Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 360: Tàn Kiếm

CHƯƠNG 360
TÀN KIẾM
Ngao Thịnh phất phất tay: "Ngươi tự xử lý đi!"
Ngao Thiên Thiên vội vàng nói: "Vậy ta có thể mang theo Thiên Long Thần Vệ đi bảo hộ hắn không?"
Biểu lộ của Ngao Thịnh cứng đờ, lão trừng mắt liếc Ngao Thiên Thiên: "Ngươi cũng giao ngươi cho hắn luôn đi!"
Ngao Thiên Thiên liếc Ngao Thịnh một cái, trên mặt nổi lên một vệt đỏ ửng: "Cha, ngươi nói gì vậy! Ta cùng với Diệp công tử chỉ là bằng hữu, chưa có phát triển đến một bước kia đâu! Ai nha, thật sự là tức chết người đi được! Không để ý tới ngươi!"
Nói xong, nàng xoay người bỏ chạy.
Ngao Thịnh: "…"
Tại Kiếm Tông.
Diệp Quan đi theo đám người Tào Bạch đi tới Kiếm Tông, Kiếm Tông cũng không ở bên trong Quan Huyền học viện, mà là nằm ở Huyền Không sơn, nghe đồn Huyền Không sơn vốn là ở Nam Vực, sau này, Nhân Gian Kiếm Chủ thi triển vô thượng thần thông, chuyển dời trọn tòa Huyền Không sơn qua Quan Huyền vũ trụ.
Huyền Không sơn lưng tựa Thập Vạn đại sơn, cả tòa núi tựa như một thanh kiếm treo ngược, sừng sững ở trong thiên địa, vô cùng hùng vĩ, mà ở đằng sau Huyền Không sơn, là dãy núi liên miên bất tuyệt, ở sâu trong dãy núi, thỉnh thoảng có tiếng kiếm reo vang vọng.
Kiếm Tông!
Trên mặt Diệp Quan nổi lên một vệt nụ cười, đối với nơi này, hắn là một mực hướng tới!
Thánh địa trong lòng Kiếm Tu!
Tào Bạch cười nói: "Diệp huynh, cảm giác như thế nào?"
Diệp Quan tán thán nói: "Thật hùng vĩ!"
Tào Bạch cười ha ha một tiếng: "Đi, đi gặp Đại sư huynh!"
Đại sư huynh!
Diệp Quan gật đầu: "Tốt!"
Đến đâu thì hay đến đó, đi trộn lẫn với các đại lão!
Diệp Quan nhìn thoáng qua nam tử cùng với nữ tử bên cạnh Tào Bạch, hai người này đều là Kiếm Đế, vừa rồi Tào Bạch đã giới thiệu, nam tử tên là Viên Cung, nữ tử tên là Tần Tuyết!
Thực lực của hai người đều cực mạnh!
Mọi người ngự kiếm mà lên, đi đến đỉnh Huyền Không sơn, Diệp Quan phóng nhãn nhìn lại, cách đó không xa có một tòa đại điện cao tới mấy trăm trượng, tại cửa đại điện, có một pho tượng!
Không phải pho tượng Nhân Gian Kiếm Chủ!
Là pho tượng một vị nam tử mặc trường bào màu xanh, ở trên bờ vai nam tử, có một con vật nhỏ lông xù màu trắng nằm sấp, rất là đáng yêu.
Diệp Quan hơi kinh ngạc: "Tào huynh, đây không phải Nhân Gian Kiếm Chủ?"
Tào Bạch gật đầu: "Đây chính là sư tổ của Kiếm Tông chúng ta, Thanh Sam Kiếm Chủ!"
Thanh Sam Kiếm Chủ!
Diệp Quan liền vội hỏi trong lòng: "Tháp Gia, ngươi biết Thanh Sam Kiếm Chủ không?"
Tiểu Tháp nói: "Ta không muốn nói chuyện với ngươi, muốn gài bẫy ta? Ngươi bỏ cái ý nghĩ đó đi!"
Diệp Quan: "…"
Tào Bạch tiếp tục nói: "Thanh Sam Kiếm Chủ là phụ thân của Nhân Gian Kiếm Chủ, năm đó là cường giả tuyệt thế vô địch! Đáng tiếc, chúng ta đều chưa từng nhìn thấy ông ta!"
Diệp Quan quan sát tỉ mỉ pho tượng Thanh Sam Kiếm Chủ, sau đó nói trong lòng: " Tháp Gia, Dương gia này thật sự là lợi hại, một nhà hai đời Kiếm Chủ, ngươi nói con trai của Nhân Gian Kiếm Chủ là bao cỏ, xem ra, thật sự chính là giàu chẳng qua ba đời, mạnh cũng mạnh chẳng qua ba đời!"
"Mẹ nó?" Tiểu Tháp đột nhiên nói: "Được rồi, lời tốt ngươi không nhớ, lời xấu ngươi lại đều nhớ kỹ! Ngươi đúng là có độc!"
Diệp Quan đang muốn nói chuyện, Tào Bạch đột nhiên nói: "Diệp huynh, đi, chúng ta đi gặp Đại sư huynh!"
Nói xong, y lôi kéo Diệp Quan đi vào Kiếm điện, vừa mới tiến vào đại điện, Diệp Quan chính là gặp được một vị nam tử, nam tử mặc một bộ áo trắng, tóc dài xõa vai, tay trái cầm một thanh kiếm gãy.
Mà đối phương chỉ có một cánh tay!
Cụt một tay, tàn kiếm!
Nhìn thấy nam tử, Tào Bạch vội vàng làm một lễ thật sâu, cung kính nói: "Xin chào Đại sư huynh!"
Mấy người ở bên cạnh Tào Bạch, cũng dồn dập hành lễ, vẻ mặt vô cùng cung kính.
Đại sư huynh!
Nam tử chậm rãi đi đến trước mặt Diệp Quan, y nhìn Diệp Quan, một lát sau, gật đầu, sau đó mở lòng bàn tay ra, một tấm lệnh bài xuất hiện ở trước mặt Diệp Quan: "Từ hôm nay, ngươi chính là đệ tử của Kiếm Tông chúng ta!"
Diệp Quan do dự một chút, sau đó nói: "Ta bị học viện truy nã."
Nam tử gật đầu: "Chờ một lát!"
Nói xong, y đột nhiên đi ra đại điện, sau đó ngẩng đầu liếc mắt nhìn chân trời: "Đi!"
Ông! Theo một tiếng kiếm reo vang vọng, kiếm gãy trong tay y đột nhiên phóng lên tận trời, trực tiếp xé rách chân trời, vượt qua thời không, đi vào trước Võ viện tổng viện Quan Huyền học viện.
Hết thảy đệ tử Võ viện chấn kinh!
Đại Vũ Tông xuất hiện ở cổng Võ viện, y nhìn chuôi kiếm gãy trước mặt này, híp hai mắt lại: "Trần Quan Tử!"
Lúc này, thanh âm của Đại sư huynh vang lên từ bên trong toàn bộ Quan Huyền vũ trụ: "Đại Vũ Tông, một khắc đồng hồ sau, lệnh truy nã của sư đệ ta nếu như chưa giải trừ, ta liền đến Võ viện khiêu chiến, sinh tử khiêu chiến! đệ tử Võ viện của ngươi có bao nhiêu người, ta liền giết bấy nhiêu người!"
Có bao nhiêu người, liền giết bấy nhiêu người!
Nghe Trần Quan Tử nói, vẻ mặt của một đám đệ tử Võ viện nổi giận trong nháy mắt!
Một vị thiếu niên trong đó đột nhiên đi ra, phẫn nộ nói: "Võ Quan, ta nguyện chiến một trận với Trần Quan Tử Kiếm Tông!"
Đại Vũ Tông lại là yên lặng.
Y đã từng đợi ở Hư Chân thế giới, mà Trần Quan Tử cũng đã từng đợi ở Hư Chân thế giới, bởi vậy, y biết thực lực kinh khủng của Trần Quan Tử!
Võ viện, trước mắt chỉ có hai người có thể đánh một trận với y.
Một là Thiên Mệnh Chi Nhân.
Hai là thủ tịch Võ viện Trần Thương!
Mà vào giờ khắc này, Trần Thương không ở trong học viện, Thiên Mệnh Chi Nhân càng là không thể nào ra tay ở thời điểm này.
Sắc mặt của Đại Vũ Tông trầm xuống!
Y không nghĩ tới, Kiếm Tông này vậy mà trực tiếp đứng đội Diệp Quan như vậy!
----
Bạo chương cảm ơn đạo hữu linhvb25 đẩy 600 kim phiếu
Bạn cần đăng nhập để bình luận