Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2623: Không Thể Nói Lung Tung

CHƯƠNG 2623
KHÔNG THỂ NÓI LUNG TUNG
Kỳ Chủ đột nhiên nói khẽ:
- Không biết Vĩnh Hằng văn minh cùng với Quy Giả văn minh…
Lời còn chưa dứt, một lão giả đột nhiên xuất hiện ở trong sân, người tới, chính là Phạm Diêm La Thiên Tôn
hai người đều là hơi kinh ngạc
Phạm Diêm La Thiên Tôn trầm giọng nói:
- Vĩnh Hằng văn minh đã thần phục vị Đa Nguyên Đạo Đế kia
Kỳ Chủ đối với chuyện này cũng không ngoài ý muốn, nàng nhìn Phạm Diêm La Thiên Tôn, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề:
- Quy Giả văn minh các ngươi lựa chọn như thế nào?
Phạm Diêm La Thiên Tôn cũng không trả lời, mà là nhìn về phía Diệp Quan một bên:
- Diệp thiếu gia, ngươi có tính toán gì?
Diệp Quan sau khi yên lặng một cái chớp mắt, nói:
- Chỉ có một trận chiến
Phạm Diêm La Thiên Tôn cười nói:
- Vậy liền chiến một trận
Kỳ Chủ đột nhiên nói:
- Phạm Thiên Tôn, ngươi có hiểu rõ đối với vị Đa Nguyên Đạo Đế này không?
Phạm Diêm La Thiên Tôn lắc đầu:
- Không hiểu rõ lắm, gã cách ba nền văn minh chúng ta đều quá xa, hơn nữa, năm đó gã sau khi chỉnh hợp hết thảy dòng thời gian vũ trụ, liền đột nhiên tan biến biệt tích… nói thật, ta cũng đều cho rằng gã đã ngã xuống
Kỳ Chủ sau khi yên lặng một lúc lâu, nói:
- Chỉ dựa vào thực lực của chúng ta, là không có khả năng chống lại, mục đích của gã là muốn luyện chế hết thảy vũ trụ đã biết thành pháp khí thời gian, đồng thời luyện chế hàng tỷ tỷ sinh linh thành Khí Linh, chỉ cần chúng ta công bố việc này ra ngoài, nhất định sẽ có vô số cường giả tới đối kháng gã
Phạm Diêm La Thiên Tôn gật đầu, tán thành nói:
- Xác thực, mặc kệ là Quy Giả văn minh chúng ta hay là Phệ Giả văn minh các ngươi, đều có thật nhiều cường giả ẩn thế… chúng ta cần có càng nhiều giúp đỡ
Kỳ Chủ liền nói ngay:
- Đây là việc cấp bách, Phạm Thiên Tôn, chúng ta bây giờ liền đi an bài, để cho ngàn tỷ tỷ sinh linh toàn vũ trụ đều biết ý đồ của gã
Phạm Diêm La Thiên Tôn nói:
- Được
hai người đang muốn rời đi, nhưng vào lúc này, Kỳ Chủ dường như nghĩ đến cái gì, nàng đột nhiên nhìn về phía Diệp Quan:
- Diệp công tử, ngươi…
Diệp Quan đột nhiên nhìn về phía Phạm Diêm La Thiên Tôn:
- Thiên Tôn, ta muốn hỏi thăm ngươi một người
Phạm Diêm La Thiên Tôn có chút hiếu kỳ:
- Người nào?
Diệp Quan lấy ra chân dung của Tần Quan:
- Mẹ ta
Phạm Diêm La Thiên Tôn ngạc nhiên:
- Nàng là mẹ ngươi?
Diệp Quan gật đầu:
- Đúng vậy, lúc trước nàng từng tới Quy Giả văn minh, nhưng ta không có cảm nhận được khí tức của nàng
Phạm Diêm La Thiên Tôn nói:
- Vị Tần cô nương này đã rời đi
Diệp Quan hơi ngẩn ra:
- Rời đi?
Phạm Diêm La Thiên Tôn gật đầu:
- Lúc trước nàng sau khi tới Quy Giả văn minh chúng ta, chờ đợi tại Quy Giả văn minh một quãng thời gian, còn trợ giúp chúng ta phá phong ấn cấm chế một chỗ di tích bí cảnh, sau này nàng giống như có chuyện gì, cho nên liền rời đi
sắc mặt của Diệp Quan trầm xuống
mẫu thân làm sao lại rời đi rồi?
Kỳ Chủ nói:
- Ngươi có tính toán gì không?
Diệp Quan sau khi yên lặng một lát, nói:
- Đi tìm mấy vị bằng hữu
Kỳ Chủ nhìn nàng một cái, gật đầu:
- Được
đợi sau khi Phạm Diêm La Thiên Tôn cùng với Kỳ Chủ rời đi, Tháp nhỏ đột nhiên nói:
- Chuẩn bị tìm ai?
Diệp Quan ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không, nói khẽ:
- Tháp Gia, lần trước cha già và Đại bá còn có cô cô mới đi ra bao lâu?
Tháp nhỏ trầm giọng nói:
- Không bao lâu
Diệp Quan khẽ nở nụ cười:
- Ta không muốn vừa có sự tình liền để bọn họ ra giúp ta khiêng, lần này, ta muốn dựa vào năng lực của mình vượt qua cửa ải khó lần này
Tháp nhỏ muốn nói lại thôi
Diệp Quan lại bổ sung:
- Dựa vào ta cùng với Tháp Gia ngươi
Tháp nhỏ: "…"
Không thể không nói, Tháp nhỏ kỳ thật vẫn là có chút hoảng, chuyện cũ có kể, giàu một đời không sợ đời sau phá của, chỉ sợ đời sau lập nghiệp, nó cũng có chút sợ Diệp Quan muốn mở một tờ gia phả riêng…
Diệp Quan lại nói:
- Tháp Gia, ngươi ủng hộ ta không?
Tháp nhỏ trầm giọng nói:
- Ta tự nhiên là… ủng hộ ngươi, nhưng ngươi biết đấy, năng lực của Tháp Gia ta có hạn…
Diệp Quan chân thành nói:
- Tháp Gia, năm thì mười họa chúng ta liền để cô cô cùng với cha già còn có ông nội đi ra giúp đỡ, ngươi không cảm thấy, cứ tiếp tục như thế, ta và cha già năm đó khác nhau ở chỗ nào?
Tháp nhỏ nói:
- Đính chính một thoáng, ông nội ngươi năm đó cơ bản không có giúp cha ngươi, vẫn luôn là cô cô ngươi giúp, ở phương diện này, ông nội ngươi thật sự không phải…
Nói đến đây, nó vội vàng ngừng lại
mẹ nó!
Không thể nói lung tung
Diệp Quan: "…"
Tháp nhỏ tiếp tục nói:
- Ài, chẳng qua, ngươi nói cũng có đạo lý, động một chút lại để mấy người cô cô ngươi đi ra, đừng nói ngươi cảm thấy dạng này hết sức uất ức, ta cũng cảm thấy dạng này hết sức uất ức, bởi vì như vậy lộ ra hai chúng ta hết sức không có năng lực
Bạn cần đăng nhập để bình luận