Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2463: Khó Chịu? Đơn Đấu Đi!

CHƯƠNG 2463
KHÓ CHỊU? ĐƠN ĐẤU ĐI!
Nghe được lời của nữ tử váy tím, con rồng dưới chân nàng kia lập tức gào thét một hồi đối với Diệp Quan, từng cỗ long uy đáng sợ lập tức phô thiên cái địa vọt xuống
Thiên địa run rẩy!
Diệp Quan vội vàng phóng xuất ra Vô Địch kiếm ý của chính mình, chống cự cỗ long uy đáng sợ kia
nữ tử váy tím nhẹ nhàng bước lên Cự Long táo bạo muốn nhắm người mà phệ dưới chân, cười nói:
- Dã Hình, ăn hắn không có gì hay, muốn ăn thì ăn cô cô của hắn…
- Nói xong, nàng nhìn Diệp Quan lộ vẻ mặt ngưng trọng phía dưới, hé miệng cười một tiếng:
- Ta dự định làm thịt cô cô của ngươi trước, cứ quyết định như thế!
Nói xong, con rồng kia sau khi phát ra một tiếng gầm gừ cuối cùng, trực tiếp bay về phía sâu trong tinh không
ông!
Đúng lúc này, một tiếng kiếm reo đột nhiên vang vọng từ giữa thiên địa
ở trên đầu rồng, nữ tử váy tím cau mày, quay đầu nhìn lại, một đạo kiếm quang phóng lên tận trời từ dưới mặt đất, chỉ là trong nháy mắt liền đã giết tới trước đầu Cự Long dưới chân nàng
chính là Diệp Quan!!
Đầu Cự Long kia cảm nhận được nguy hiểm, đột nhiên hung hăng quất đuôi về phía Diệp Quan
thiên địa tịch diệt!
Mà lúc này, kiếm ý trong tay Diệp Quan biến thành Thanh Huyền kiếm
vừa triệu hoán tới!!
Phốc!
Chẳng qua là một kiếm, đuôi của đầu Cự Long kia trực tiếp bị chặt đứt, kiếm tiến quân thần tốc, sau đó hung hăng chém vào phần bụng Cự Long, phần bụng Cự Long bị xé nứt ra một lỗ hổng lớn ngàn trượng, Cự Long lập tức phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, máu tươi như là thác nước đổ xuống từ chân trời, vô cùng hùng vĩ! Nữ tử váy tím đứng ở chân trời, mà đầu Cự Long dưới chân nàng kia quay cuồng một hồi, rơi thẳng tắp xuống từ chân trời…
Mà ở một bên khác, Diệp Quan cầm kiếm mà đứng, hắn nhìn chằm chằm nữ tử váy tím đã không còn bộ dáng tươi cười lúc đầu, bình tĩnh nói:
- Hoá ra là tiểu ma cà bông!
Tiểu ma cà bông!
Nữ tử váy tím nhìn chằm chằm Diệp Quan, loại nụ cười bình tĩnh trên mặt kia đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một cỗ hơi lạnh thấu xương
Diệp Quan cười khẽ:
- Khó chịu? Đơn đấu đi! Tiểu ma cà bông
Khóe miệng của nữ tử váy tím mỉm cười:
- Được!
Nói xong, nàng đột nhiên phát giác chính mình lỡ lời, trong mắt lóe lên một vệt sát ý, đột nhiên nắm tay phải lại
Ầm ầm!
Thiên địa đột nhiên nổ tung ra, trăm vạn đạo tinh quang giết ra từ giữa thiên địa, trong nháy mắt, vùng thế giới này trực tiếp sôi trào lên, từng cỗ khí tức cùng với uy áp đáng sợ phá hủy mọi thứ trong thiên địa, cực kỳ khủng bố
rầm rầm rầm!
Ở nơi xa, trong cơ thể Diệp Quan đột nhiên bộc phát ra ba cỗ khí tức hủy thiên diệt địa
Ba loại lực lượng huyết mạch!
Mà theo ba cỗ lực lượng huyết mạch này xuất hiện, lại là hai cỗ lực lượng đáng sợ dâng trào mà ra từ trong cơ thể Diệp Quan, cùng lúc đó, cả người Diệp Quan bắt đầu cháy rừng rực
Bùng cháy thân thể!
Bùng cháy linh hồn!
Diệp Quan trảm ra một kiếm
Nhất Kiếm Quyết Sinh Tử!
Đây là kiếm đầu tiên của hắn, cũng là một kiếm cuối cùng của hắn
ngươi không chết, chính là ta chết
Diệp Quan sau khi vung một kiếm này ra ngoài, kiếm thế điên cuồng tăng vọt, vượt xa hết thảy kiếm nào trước đó
Ầm ầm!
Một kiếm này trảm ra, trăm vạn đạo tinh quang vỡ nát ầm ầm, tịch diệt
nữ tử váy tím co rụt đồng tử lại, mở lòng bàn tay ra, một kiện kim giáp đột nhiên ngăn ở trước người nàng
Ầm!
Kim giáp vỡ
nữ tử váy tím lui vạn trượng
vừa dừng lại một cái, thân thể nàng trực tiếp nứt ra, máu tươi tràn ra
nữ tử váy tím chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Quan xa xa, trong mắt lộ ra một tia khó có thể tin
Diệp Quan cau mày:
- Hoá ra ngươi yếu như vậy?
Nữ tử váy tím nhìn chằm chằm Diệp Quan, Diệp Quan cười nói:
- Thực lực của ta đối với cô cô ta mà nói, ngay cả sâu kiến cũng không bằng, mà ngươi lại ngay cả một kiếm của ta cũng đều khó mà đón lấy, thử hỏi, ngươi có tư cách gì miệt thị cô cô ta?
Nữ tử váy tím nở nụ cười:
- Ngươi chẳng qua cũng chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà thôi! Phải biết, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, ở trong lòng ngươi, cô cô ngươi là thần, nhưng đối với một ít thế lực mà nói, nàng sao lại không phải sâu kiến? Dĩ nhiên, ta có thể hiểu được ngươi, vô cùng vô cùng có thể hiểu được, bởi vì làm kiến hôi, không có cách nào tiếp thu sự vật vượt qua năng lực phân tích của bản thân, đây là rất bình thường, giống như con ếch ngồi đáy giếng kia, ở bên trong thế giới của nó, trời chỉ lớn bằng miệng giếng, đây là phi thường bình thường, ta tha thứ cho sự vô tri của ngươi…
Nói xong lời cuối cùng, trong mắt nàng lộ ra vẻ thương hại
Diệp Quan cũng không có tức giận, mà là khẽ gật đầu:
- Ngươi nói rất có lý, những năm gần đây, ta một mực đang khuyên bảo chính mình
Bạn cần đăng nhập để bình luận