Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2953: Mờ Mịt

CHƯƠNG 2953
MỜ MỊT
Lâm Việt nhìn về phía lão giả áo đen, cười nói:
- Vì sao??
Lão giả áo đen chân thành nói:
- Thái độ của viện trưởng, từ ngày đó viện trưởng nghiêm trị Thiên Long Tộc là có thể nhìn ra được, viện trưởng là thật sự mong muốn để cho Quan Huyền vũ trụ trở nên càng tốt hơn, mà lần này Đại Chu làm như thế, viện trưởng nhất định sẽ không khoan dung
Lâm Việt nói:
- Ngươi không để ý đến một sự kiện, đó chính là thực lực cùng với lực ảnh hưởng của Thiên Long Tộc căn bản là không có cách nào so sánh với Đại Chu
lão giả áo đen yên lặng
xác thực!
Thiên Long Tộc mạnh hơn, cũng chẳng qua là một cái gia tộc bên trong Quan Huyền vũ trụ mà thôi, mà Đại Chu thì khác biệt, đây chính là một nền văn minh hoàn chỉnh, hơn nữa, là văn minh vũ trụ cấp năm, mặc kệ là thực lực hay là lực ảnh hưởng, hai bên hoàn toàn không cùng một cấp bậc
Lâm Việt tiếp tục nói:
- Hơn nữa, ngươi còn không để ý đến một sự kiện, đó chính là Nữ Hoàng Đại Chu
lão giả áo đen nhíu mày:
- Nói thế nào?
Lâm Việt nói khẽ:
- Bây giờ Nữ Hoàng Đại Chu chấp chưởng Tiên Bảo Các cùng với nội các, mà nàng một mực đang nỗ lực để học viện cùng với Đại Chu dung hợp, từ đầu đến giờ, quan hệ giữa Đại Chu cùng với Quan Huyền học viện mới hơi hoà hoãn một chút, nếu như chuyện nơi đây lộ ra, như vậy quan hệ giữa hai bên lập tức liền sẽ trở nên ác liệt, đây tuyệt đối là điều Nữ Hoàng Đại Chu không cho phép, cũng là cao tầng học viện không cho phép
lão giả áo đen trầm giọng nói:
- Toàn cục?
Lâm Việt khẽ gật đầu:
- Thân phận và cấp bậc của bọn người Phương Ngự quá thấp, căn bản không nhìn thấy tầng này, bởi vậy, bọn hắn cho dù trở về tổng viện Quan Huyền học viện, chuyện này cũng đại khái sẽ bị học viện cùng với Đại Chu hợp lại trấn áp
lão giả áo đen do dự một chút, sau đó nói:
- Còn mảnh Di Khí Đại Lục kia…
Lâm Việt lắc đầu:
- Một viên tinh cầu không có bất luận tài nguyên gì, là không có bất kỳ giá trị gì, về phần những sinh linh phía trên kia, nói một câu không dễ nghe, phía trên đều là một số dân đen, sinh tử của bọn hắn đối với học viện mà nói, không có bất kỳ giá trị gì, nếu không có giá trị, học viện làm sao lại coi trọng bọn hắn?
Lão giả áo đen do dự một chút, sau đó nói:
- Đó chính là mấy trăm triệu sinh linh…
Lâm Việt bình tĩnh nói:
- Chẳng qua là một con số mà thôi
mọi người đi vào bên trong một mảnh tinh không, vẻ mặt của Tư Mã Phong cầm đầu cực kỳ khó coi, Khuất Thần ở bên cạnh y thấp giọng thở dài, ánh mắt phức tạp, lão cũng không nghĩ tới Lâm Việt ngay cả cân nhắc cũng không căn nhắc một chút liền trực tiếp đứng đội Đại Chu!
Phải biết, Phương Ngự thế nhưng là viện chủ, đồng thời cầm Quan Huyền Lệnh trong tay!!
Ở một bên, Phương Ngự nhìn Quan Huyền Lệnh trong tay mình, yên lặng không nói
trong khoảng thời gian này, y đã có chút hoài nghi nhân sinh
y không nghĩ tới người ở khu vực xa xôi này, đều cuồng vọng như thế
Quan Huyền Lệnh như thấy viện trưởng cũng đều không có tác dụng?
Y đột nhiên có chút mờ mịt
thế đạo này
mẹ nó!
Có muốn trực tiếp hủy diệt hay không!
Lúc này, Khuất Thần đột nhiên nói:
- Việc cấp bách của chúng ta là trở lại Quan Huyền vũ trụ, chỉ có trở lại Quan Huyền vũ trụ, mối nguy lần này mới có thể giải
lão xem như hiểu rõ
bọn hắn hiện tại chỉ có trở lại Quan Huyền vũ trụ mới an toàn!
bởi vì ở bên ngoài, bên ngoài mặc kệ là Quan Huyền học viện hay là Tiên Bảo Các, đều không dám đắc tội Đại Chu
Phương Ngự đột nhiên nói:
- Phải đi Thiên Trần tinh vực, nơi đó có truyền tống trận đi thẳng tới Quan Huyền vũ trụ
Khuất Thần lập tức lắc đầu:
- Không được, nơi đó thực sự quá xa, hơn nữa, Đại Chu khẳng định cũng có thể nghĩ đến điểm này, bởi vậy, bọn hắn khẳng định sẽ lưu lại nhân thủ ở nơi đó
vẻ mặt của Phương Ngự có chút không dễ nhìn
Khuất Thần trầm giọng nói:
- Sự tình đến tình trạng như bây giờ, Đại Chu bọn hắn là dù như thế nào cũng không có khả năng để cho chúng ta trở lại Quan Huyền vũ trụ, bởi vậy, ta suy đoán, bọn hắn có khả năng sẽ còn điều càng nhiều cường giả đến, chúng ta cần phải chuẩn bị tâm lý!
Chuẩn bị tâm lý!
Lời vừa nói ra, vẻ mặt của chúng cường giả Quan Huyền học viện giữa sân cùng với cường giả Tiên Bảo Các Khuất Thần mang tới đều là trở nên ngưng trọng
Tư Mã Phong đột nhiên nói:
- Chết không đáng sợ, đáng sợ là chết khuất nhục như vậy, còn có mấy trăm triệu sinh linh bên trên mảnh Di Khí Đại Lục kia… không thể cứ như vậy từ bỏ bọn hắn, chúng ta nhất định phải để một người trở lại tổng viện Quan Huyền vũ trụ…
Nói xong, ánh mắt của lão rơi vào trên thân Phương Ngự
Bạn cần đăng nhập để bình luận