Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 749: Không Sợ!

CHƯƠNG 749
KHÔNG SỢ!
Diệp Quan cười nói:
– Ngươi làm sao lại cảm thấy ta không có bối cảnh mạnh mẽ?
Nam Cung Tuyết lắc đầu:
– Ngươi người này, ngay từ đầu lúc không chỉ không biết Tuyết tộc, ngay cả Nam Cung tộc chúng ta cũng không biết, bởi vậy, ngươi căn bản không thể nào là Võ Tông hoặc Thánh Tông, mà có thể làm cho Tuyết tộc cùng với Nam Cung tộc kiêng kỵ, chỉ có hai thế lực siêu nhiên Võ Tông cùng với Thánh Tông này. Cho nên, tiếp theo, chúng ta sẽ bị hai phe thế lực truy sát. Chẳng qua cũng không có quan hệ, vừa nghĩ tới chết cùng một chỗ với ngươi, ta cũng không còn sợ
Diệp Quan cười nói:
– Chúng ta sẽ không chết!
Nam Cung Tuyết nhìn về phía Diệp Quan:
– Vì sao?
Diệp Quan cười nói:
– Ta có Tháp Gia!
Tháp nhỏ đột nhiên nói:
– Vào lúc ngươi khoác lác, đừng mang ta theo, tạ ơn!
Diệp Quan: "…"
Nam Cung Tuyết hơi kinh ngạc:
– Tháp Gia?
Diệp Quan liền vội vàng gật đầu:
– Đúng vậy, Tháp Gia của ta mang theo ta, vô cùng lợi hại, tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả, độc đoán vạn cổ…
– Ngừng lại ngừng lại!
Tháp nhỏ đột nhiên nói:
– Ngươi đến cùng muốn làm cái gì?
Diệp Quan ngượng ngập cười cười, sau đó nói:
– Tháp Gia, ta cũng không có quá nhiều yêu cầu, ngươi lấy Hành Đạo kiếm ra cho ta có được hay không? Ta cam đoan không dùng loạn, chỉ sẽ dùng vào lúc bị hội đồng!
Tháp nhỏ sau khi yên lặng một lúc lâu, nói:
– Đầu tiên, ta cám ơn trước vì ngươi đã xem trọng ta, ngươi thế mà cho rằng ta có thể phá giải phong ấn của cô cô ngươi, đây là chuyện ta thật sự không có nghĩ tới, thật sự, vô cùng cám ơn ngươi đã để mắt ta!
Biểu lộ của Diệp Quan cứng đờ
Xong!
Tháp Gia cũng không có cách nào phá giải phong ấn!
Chỉ có thể đổi biện pháp!
Diệp Quan nói:
– Tháp Gia, vậy ngươi có thể giúp ta che giấu khí tức không?
Tháp nhỏ nói:
– Ta không thể giúp ngươi ra tay
Diệp Quan nói:
– Đến lúc đó ta gặp được cô cô, nói với ngươi lời hay, để cho nàng giúp ngươi tăng lên
Tháp nhỏ cười nói:
– Ngươi đừng nghĩ lừa phỉnh ta, nếu là cha ngươi, ta còn tin tưởng, lời của ngươi, không có mong đợi gì
Diệp Quan bình tĩnh nói:
– Ta đây liền nói xấu ngươi
– Mẹ nó!
Tháp nhỏ đột nhiên vội la lên:
– Ngươi tại sao có thể hư hỏng như vậy?
Diệp Quan cười khổ nói:
– Tháp Gia, bây giờ thế cục này ngươi cũng thấy đấy, hãy giúp ta một chút, ngươi thấy thế nào?
Tháp nhỏ trầm giọng nói:
– Không phải ta không muốn giúp ngươi, mà là cô cô giao phó cho, không thể để cho ta giúp ngươi, cho nên, ngươi vẫn là dựa vào chính mình đi
Diệp Quan mặt đen lại, mà đúng lúc này, chân trời nơi xa đột nhiên sôi trào lên, ngay sau đó, mấy chục cỗ khí tức cường đại cuốn tới, thời không bốn phía tại thời khắc này trực tiếp bắt đầu vặn vẹo, vô cùng doạ người
Đến rồi!
Nam Cung Tuyết đi đến bên cạnh Diệp Quan, nàng đột nhiên giữ chặt tay Diệp Quan, nói khẽ:
– Ngươi sợ sao?
Diệp Quan lắc đầu:
– Không sợ!
Nam Cung Tuyết mỉm cười:
– Sợ cũng không sao cả, ta sẽ ở bên ngươi
Diệp Quan cười cười, cũng không nói chuyện
Nam Cung Tuyết nhìn Diệp Quan thong dong tự tin trước mắt, trong lúc nhất thời có chút ngây dại. Giống như là nghĩ đến cái gì, mặt nàng đột nhiên liền đỏ lên, nàng hơi hơi cúi đầu, nắm chặt tay Diệp Quan, vào giờ phút này nàng thậm chí cảm thấy, nếu như cứ như vậy chết ở chỗ này với hắn, cũng là rất tốt
Diệp Quan nhìn đám cường giả Tuyết tộc kia, thần sắc bình tĩnh, trong lòng đã có đối sách
Vào thời điểm đánh không lại, vậy cũng chỉ có thể dùng trí
Đúng lúc này, mười mấy vị cường giả đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Diệp Quan cùng với Nam Cung Tuyết, cầm đầu càng là một vị Đại Đế
Mà ngoại trừ vị Đại Đế này, còn lại đều là cường giả Thần Đế cảnh đỉnh phong
Cái đội hình này, tuyệt đối không phải là Diệp Quan hiện tại có thể chống lại, bởi vì hàm lượng của cường giả nơi này đều cực cao, chiến lực cực mạnh
Bên trong Tháp nhỏ, Tháp nhỏ đột nhiên nói:
– Hắn hiện tại không thể gọi người, không có Hành Đạo kiếm, ngươi cảm thấy hắn sẽ ứng đối với cục diện này như thế nào?
Nữ tử thần bí nói:
– Không biết!
Tháp nhỏ cười nói:
– Ta cảm thấy, lần này tên tiểu tử này cần bị đánh! Ta liền thích xem hắn bị đánh, ha ha….

Lời tác giả:
Gần đây đang đọc một quyển sách, một ngày chỉ cập nhật hai chương, còn là tách ra vào buổi sáng cùng với buổi chiều, lúc ấy ta cảm thấy vô cùng chán
Sau này nghĩ lại, kỳ thật cũng hiểu rõ, tác giả cập nhật bao nhiêu, độc giả đều không đủ đọc. Viết ba chương, cần thời gian một ngày, độc giả có khả năng chỉ cần vài phút liền xem xong, điều này thật khó giải
So sánh với các đại thần khác, văn của ta xác thực không được tốt lắm, may mắn được hết thảy độc giả ủng hộ cùng với bao dung, để ta có thể dựa vào sáng tác ăn cơm
Cảm ơn tất cả các độc giả đã ủng hộ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận