Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3047: Trực Tiếp Bị Xóa Đi

CHƯƠNG 3047
TRỰC TIẾP BỊ XÓA ĐI
Hách Liên Phu nhìn chằm chằm lão giả, không nói gì
lão giả đột nhiên khàn giọng nói:
- Có thể để vị Diệp công tử kia đi ra cho lão hủ nhìn một chút không?
Lúc này, Diệp Quan chậm rãi đi ra từ trong tửu lâu
ánh mắt của lão giả rơi vào trên thân Diệp Quan:
- Ngươi chính là vị Diệp Quan kia?
Diệp Quan gật đầu
lão giả cẩn thận đánh giá Diệp Quan, một lát sau, lão lắc đầu, thất vọng nói:
- Hoá ra cũng chỉ như vậy… ngươi làm sao dám mạo phạm chủ ta?
Diệp Quan nói:
- Vị Đế Thần kia là chủ nhân của ngươi?
Lão giả gật đầu:
- Đúng thế
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Người thật sự là làm cái gì không tốt, vì sao lại đi làm chó cho người ta?
Lão giả cũng không tức giận, cười nói:
- Rất nhiều người muốn làm chó, còn không có tư cách đâu
nói xong, lão đột nhiên chậm rãi nâng tay phải lên, một cỗ lực lượng đáng sợ lặng yên ngưng tụ từ trong lòng bàn tay của lão
kỹ thuật này của lão trực tiếp làm cho vô số người giữa sân chấn kinh
động thủ ở cái địa phương này? Nơi này thế nhưng là có cấm chế Cửu Châu Chủ lưu lại!
Nhưng rất nhanh, mọi người một lần nữa chấn kinh, bởi vì khí tức phát ra trên người lão giả này ít nhất là Đế Huyền cảnh
loại cường giả cấp bậc này, cho dù ở Cửu Châu Vực, cũng là tương đối ít thấy
Hách Liên Phu nhìn thấy đối phương vậy mà muốn động thủ ở chỗ này, cũng là hơi kinh ngạc, nhưng rất nhanh, thần sắc của y liền trở nên cổ quái
lão giả áo xám kia đột nhiên nắm tay phải
Oanh!!
Chỉ là trong nháy mắt, một cỗ khí tức kinh khủng trong nháy mắt bao phủ toàn bộ Cửu Châu Tháp, nhưng vào lúc này, chân trời đột nhiên xuất hiện một đạo ấn hư ảo
lão giả dường như ý thức được cái gì, đột nhiên ngẩng đầu, vừa vặn, một cỗ uy áp ý chí vô hình bao phủ xuống
lão giả bỗng nhiên co rụt đồng tử lại, đưa tay một quyền đánh lên trời
mà lực lượng của lão giả vừa mới tiếp xúc với cỗ uy áp ý chí kia, đồng tử lão giả lập tức co lại thành hình cây kim, sau một khắc, lão trực tiếp bị xóa đi tại chỗ
giữa sân hoàn toàn yên tĩnh!
Diệp Quan ngẩng đầu nhìn lại, vào giờ phút này, đạo ấn hư ảo kia đã biến mất không thấy gì nữa
vẻ mặt của Diệp Quan có chút ngưng trọng
Cửu Châu Chủ!
Đối phương vẻn vẹn chỉ là lưu lại một đạo cấm chế phong ấn, vậy mà liền có thể miểu sát một vị cường giả Đế Huyền cảnh?
Mà bốn phía, rất nhiều người cũng bị chấn động
Cửu Châu Chủ!
Vị này tại Cửu Châu Vực chính là một cái truyền thuyết vô địch
tại Cửu Châu Vực, ai dám bất kính đối với vị này? Cho dù vị này hiện tại đã rất nhiều năm chưa từng xuất hiện
người ngoại lai này vậy mà không biết sống chết, dám mạo phạm Cửu Châu Chủ…
Trong âm thầm, sắc mặt của Cố lão vào giờ phút này khó coi như là viếng mồ mả
lão cũng không nghĩ tới vị tín đồ Sáng Thế Đạo Điện kia đi vào vậy mà dám động thủ ở chỗ này, mẹ nó, đây là không muốn sống sao??
Cửu Châu Chủ đó là tồn tại gì?
Năm đó từng nhất thống Cửu Châu Vực, một tay liền vô địch thế gian
Cố lão lắc đầu, những tín đồ Sáng Thế Đạo Điện này quá mức tự đại
ở phía trước tửu lâu, Hách Liên Phu đột nhiên nói:
- Chúng ta đi thôi
nói xong, y mang theo Diệp Quan trở về trong tửu lâu
trong điện, một đám cường giả Hách Liên gia đều ở đây, vào giờ phút này, chúng cường giả Hách Liên gia đều đang nhìn Diệp Quan, rất tò mò
Diệp Quan nhìn về phía Hách Liên Vũ:
- Tiền bối, Cửu Châu Chủ là cảnh giới gì?
Hắn mặc dù đã gặp Cửu Châu Chủ, nhưng hắn cũng không biết cảnh giới chân chính của đối phương
Hách Liên Vũ lắc đầu cười một tiếng:
- Vấn đề này của ngươi thế nhưng là làm khó ta, bởi vì ta cũng không biết, ta chỉ biết là, Cửu Châu Chủ năm đó ở Cửu Châu Vực, đó chính là tồn tại vô địch, sau này không biết vì nguyên nhân gì liền rời đi. Mà ba đại thần khí năm đó, Cửu Châu Ấn cùng với Cửu Châu kiếm và Cửu Châu Đỉnh, cũng biến mất theo…
Diệp Quan lập tức có chút hiếu kỳ:
- Ba đại thần khí?
Hách Liên Vũ gật đầu:
- Đó là ba đại thần khí Chí Cao Cửu Châu Vực năm đó, mỗi một kiện đều có được năng lực khủng bố hủy thiên diệt địa…
Diệp Quan đột nhiên mở lòng bàn tay ra, Cửu Châu Đỉnh xuất hiện ở trong tay của hắn:
- Thứ đồ chơi này ta thấy rất bình thường!
Ở trong nháy mắt nhìn thấy Cửu Châu Đỉnh, mọi người giữa sân đều là ngây ngẩn cả người. Hách Liên Phu cũng đều là khẽ giật mình
Hách Liên Vũ run giọng nói:
- Tiểu… tiểu hữu… đây là Cửu Châu Đỉnh??
Diệp Quan gật đầu:
- Ừm
Cửu Châu Đỉnh!
Nghe được Diệp Quan, ánh mắt của mọi người dồn dập rơi vào bên trên Cửu Châu Đỉnh, trong mắt tràn ngập tò mò
Hách Liên Phu đột nhiên đi đến trước mặt Diệp Quan, hắn liếc mắt đánh giá Cửu Châu Đỉnh kia, sau đó nói:
- Là thật
Bạn cần đăng nhập để bình luận