Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1060: Uống Say Mới Có Thể Nói Thật Lòng

CHƯƠNG 1060
UỐNG SAY MỚI CÓ THỂ NÓI THẬT LÒNG
Từ Chân mỉm cười:
- Ngươi bây giờ, nhân tính hoàn toàn áp chế thần tính của ngươi, đi đến bây giờ, vẫn như cũ còn bảo trì nhân tính hoàn chỉnh, chuyện này là rất hiếm thấy. Nhìn ra được, ở trong lòng ngươi, người thân càng trọng yếu hơn so với Đại Đạo của chính mình
Diệp Quan cười cười, không nói gì
Từ Chân nhìn Diệp Quan:
- Cho nên, ngươi nguyện ý làm sao?
Diệp Quan gật đầu:
- Làm, ta không có đường lui
Từ Chân trừng mắt nhìn, cười nói:
- Xác thực không có đường lui, chờ con của ngươi trở thành Thần Chủ Chân Vũ Trụ, khi đó, Chân Vũ Trụ cùng với Quan Huyền vũ trụ đều là con dân của ngươi, còn có địa cầu này, địa cầu này cũng là địa bàn của ngươi, ngươi coi như không đi đối địch với đám Nghịch Lưu Giả, bọn hắn cũng sẽ tới chơi chết ngươi
Diệp Quan gật đầu:
- Đúng vậy!
Không có đường lui!
Thân phận của hắn, đã chú định Diệp Quan hắn không thể trở thành một người bình thường, dĩ nhiên, hắn cũng không muốn làm một người bình thường!
Sinh ra làm người, há có thể tầm thường cả đời?
Ông nội có thể làm được vô địch, cha già có thể làm được vô địch, cô cô có thể làm được vô địch, Đại bá có thể làm được vô địch…
Chính mình dựa vào cái gì không thể?
Vô địch!
Trấn áp hết thảy!
Diệp Quan chậm rãi nhắm hai mắt lại, Diệp Quan hắn, không thể kém hơn so với các bậc cha chú!
Từ Chân nhìn thoáng qua Diệp Quan, mỉm cười, không nói gì
đúng lúc này, một vị nam tử đột nhiên đi đến trước mặt Từ Chân cùng với Diệp Quan, nam tử thoạt nhìn hơn hai mươi tuổi, chải tóc gọn gàng, tướng mạo mặc dù không phải rất đẹp trai, nhưng cũng không xấu, thuộc về loại tầm trung kia
ở trong tay nam tử cầm một bó hoa hồng lớn!
Diệp Quan nhìn thoáng qua nam tử, cũng không ngoài ý muốn, lấy nhan sắc của Từ Chân, có người theo đuổi là sự tình bình thường
nam tử đưa bó hoa hồng trong tay cho Từ Chân, lộ vẻ thâm tình:
- Từ Chân cô nương, ta…
Từ Chân đột nhiên giữ chặt tay Diệp Quan, nàng trừng mắt nói:
- Đây là bạn trai của ta!
Bạn trai!
Lời vừa nói ra, không chỉ nam tử kia sửng sốt, toàn bộ những người bán hàng trên cầu vượt đều ngây ngẩn cả người
Từ Chân có bạn trai?
Diệp Quan cũng có chút sửng sốt, hắn nhìn về phía Từ Chân, Từ Chân nhìn hắn, khóe miệng hơi nhấc lên
lúc này, nam tử kia đột nhiên vội la lên:
- Từ Chân cô nương, kẻ này xem xét liền là một tiểu bạch kiểm, ngươi cũng chớ có bị bề ngoài của hắn mê hoặc
Diệp Quan có chút bất mãn:
- Huynh đệ, ngươi nói chuyện kiểu gì vậy?
Nam tử nhìn về phía Diệp Quan, cả giận nói:
- Chẳng lẽ ta nói sai sao? Ngươi ngoại trừ bề ngoài hào nhoáng, còn có cái gì?
Diệp Quan bình tĩnh nói:
- Sống tốt!
- Mẹ nó!
Nam tử chỉ Diệp Quan, nổi giận:
- Ngươi…ngươi không biết xấu hổ!
Lúc này, Từ Chân đột nhiên thu hồi sách trước mặt, cười nói:
- Đóng quán!
Nói xong, nàng lôi kéo Diệp Quan rời đi
mà nam tử kia thì lại vội vàng ngăn ở trước mặt hai người, y tận tình khuyên bảo:
- Từ Chân cô nương, ngươi chớ có bị hoa ngôn xảo ngữ của người này lừa gạt, hắn căn bản không thể cho cô một tương lai…
Từ Chân trừng mắt nhìn:
- Ta đã có
- Hả!
Nam tử có chút mộng:
- Có cái gì?
Từ Chân chân thành nói:
- Con!
Diệp Quan: "…"
biểu lộ của nam tử cứng đờ, mặt mũi tràn đầy khó có thể tin
Từ Chân không nói gì thêm, lôi kéo Diệp Quan vội vàng rời đi
sau khi đi xuống cầu vượt, Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Từ Chân, Từ Chân cười nói:
- Con của Tiểu Thụ, chính là con của ta, không chỉ con của nàng là của ta, ngươi cũng là của ta
Diệp Quan do dự một chút, sau đó nói:
- Chuyện này…
Từ Chân cười nói:
- Đồ vật của bốn chị em chúng ta đều là cùng hưởng, ngươi có ý kiến gì không?
Diệp Quan yên lặng
Ngươi nếu nói như vậy…ta đương nhiên không có ý kiến!
lúc đi ngang qua quầy đồ nướng, Từ Chân mua bịch đồ nướng lớn nhất, sau khi trở lại phòng, Từ Chân lại vội vàng ôm ra rất nhiều chai rượu
nhìn thấy một màn này, Diệp Quan lập tức có chút đau đầu:
- Chân tỷ, không cần uống rượu nữa, ngươi muốn hỏi cái gì, ta đều sẽ nói cho ngươi biết
Từ Chân lại là lắc đầu:
- Uống say mới có thể nói thật lòng!
Diệp Quan im lặng
Từ Chân mở một chai rượu đưa cho Diệp Quan, sau đó nói:
- Ta có thể phải đi
Diệp Quan sửng sốt:
- Đi?
Từ Chân gật đầu:
- Sách của ta sắp viết xong, viết xong liền sẽ rời khỏi nơi này
Diệp Quan hỏi:
- Đi trấn áp Vũ Trụ Kiếp?
Từ Chân cười nói:
- Đúng thế
Diệp Quan muốn nói cái gì, Từ Chân nói:
- Uống rượu!
Diệp Quan nhìn thoáng qua Từ Chân, sau đó uống mấy ngụm, rượu này vẫn mạnh như trước, chẳng qua, hắn đã bắt đầu có chút quen thuộc
Từ Chân nhìn về phía cảnh đêm ngoài cửa sổ, nói khẽ:
- Thực lực của ngươi bây giờ kỳ thật cũng tạm được, nhưng nếu như đối đầu với những Nghịch Lưu Giả đó, ngươi vẫn sẽ bị treo lên đánh
Bạn cần đăng nhập để bình luận