Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2730: Cường Thế!

CHƯƠNG 2730
CƯỜNG THẾ!
An Mộc Cẩn bây giờ chính là người mạnh nhất trong đệ tử nội môn!
Rút phải đối phương, đó không phải là triệt để xong con bê sao?
An Mộc Cẩn mỉm cười nói:
- Trương huynh, mời
thiếu niên Kiếm Tu hít vào một hơi thật sâu, sau đó nói:
- An huynh, xin chỉ giáo
dứt lời, y đột nhiên xông về phía trước, đâm một kiếm về phía An Mộc Cẩn xa xa, một kiếm này, mau lẹ như điện, khoảng cách mấy trượng trong chớp mắt liền đến
lúc này, An Mộc Cẩn đột nhiên điểm ra một chỉ
Ầm!!
Kiếm quang vỡ nát, thiếu niên Kiếm Tu trực tiếp bị chấn lùi lại liên tục mấy chục trượng, y vừa dừng lại một cái, kiếm trong tay y vậy mà trực tiếp rạn nứt ra
- Hay!
Giữa sân, vô số đệ tử Kiếm Tông reo hò
An Mộc Cẩn tại Kiếm Tông là phi thường được hoan nghênh, có không ít người hâm mộ
mà trên mặt một đám cường giả An gia phía ngoài cũng là lộ ra nụ cười
vị thiếu niên Kiếm Tu kia nhìn thoáng qua kiếm bể nát của chính mình, cười khổ:
- Ta thua
An Mộc Cẩn mỉm cười nói:
- Đa tạ
nói xong, hắn chắp tay, sau đó lui qua một bên
thiếu niên Kiếm Tu thấp giọng thở dài, trong thanh âm tràn đầy bất đắc dĩ cùng với tiếc nuối
lúc này, Ngu Ngưng ở một bên đột nhiên nói:
- Tổ kế tiếp
lúc này, hai vị thiếu niên đi lên Sinh Tử Đài
vào lúc nhìn thấy hai người, Diệp Quan lập tức sửng sốt
đi lên chính là Phó Cát, mà đối thủ của y thì là Thác Bạt Cổ
oan gia ngõ hẹp
nhìn thấy đối thủ của mình là Phó Cát, Thác Bạt Cổ lập tức nở nụ cười:
- Lần này, ngươi sẽ không có vận khí tốt như vậy
Phó Cát mặt không biểu tình, không nói gì
Thác Bạt Cổ cười nói:
- Đến, đừng nói ta khi dễ ngươi, ta cho người sử ba kiếm trước!
Phó Cát nhìn y một cái, mũi chân đột nhiên nhẹ nhàng điểm một cái, sau một khắc, y như một đạo sấm sét tan biến ở tại chỗ, vẻ mặt của Thác Bạt Cổ ở nơi xa kịch biến trong nháy mắt, mà khi Thác Bạt Cổ mong muốn hoàn thủ, một thanh kiếm đã đâm vào giữa trán Thác Bạt Cổ
kiếm vào nửa tấc, máu tươi trong nháy mắt tràn ra ngoài!
Bốn phía, yên tĩnh không một tiếng động
một kiếm phân thắng bại?
Ngu Ngưng nhìn chằm chằm Phó Cát, lông mày hơi hơi nhăn lại, rất đỗi ngoài ý muốn
mà trong mắt An Mộc Cẩn cũng là lóe lên một tia kinh ngạc
trên mặt Diệp Quan thì nổi lên một vệt nụ cười, nhìn ra được, trong khoảng thời gian này, Phó Cát hết sức nỗ lực
Thác Bạt Cổ gắt gao nhìn chằm chằm Phó Cát:
- Làm sao có thể, thực lực của ngươi làm sao có thể…
Phó Cát nhàn nhạt nhìn y một cái, sau đó thu kiếm, quay người rời đi
mà đúng lúc này, Thác Bạt Cổ đột nhiên cả giận nói:
- Không có khả năng
nói xong, y vậy mà đâm một kiếm về phía Phó Cát
giữa sân một mảnh xôn xao!
Người ta đã hạ thủ lưu tình, ngươi còn muốn xuất thủ??
- Càn rỡ! Phía dưới, Ngu Ngưng đột nhiên giận dữ, ở trong nháy mắt thanh âm rơi xuống, một thanh kiếm đã bay ra, trong chớp mắt, Thác Bạt Cổ chính là trực tiếp bị định trụ ngay tại chỗ, không thể động đậy. Sắc mặt của Thác Bạt Cổ tái nhợt như tờ giấy, vào giờ khắc này y mới biết mình làm cái gì, hiện tại vội nói:
- Ngu thủ tịch, ta…
Ngu Ngưng lạnh lùng nhìn chằm chằm Thác Bạt Cổ:
- Kiếm Tông không cần đồ vô sỉ hèn hạ như thế, người đâu, lập tức trục xuất y khỏi Kiếm Tông
lập tức trục xuất Kiếm Tông!
Nghe được Ngu Ngưng, vẻ mặt của Thác Bạt Cổ bỗng nhiên hoàn toàn biến đổi, vội nói:
- Ngu thủ tịch, ngươi không có quyền lợi làm như thế, ngươi…
Mà lúc này, hai vị trưởng lão Kiếm Tông đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Thác Bạt Cổ. Thác Bạt Cổ hoảng hốt, đột nhiên, một lão giả xuất hiện ở trước mặt y, người tới, chính là tộc trưởng Thác Bạt gia Thác Bạt Tiêu
Thác Bạt Tiêu trầm giọng nói:
- Ngu thủ tịch, ngươi không có quyền lợi làm như thế, y là thi vào Kiếm Tông…
Ngu Ngưng phát ra âm thanh lạnh lùng nói:
- Dẫn đi!
Cường thế!
Hai vị cường giả Kiếm Tông kia liền muốn dẫn Thác Bạt Cổ đi, mà lúc này, Thác Bạt Tiêu đột nhiên gầm thét:
- Ta xem ai dám!!
Ngu Ngưng nhìn chằm chằm Thác Bạt Tiêu:
- Làm sao?
Thác Bạt Tiêu nhìn thoáng qua Ngu Ngưng, mặt mũi tràn đầy khinh thường:
- Ngu thủ tịch, cho ngươi ba phần mặt mũi, ngươi thật đúng là đề cao bản thân rồi?? Ta cho ngươi biết, tiên tổ Thác Bạt gia chúng ta năm đó thế nhưng là từng có giao tình quá mệnh với Nhân Gian Kiếm Chủ, ngươi đụng đến Thác Bạt gia chúng ta, dó chính là động Nhân Gian Kiếm Chủ, Nhân Gian Kiếm Chủ không thể tha cho ngươi!
Nhân Gian Kiếm Chủ!
Vẻ mặt của Ngu Ngưng lập tức trở nên vô cùng khó xem
Thác Bạt gia cùng với Nhân Gian Kiếm Chủ có quan hệ, đó là điều mọi người đều biết…
Mà đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên từ giữa sân:
- Nhân Gian Kiếm Chủ, rất đáng gờm sao?
Sắc mặt của mọi người bỗng nhiên đại biến, lập tức phẫn nộ, cũng dám miệt thị Nhân Gian Kiếm Chủ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận