Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1054: Thanh Huyền Kiếm Vỡ

CHƯƠNG 1054
THANH HUYỀN KIẾM VỠ
Ở phía sau hai người này, còn có vô số khí tức mạnh mẽ, chẳng qua, những cường giả kia cũng không có đi ra ngoài
Diệp Quan nhìn nữ tử áo bào trắng cầm đầu kia, vẻ mặt vô cùng ngưng trọng, cho dù vào giờ phút này đối phương không ở trước mặt hắn, chẳng qua chỉ là ảo ảnh, nhưng lúc nhìn đối phương, trong lòng của hắn vậy mà lại sinh ra lo lắng còn có một tia…sợ hãi!
Sợ hãi!
Diệp Quan chậm rãi nắm chặt hai tay lại, điên cuồng áp chế nỗi sợ hãi sâu trong lòng kia!
Nhưng mà, hắn lại kinh hãi phát hiện ra, căn bản không ép được!
Hoàn toàn không ép được!
Không chỉ như thế, nỗi sợ hãi kia ngược lại còn càng ngày càng mãnh liệt!
Chuyện gì đã xảy ra?
Diệp Quan nhíu mày thật chặt, sắc mặt có chút tái nhợt, hắn muốn chống cự nỗi sợ hãi đó, nhưng càng chống cự, lại càng sợ hãi
Lúc này, Hiên Viên Lăng phát hiện ra tình huống của Diệp Quan, nàng do dự một chút, sau đó nói khẽ:
- Ngươi sao vậy?
Diệp Quan gắt gao nhìn chằm chằm nữ tử áo bào trắng kia, không nói gì
Hiên Viên Lăng quay đầu nhìn về phía nữ tử áo bào trắng kia, trong mắt tràn đầy nghi hoặc
Đúng lúc này, một vị cường giả bí ẩn sau lưng nữ tử áo bào trắng kia đột nhiên mở miệng:
- Các ngươi đã muốn phản kháng, vậy còn chờ cái gì? Đến, để cho ta nhìn một chút chủ nhân Đại Đạo bút có thể trợ giúp các ngươi giữ được viên địa cầu này hay không
Phía dưới, nam tử trung niên tay cầm hoàng kim kiếm kia đột nhiên cười to:
- Chư vị, bảo hộ địa cầu!
thanh âm rơi xuống, y đột nhiên liền xông ra ngoài
Mà sau lưng y, vô số cường giả cũng là cùng nhau xông ra ngoài!
Khí thế như cầu vồng!
Mà ở trong nháy mắt một đám cường giả lao ra, hết thảy ảo ảnh đột nhiên trở nên mờ đi, sau đó chậm rãi tan biến!
Mà hai vị cường giả sau lưng nữ tử áo bào trắng kia cũng là trở nên mờ đi, sau đó biến mất không thấy gì nữa!
Thế nhưng!
Nữ tử áo bào trắng không có tan biến!
Đúng lúc này, nữ tử áo bào trắng đột nhiên chậm rãi quay người, nhìn về phía phương hướng hai người Diệp Quan!
Nhìn thấy một màn này, Diệp Quan bỗng nhiên co rụt đồng tử lại, vô thức kéo Hiên Viên Lăng ra phía sau
Mà cùng lúc này…
Tại Phạm Tịnh Sơn
Nam tử quét rác kia gắt gao nhìn chằm chằm nơi nào đó, trong mắt có một tia khẩn trương, còn có hưng phấn, càng là có vẻ mong đợi
Trong một chung cư, trong căn hộ, trước bàn sách, Từ Chân đang viết sách đột nhiên dừng lại bút, nàng quay đầu nhìn về một hướng khác, hai mắt híp lại, không nói gì, trên đầu ngón tay của nàng, bút như xoay tròn như tinh linh
bên trong hư không, nữ tử áo bào trắng nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Siêu việt đạo vận khí vận gia thân!
Diệp Quan cau mày, không hiểu ý nghĩa
Mà lúc này, nữ tử áo bào trắng đột nhiên nói:
- Chết!
Oanh!
Thân thể Diệp Quan trực tiếp bốc cháy!
Một lời trấn áp Đại Đạo, ngôn xuất pháp tùy (lời ra pháp đi theo)!
- Ừm?
Đúng lúc này, một thanh âm như một đạo sấm sét đột nhiên vang vọng trong vùng hư không này, ngay sau đó, một thanh kiếm đột nhiên phá không tới
Giao thủ cách thời gian và không gian!
Vào lúc thanh kiếm kia giết tới trước mặt nữ tử áo bào trắng, nữ tử áo bào trắng mặt không biểu tình:
- Định!
Oanh!
Kiếm trực tiếp bị định ở tại chỗ!
Nữ tử áo bào trắng lại nói:
- Vỡ!
Răng rắc!
Kiếm đột nhiên nứt ra!
Kiếm này tên là…Thanh Huyền!
Thanh Huyền kiếm vỡ!
Nhìn thấy một màn này, Diệp Quan thân thể còn đang thiêu đốt phía dưới bỗng nhiên co rụt đồng tử lại
Thanh Huyền kiếm vậy mà lại vỡ?
Mà đúng lúc này, một tờ giấy có viết nửa chữ đột nhiên không biết từ chỗ nào bay tới, vững vàng đáp xuống đỉnh đầu hắn, trong phút chốc ngọn lửa thiêu đốt trên người hắn trực tiếp lắng xuống
Diệp Quan mồ hôi nhễ nhại, sắc mặt tái nhợt, suýt nữa ngã quỵ
Hiên Viên Lăng vội vàng đỡ hắn, run giọng nói:
- Ngươi…
Diệp Quan không nói gì, hắn gắt gao nhìn chằm chằm nữ tử áo bào trắng nơi chân trời kia
Nơi chân trời, nữ tử áo bào trắng không có để ý Thanh Huyền kiếm đã tan biến trước mặt, mà là quay đầu nhìn về phương hướng chung cư
Trước bàn sách, Từ Chân mỉm cười, không nói gì
nữ tử áo bào trắng mặt không biểu tình:
- Chờ đấy!
Dứt lời, nàng thu hồi ánh mắt, nàng cuối cùng nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau đó quay người biến mất không thấy gì nữa
Tuế nguyệt thông đạo biến mất không thấy gì nữa
ở bên hồ nơi nào đó, một vị nam tử mặc áo trắng lẳng lặng đứng đấy, Thanh Huyền kiếm treo lơ lửng ở trước mặt y
Nhìn Thanh Huyền kiếm đã nứt ra trước mắt, nam tử áo trắng cau mày, y ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, vốn định tự mình đi giao thủ cùng với đối phương, nhưng nghĩ lại, không nên, bản thể của đối phương căn bản không ở nơi này, cho nên liền coi như thôi
Lúc này, một vị nữ tử mặc váy trắng đột nhiên đi tới từ một bên, trên tay nàng, cầm hai miếng dưa hấu vừa mới cắt
Bạn cần đăng nhập để bình luận