Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3687: Ta Sợ Cái Gì?

CHƯƠNG 3687
TA SỢ CÁI GÌ?
“Kì thực là đang dùng ngươi để mê hoặc vị Thánh Cổ Kim cô nương kia, ngươi có tin hay không, sư phó ngươi, hoặc là nói quốc chủ Phạm Thiên Quốc các ngươi vào giờ phút này kỳ thật đã tự mình ra sân, mà người bọn họ tiếp xúc, cũng không phải loại tiểu lâu la như ta…”
Huyền Nho nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Ý của Diệp huynh là, bọn bọ đang tiếp xúc với người đánh cờ
Diệp Quan gật đầu
Huyền Nho yên lặng
Diệp Quan nói:
- Nho huynh thông minh như vậy, hẳn là đã sớm nghĩ tới phương diện này đúng không?
Huyền Nho nhìn Diệp Quan, không nói gì
Diệp Quan nói:
- Tại thời điểm ở phía dưới Sinh Mệnh Hải Vực, Thánh Cổ Kim thu được một quyển 《 Phá Bích Kinh 》, mà người tranh đoạt quyển 《 Phá Bích Kinh 》này cùng với nàng lúc đó, là một người tên là chủ nhân Đại Đạo bút, không biết Nho huynh đã nghe qua người này chưa?
Huyền Nho nói:
- Từng nghe gia sư nói qua
Diệp Quan cười nói:
- Sư phó ngươi cùng với quốc chủ Phạm Thiên Quốc vào giờ phút này hẳn là đang cùng với đối phương bố cục, mà ngươi, chẳng qua là người bọn họ đẩy ra dùng để mê hoặc, đây cũng là nguyên nhân bọn họ không gặp chúng ta
vẻ mặt của Huyền Nho có chút khó coi
Diệp Quan tiếp tục nói:
- Nho huynh hiện tại có hai lựa chọn, thứ nhất, tiếp tục lá mặt lá trái cùng với ta, tiếp tục mê hoặc bọn họ, cũng mê hoặc thế nhân, đến lúc kết thúc cuối cùng, đơn giản chỉ có loại hai kết quả, thứ nhất, bọn họ thắng, sau đó bọn họ tới dỗ dành ngươi hai câu, nhưng vẫn như cũ sẽ không coi trọng ngươi, ngươi bây giờ cùng với ngươi khi đó, không có gì khác nhau, bọn họ vẫn như cũ coi ngươi như trẻ con; loại kết quả thứ hai, bọn họ thua, Nho huynh chôn cùng theo…
Huyền Nho nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Lựa chọn thứ hai của ta là gì?
Diệp Quan nói:
- Lựa chọn thứ hai, tự mình độc mở một đạo, đi ra một con đường mới… đối với sư phó mà nói, đồ đệ chỉ có ở dưới một loại tình huống mới có thể xem như xuất sư, đó chính là trò giỏi hơn thầy… ngươi chỉ có đánh bại sư phó ngươi, sư phó ngươi mới có thể chân chính tán thành ngươi
Huyền Nho sau khi yên lặng một hồi, lắc đầu:
- Diệp huynh, ta không làm được, cũng sẽ không làm, ta sẽ bẩm báo tất cả những gì ngươi đã nói với sư phụ ta cùng với quốc chủ, mà trước đó, ngươi không được phép rời khỏi nơi này dù chỉ nửa bước
vừa dứt lời, bốn phía đột nhiên xuất hiện hơn mười vị cường giả bí ẩn, thần thức của tất cả mọi người trực tiếp khóa lại Diệp Quan
mà chưa đi được hai bước, Huyền Nho lại ngừng lại, y quay người nhìn về phía Diệp Quan:
- Diệp huynh giống như không có sợ chút nào
Diệp Quan cười nói:
- Ta sợ cái gì?
Huyền Nho nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Diệp huynh, ngươi tại sao có thể tự tin như vậy?
Diệp Quan không nói gì
Huyền Nho cười nói:
- Đã nói thẳng thắn, Diệp huynh thế nhưng là có chút che đậy
Diệp Quan nói:
- Nho huynh muốn nhìn thấy lá bài tẩy của ta… có thể hiểu được
dứt lời, hắn trực tiếp mang theo Huyền Nho tiến vào bên trong Tháp nhỏ
mới vừa tiến vào Tháp nhỏ, nụ cười trên mặt Huyền Nho chính là đọng lại
Diệp Quan mang theo Huyền Nho rời đi Tháp nhỏ, sau khi đi ra bên ngoài, Diệp Quan cũng không nói chuyện, chờ đợi Huyền Nho đưa ra lựa chọn cuối cùng. Cường giả thế hệ trước, hắn căn bản sẽ không đi tranh thủ, bởi vì căn bản không có khả năng, dù sao từ trước mắt mà nói, chênh lệch giữa hắn cùng với Phạm Thiên Quốc này thật sự là quá lớn
bại lộ Tháp nhỏ, không chỉ sẽ không chấn nhiếp đối phương, ngược lại sẽ đưa tới tai họa cho chính mình
thế hệ tuổi trẻ khác biệt, thế hệ tuổi trẻ có dã tâm, muốn thành sự!
Đương nhiên, cũng có nguy hiểm tương đối
hắn hiện tại kỳ thật đang đánh cược!
Huyền Nho sau khi yên lặng một hồi, nói:
- Diệp huynh, việc này còn xa mới đơn giản như ta nghĩ, đúng không?
Diệp Quan gật đầu:
- Đúng vậy
Huyền Nho nhìn Diệp Quan, không nói lời nào
Diệp Quan cười nói:
- Xem chính ngươi lựa chọn
Huyền Nho nói:
- Cuối cùng nếu chúng ta thắng, ta có thể có được cái gì?
Diệp Quan nói:
- Khẳng định là ngươi không có cách nào tưởng tượng
Huyền Nho bình tĩnh nhìn chằm chằm Diệp Quan, không nói gì
Diệp Quan nắm chặt hai quả đấm, trong chốc lát, ba loại huyết mạch lan ra từ trong cơ thể hắn, chỉ là trong nháy mắt, sắc mặt của Huyền Nho chính là kịch biến, bởi vì y đã bị Phong Ma huyết mạch của Diệp Quan nhuộm dần, hai mắt bắt đầu đỏ quạch
Diệp Quan đột nhiên thu lại lực lượng huyết mạch
Huyền Nho cả kinh nói:
- Diệp huynh, ngươi…
Diệp Quan nhìn thẳng Huyền Nho:
- Có làm hay không?
Huyền Nho sau khi yên lặng một lát, y nhìn về phía Diệp Quan:
- Làm
Diệp Quan nở nụ cười
Huyền Nho nói:
- Diệp huynh muốn ta giúp ngươi làm cái gì?
Diệp Quan nói:
- Ta tạm thời muốn tìm hiểu thật kỹ Chủ Vũ Trụ này, còn có Phạm Thiên Quốc các ngươi
Bạn cần đăng nhập để bình luận