Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 995: I Love You

CHƯƠNG 995
I LOVE YOU
Gặp được bọn họ, người hắn muốn tìm, tự nhiên là có thể tuỳ tiện tìm được
Trọng yếu nhất chính là, phải nhanh chóng để cha già giải trừ phong ấn
Về phần an nguy của Từ Thụ cùng với Từ Kính, hắn là hoàn toàn không lo lắng, bởi vì Chân Thần đang ở nơi này!
Tô Tử đột nhiên hỏi:
- Ngươi biết vị Hiên Viên Lăng cô nương kia?
Diệp Quan thu hồi suy nghĩ, gật đầu:
- Nhận biết
Tô Tử quay đầu nhìn về phía Diệp Quan, có chút hiếu kỳ:
- Nhận biết lúc nào?
Diệp Quan cười nói:
- Trước đây không lâu, nàng tặng cho ta một thanh kiếm, sau đó ta tặng cho nàng hai quyển phương pháp tu luyện
Tô Tử ồ một tiếng, liền không nói gì nữa
Diệp Quan cười nói:
- Có thích món quà kia không?
Tô Tử vội vàng đem ra, nàng nhìn Nữ Oa Thạch trong tay, khắp khuôn mặt là vẻ mừng rỡ:
- Ưa thích, ưa thích không thôi!
Nói xong, nàng dường như nghĩ đến cái gì, lại hỏi:
- Đây không phải đồ vật bình thường đúng không? Ta thấy vị Hiên Viên Lăng cô nương kia cũng đều muốn động thủ đoạt
Diệp Quan cười nói:
- Ngươi mang theo, có rất nhiều chỗ tốt
Tô Tử liếc mắt nhìn hắn, ánh mắt mỉm cười:
- Tốt!
Hai người vừa đi vừa nói, hết sức vui sướng
Diệp Quan cũng hết sức ưa thích loại cảm giác an tĩnh này, kỳ thật, ở trong khoảng thời gian tới đây, hắn có rất nhiều cảm tưởng. So sánh với Quan Huyền vũ trụ, ở nơi này, hắn hiểu được con người khi còn sống, không nên chỉ có tu luyện, chiến đấu…
Tại Quan Huyền vũ trụ, vừa tu luyện, động cái liền chính là mấy chục năm, mấy trăm năm, mà mấy trăm năm đều là ngồi xếp bằng, mặc dù thực lực tăng lên, nhưng cũng mất đi rất nhiều
Mà một người một khi mất đi nhân tính, đó là hết sức đáng sợ!
Đặc biệt là cô cô váy trắng!
Bởi vì cha già, cô cô váy trắng còn bảo lưu lại nhân tính, mà nếu như không có cha già, một khi cô cô váy trắng mất đi sợi nhân tính này, như vậy sẽ phi thường đáng sợ
Nhân tính!
Diệp Quan mở lòng bàn tay ra, một thanh kiếm xuất hiện ở trong tay của hắn, vào giờ khắc này, hắn đột nhiên phát hiện ra, Kiếm đạo của chính mình trước đó, vẫn luôn là đang theo đuổi vô địch, truy cầu vô địch, chính là đang theo đuổi thần tính, mà chính mình ngay cả nhân tính cũng đều tu không được đầy đủ, liền đi tu thần tính!
Phàm!
Diệp Quan chậm rãi nhắm hai mắt lại!
Chính mình….đã thực sự bước vào phàm chân chính sao?
Nếu như chưa bước vào phàm chân chính, lại làm sao có thể nhập thần?
Nghĩ đến đây, Diệp Quan đột nhiên cười
Vào giờ khắc này, hắn rộng mở trong sáng!
Hắn hiểu được thiếu hụt lớn nhất Kiếm đạo của chính mình, đó chính là chưa bao giờ từng nhập phàm chân chính, chưa từng từng nhập phàm chân chính, lại có thể nhập thần?
Lúc này, trong tay Diệp Quan, kiếm đột nhiên hơi hơi rung động lên
Mà lúc này, Diệp Quan đột nhiên ngẩng đầu, cỗ lực lượng thần bí kia xuất hiện một lần nữa, trong lòng Diệp Quan giật mình, vội vàng trấn áp kiếm ý của mình
Kiếm ý bị trấn áp, cỗ lực lượng thần bí kia lập tức tan biến vô tung vô ảnh
Diệp Quan thở dài một hơi!
Kỳ thật, kiếm ý của hắn hiện tại đã phát sinh chất biến, nhưng không có cách nào, vẫn như cũ không thể đối kháng cùng với cỗ lực lượng thần bí kia!
Tạm thời chỉ có thể nhịn!
Hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt!
Mà hắn cũng rất tò mò, nếu như giải trừ phong ấn, thực lực của hắn bây giờ sẽ đi đến trình độ gì?
Tô Tử nhìn Diệp Quan, trong mắt đẹp tràn đầy chấn kinh, nàng vừa rồi là cảm nhận được cỗ kiếm ý kia của Diệp Quan, hết sức đáng sợ
nhìn Tô Tử khiếp sợ, Diệp Quan mỉm cười:
- Kỳ thật, ta là một vị Kiếm Tu!
Tô Tử trừng mắt nhìn:
- Kiếm Tu?
Diệp Quan gật đầu:
- Đúng!
Tô Tử hỏi:
- Có thể ngự kiếm phi hành sao?
Diệp Quan cười nói:
- Tạm thời không thể!
Tô Tử mỉm cười:
- Về sau có thể?
Diệp Quan gật đầu
Tô Tử cười nói:
- Như vậy đến lúc đó có thể mang ta bay không?
Diệp Quan cười ha ha một tiếng:
- Dĩ nhiên!
Tô Tử nhìn thoáng qua Diệp Quan, mỉm cười, sau đó ôm chặt cánh tay Diệp Quan, nói khẽ trong lòng:
- Ngươi biết ta thích ngươi không?
Mặc dù Diệp Quan ở ngay bên cạnh nàng, nhưng nàng lại cảm thấy hắn cách thật xa thật xa
Nàng không dám nói ra lời trong lòng mình, bởi vì nàng sợ sau khi nói, sẽ có không kết quả tốt
Nhưng không nói….nàng lại sợ hắn sẽ đột nhiên rời đi vào một ngày nào đó
Loại cảm giác này, rất mãnh liệt!
Tô Tử đột nhiên nói:
- Ta muốn nói một câu đối với ngươi!
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Tô Tử, Tô Tử trừng mắt nhìn:
- I love you!
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút:
- I love you?
Tô Tử gật đầu:
- Đúng thế
Diệp Quan không hiểu:
- Có ý tứ gì?
Tô Tử ôm cánh tay hắn, cười nói:
- Một loại phương thức chào hỏi đặc thù của Hệ Ngân Hà chúng ta!
Diệp Quan nói khẽ:
- I love you…
Tô Tử hơi hơi nhấc khóe miệng lên, trên mặt nổi lên một nụ cười xúc động lòng người, sáng lạn vô cùng
Bạn cần đăng nhập để bình luận