Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3930: Mệnh Thư

- Ngươi là thông qua phương pháp đặc thù tới chỗ này, mà phương pháp kia của ngươi cũng không thích hợp với chúng ta
Diệp Quan nói:
- Các ngươi bao lâu có thể đến chỗ của ta?
Nam tử áo đỏ nói:
- Ba ngày!
Ba ngày!
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Được
nói xong, hắn đang định rời đi, đột nhiên, hắn quay người nhìn về phía nam tử áo đỏ:
- Bản cổ thư ngươi để ta thề trước đó là cái gì?
Nam tử áo đỏ nói:
- Mệnh Thư...
Diệp Quan nói:
- Vì sao ta dùng thứ này thề, sẽ kinh động Chư Thần Điện kia?
Nam tử áo đỏ trầm giọng nói:
- Mệnh Thư này chính là thần vật của Chư Thần Điện, bên trong có lực lượng khinh nhờn, ngươi dùng thứ này thề, chẳng khác nào là đang khinh nhờn ý chí thần linh, sẽ bị thần linh hạ lạc lạc ấn khinh nhờn, bởi vậy sẽ kinh động bọn hắn...
Diệp Quan nói:
- Có khả năng cho ta mượn dùng một chút không?
Nam tử áo đỏ có chút khó khăn:
- Ngươi muốn cổ thư này làm gì?
Diệp Quan nói:
- Tự có công dụng đối với ta, ngươi yên tâm, có Tông Tín tiền bối đảm bảo, đến lúc đó ta nhất định sẽ trả lại
nam tử áo đỏ sau khi yên lặng một lát, nói:
- Được
nói xong, nam tử áo đỏ đưa Mệnh Thư cho Diệp Quan. Diệp Quan thu hồi Mệnh Thư, quay người tan biến ở tại chỗ
Diệp Quan sau khi đi, giữa sân có thanh âm thần bí đột nhiên vang lên:
- Nhân quả hắn phát thề lại lớn như thế...
Nam tử áo đỏ nói khẽ:
- Không hổ là người Tông Tín đại nhân nhìn trúng
thanh âm thần bí nói:
- Chúng ta thật sự muốn đánh giúp hắn một trận?
Nam tử áo đỏ nói:
- Bằng không thì sao?
Thanh âm thần bí do dự một chút, sau đó nói:
- Hắn hiện tại đã lập xuống thệ ngôn, coi như chúng ta không tham chiến, hắn cũng không làm gì được chúng ta...
- Ngu xuẩn!
Nam tử áo đỏ lạnh lùng nhìn thoáng qua cột đá bên phải:
- Ngươi làm sao nhìn hạn hẹp như vậy? Làm người cũng thế, làm việc cũng vậy, tối kỵ nhất qua cầu rút ván, chúng ta nếu như không có năng lực, vậy không nói, nhưng có năng lực, tự nhiên phải hết lòng tuân thủ hứa hẹn, bằng không, chúng ta đắc tội không chỉ là vị thiếu niên Kiếm Tu trước mắt này, còn có Tông Tín. Nhớ kỹ, làm người đừng có để lợi ích nhỏ trước mắt che đậy tâm trí, thường thường đại họa cũng là bởi vì một chút ác niệm trong lòng mà lên!
thanh âm kia không dám lại nói cái gì
nam tử áo đỏ thu hồi ánh mắt:
- Lập tức lên đường, đi tới Cổ Khư
Diệp Quan sau khi trở lại Cổ Khư, hắn đi tìm Cổ Bàn, tên gia hỏa Cổ Bàn này vẫn còn đang điên cuồng tu luyện
trong khoảng thời gian này, tên gia hỏa này đã tu luyện nhập ma
hắn đột nhiên nói:
- Cổ Bàn huynh, sắp đánh nhau
ở nơi xa, thanh âm của Cổ Bàn truyền đến:
- Sau khi đánh nhau ta sẽ ra ngoài
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Có câu nói này của ngươi ta an tâm
nói xong, hắn xoay người lại đi ra bên ngoài
Cổ Thần Đô bây giờ đã là một mảnh phế đô, sớm mất đi sự phồn hoa của ngày xưa
lão giả áo bào trắng xuất hiện ở bên cạnh Diệp Quan, Diệp Quan nói:
- Chúng ta cần phải chống đỡ ba ngày
lão giả áo bào trắng nhìn về phía Diệp Quan:
- Ba ngày?
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Nhất định phải chống đỡ ba ngày
lão giả áo bào trắng nói:
- Vấn đề hẳn không phải là rất lớn
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía lão giả áo bào trắng:
- Còn có át chủ bài gì sao?
Lão giả áo bào trắng khẽ gật đầu:
- Còn có một tòa trận pháp
nói xong, lão nhìn về phía mặt đất:
- Trận pháp do Đế Chủ tự mình thành lập năm đó, có thể ngăn cản một thoáng
Diệp Quan nói:
- Vậy thì tốt rồi
nói xong, hắn dừng một chút, lại nói:
- Đã an bài xong những cư dân bản thổ ở nơi này chưa?
Lão giả áo bào trắng nói:
- Đều đã rời đi nơi này
Diệp Quan khẽ gật đầu, hắn ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không, hắn nhìn thấy chủ nhân Đại Đạo bút đang phá trận, chủ nhân Đại Đạo bút phát giác được ánh mắt của Diệp Quan, cũng nhìn về phía hắn
Bốn mắt nhìn nhau!
Chủ nhân Đại Đạo bút cười nói:
- Lần này, cuối cùng cũng sắp kết thúc
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Đúng là sắp kết thúc
nói xong, hắn dừng một chút, lại nói:
- Chủ nhân Đại Đạo bút, không biết ngươi còn nhớ rõ hay không, lúc trước cha ta để cho chúng ta tới bên trong này, là để cho chúng ta riêng phần mình thành lập một cái trật tự, sau đó nhìn một chút trật tự của người nào càng tốt hơn...
Chủ nhân Đại Đạo bút cười nói:
- Ta cảm thấy, chỉ có người thắng mới có tư cách thành lập trật tự, ngươi cảm thấy thế nào?
Diệp Quan gật đầu:
- Xác thực
có thực lực, mới có thể thành lập trật tự, không có thực lực, cho dù thành lập trật tự, cũng không duy trì được bao lâu
ở bên cạnh chủ nhân Đại Đạo bút, vị Hạo Thần kia đột nhiên nói:
- Hắn còn có át chủ bài sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận