở đây?
Bác Thiên Đạo gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Nói xấu người khác sau lưng, há lại là hành vi của quân tử?
Diệp Quan im lặng, cái tên này thế mà ở nơi này!
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Nói xấu người khác sau lưng, xác thực không tốt lắm, nhưng những gì ta nói, là lời nói thật
vẻ mặt của Bác Thiên Đạo lập tức có chút khó coi, gã huyền khí truyền âm:
- Diệp công tử, ngươi và ta mặc dù là đối thủ, nhưng Bác Thiên Đạo ta luôn luôn hết sức kính trọng cô cô của ngươi, còn có ngươi, ngươi tôn trọng đối thủ, chính là tôn trọng chính mình, ngươi nói xem?
Bạn cần đăng nhập để bình luận