Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 4119: Để ta tự đánh

Thú Thần Đông Hoang cầm đầu nhìn Diệp Quan:
- Ngươi rất biết đánh nhau sao? Đừng nói Đông Hoang chúng ta khi dễ ngươi, đến, đánh với ta! Bản thần chấp ngươi một tay
nói xong, gã chậm rãi chắp tay trái ở sau lưng, trong mắt của gã lộ vẻ khinh miệt, mảy may không thèm che giấu
- Ngươi rất biết đánh nhau sao? ?
Đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên vang vọng từ giữa thiên địa, sau một khắc, ở sau lưng Diệp Quan, thời không trực tiếp nổ tung ra, ngay sau đó, một đám người chậm rãi đi ra
cầm đầu là An Nam Tĩnh mặc áo bào trắng, mà ở bên cạnh nàng, là Nhị Nha ôm Tiểu Bạch, mà cách Nhị Nha cùng với Tiểu Bạch không xa, là Diệp Thanh Thanh mặc váy đen, Đồ, Mạc Niệm Niệm...
Còn có... Thanh Khâu mặc váy xanh!
mà câu 'ngươi rất biết đánh nhau sao?' kia, chính là xuất từ miệng nàng
Thanh Khâu!
Nàng mặc một bộ váy dài màu xanh, đơn giản, thanh lịch, động lòng người
mà giữa sân, những cường giả Đông Hoang kia vào lúc nhìn thấy đám người Thanh Khâu, lông mày đều là nhíu lại, trong mắt lộ ra ngưng trọng, bởi vì bọn hắn đã cảm nhận được sự khủng bố của những người này
ánh mắt của Thú Thần Đông Hoang rơi vào trên thân Đồ, lúc trước gã từng giao thủ với Đồ, chẳng qua, khi đó Đồ cũng không phải là bản thể, mà vị trước mắt này, là bản thể
Thú Thần Đông Hoang liếc mắt nhìn đám người Thanh Khâu, cười khẽ:
- Cuối cùng cũng không nhịn được đi ra sao? Cũng tốt, vừa vặn tận diệt đi, tránh khỏi đến lúc đó chúng ta phải đi tìm từng người các ngươi
Đồ đi ra, nàng mở lòng bàn tay ra, một đạo kiếm quang rơi vào trong lòng bàn tay nàng, nàng đang muốn xuất thủ, nhưng vào lúc này, Diệp Quan ở một bên đột nhiên nói:
- Đồ cô cô, chờ một chút
Đồ quay đầu nhìn về phía Diệp Quan, Diệp Quan lau máu tươi trên khóe miệng, nhếch miệng cười một tiếng:
- Một trận chiến hôm nay, liền để ta tự mình đánh
nghe được Diệp Quan, đám người Diệp Thanh Thanh trong sân đều là dồn dập nhìn về phía Diệp Quan
Đồ nhìn chằm chằm Diệp Quan, không nói gì
Diệp Quan chân thành nói:
- Để ta tự đánh!
Đồ nhìn hắn:
- Ngươi chắc chắn chứ?
Diệp Quan gật đầu
Đồ cùng với mọi người đều là yên lặng, chỉ có Thanh Khâu lại là nở nụ cười
Diệp Quan một lần nữa lau máu tươi trên khóe miệng, sau đó hắn nhìn về phía đám người Thanh Khâu giữa sân, chân thành nói:
- Chư vị cô cô, mỗi một lần đường của ta đi đến phần cuối, đều là do chư vị cô cô giúp ta, lần này, ta muốn tự mình đi, nếu ta có thể vượt qua đạo khảm này, vậy chứng minh ta là ăn chén cơm này, nếu như không bước qua được, vậy cũng mang ý nghĩa con đường của ta cũng chấm dứt. Một người dựa vào người khác dìu đi, là không thể đi đến đỉnh núi
trước kia, hắn mặc dù không có chủ động gọi nhóm cô cô đi ra giúp đỡ, thế nhưng, lúc nhóm cô cô đi ra giúp đỡ, hắn cũng không có cự tuyệt
yên lặng cùng với không có cự tuyệt, đó kỳ thật chính là tán thành
cô cô váy trắng lưu cho hắn kiếm ý, còn có Tang Mi chết, làm cho hắn hiểu được, Diệp Quan hắn nên chân chính lớn lên
nghe được Diệp Quan, trong mắt đám người An Nam Tĩnh đều là lóe lên một vệt kinh ngạc, vào giờ khắc này, các nàng mới chính thức ý thức được, tiểu gia hỏa trước mắt này đã khác
Thanh Khâu đột nhiên mỉm cười nói:
- Tiểu gia hỏa, ngươi cần phải hiểu rõ
Diệp Quan gật đầu:
- Thanh Khâu cô cô, ta đã hiểu rõ
Thanh Khâu đi đến trước mặt hắn, nhìn Diệp Quan máu me be bét khắp người, nàng thấp giọng thở dài:
- Cô cô biết áp lực của ngươi rất lớn, cũng muốn thay đổi hiện trạng, đây là chuyện tốt, chúng ta cũng rất cao hứng ngươi có thể có ý nghĩ này, nhưng, đường không phải một bước liền có thể đi thành...
Diệp Quan nhìn Thanh Khâu, ánh mắt kiên định:
- Thanh Khâu cô cô, ta biết, ta đều hiểu, thật đấy
Thanh Khâu sau khi nhìn Diệp Quan một lát, vui mừng cười một tiếng:
- Tốt, một trận chiến này, chính ngươi đánh, nhóm cô cô nhìn là được
dứt lời, nàng quay đầu nhìn thoáng qua Thú Thần Đông Hoang với một đám cường giả Đông Hoang, trong chớp nhoáng này, hết thảy cường giả Đông Hoang đều là lưng phát lạnh
trong lòng một đám cường giả Đông Hoang hoảng hốt, nữ nhân này là thần thánh phương nào?
Thanh Khâu lui sang một bên
mà Diệp Quan thì lau máu tươi trên khóe miệng, sau đó đi đến trước mặt Thú Thần Đông Hoang, thực lực của vị Thú Thần Đông Hoang trước mắt này, không thể nghi ngờ là so với Quân U còn muốn khủng bố hơn, nhưng... thì tính sao?
Diệp Quan nở nụ cười, ở trong lòng sau khi không còn bất luận xiềng xích gì, hắn thật sự cảm giác được dễ dàng trước nay chưa từng có
hắn biết, cảnh giới cùng với thực lực của hắn kém xa vị Thú Thần Đông Hoang trước mắt này, thế nhưng, đây là địch nhân của Diệp Quan hắn, là Diệp Quan hắn phải đối mặt, mà cho dù đối phương mạnh hơn, trong lòng Diệp Quan hắn cũng không có nửa điểm sợ hãi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận