Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3880: Ta ủng hộ ngươi

Cổ Bàn lắc đầu:
- Cổ Thần Quốc cách Đại Khư chúng ta rất xa, không thuộc về cùng một nền văn minh, chẳng qua, ta ngược lại từng nghe nói vị Thần Quốc Chi Chủ của Cổ Thần Quốc bọn hắn kia, người này năm đó danh xưng đệ nhất nhân giao giới Hư Chân, năm đó ta tới đây, chính là muốn thử xem thực lực của đối phương, không ngờ tới gặp phải biến cố...
Diệp Quan nhìn thoáng qua Cổ Bàn, không nói gì
Cổ Bàn cười lạnh nói:
- Ta biết ngươi đang suy nghĩ gì, ngươi có phải hay không đang nghĩ, ta mạnh như vậy vì sao sẽ còn bị trấn áp giam giữ? Ta cũng lười nói rõ lí do với ngươi, chờ bản thể của ta đi ra, ngươi liền sẽ biết cái gì gọi là vượt chỉ tiêu! !
Diệp Quan: "..."
Một lát sau, Diệp Quan nói:
- Ngươi phải làm như thế nào mới có thể đi ra?
Cổ Bàn lãnh đạm nói:
- Một kiện Đế Khí là đủ
Diệp Quan nói:
- Ta có Đại Đạo Hà...
Cổ Bàn liền nói ngay:
- Không muốn
Diệp Quan nhìn về phía Cổ Bàn:
- Ta cũng không nói là sẽ đưa cho ngươi
nếu như tên gia hỏa này sau khi ra ngoài liền đánh chủ nhân Đại Đạo bút, hắn không ngại giúp đối phương một thoáng, nhưng hắn sợ chính là tên gia hỏa này sau khi ra ngoài liền đánh cả hắn
hắn hiện tại khẳng định đánh không lại tên gia hỏa này
Cổ Bàn phát ra âm thanh lạnh lùng nói:
- Đại Đạo Hà kia của ngươi có vấn đề
Diệp Quan nói:
- Có vấn đề gì? ?
Cổ Bàn nói:
- Ta dựa vào cái gì nói cho ngươi?
Diệp Quan chân thành nói:
- Ngươi bị nhốt, không oan, quả thực
Cổ Bàn mặt không biểu tình:
- Chờ ta đi ra, tất cả đều phải chết!
Diệp Quan không tiếp tục dây dưa đề tài này với gã, hắn xem như thấy rõ, tên gia hỏa này tính tình quá thúi, dễ dàng đắc tội với người, loại người này, vẫn là tránh xa một chút mới được
hai người đi rất lâu, một đường không nói chuyện, ước chừng một lúc lâu sau, hai người gặp được một gò núi ở bên phải, gò núi đen kịt một màu, hơi có chút âm u
nhìn thấy một màn này, sắc mặt của Diệp Quan trầm xuống, bởi vì ở nơi đây, thần thức căn bản là vô dụng
gò núi này không ở trên đường chính, mà là ở vài dặm bên phải đường chính
đột nhiên, hai người sửng sốt
bởi vì hai người gặp được một người quen, chính là chủ nhân Đại Đạo bút, chủ nhân Đại Đạo bút đứng ở trên đỉnh gò núi, tay cầm một cây pháp trượng màu đen, đang khiêu khích nhìn Diệp Quan cùng với Cổ Bàn, lớn tiếng nói:
- Hai thằng ngốc, mau tới đây!
Chủ nhân Đại Đạo bút!
Diệp Quan cùng với Cổ Bàn đều là hơi kinh ngạc, tên gia hỏa này là đang làm gì?
Chủ nhân Đại Đạo bút đang cầm pháp trượng khiêu khích
Cổ Bàn nhìn chằm chằm chủ nhân Đại Đạo bút, trầm giọng nói:
- Tên gia hỏa này có âm mưu
nói xong, ánh mắt của gã rơi vào bên trên thanh pháp trượng màu đen trong tay chủ nhân Đại Đạo bút, tạo hình của thanh pháp trượng này hơi có chút kỳ lạ, phía trên tràn đầy phù lục quỷ dị, lại tản ra u quang nhàn nhạt, xem xét liền biết không phải tục vật
Cổ Bàn lại nói:
- Tên gia hỏa này muốn hấp dẫn chúng ta đi qua
Diệp Quan nói:
- Như vậy liền đi qua
nói xong, hắn đi về phía gò núi kia
Cổ Bàn hơi ngẩn ra, gã do dự một chút, sau đó đi theo
trong lòng của gã mặc dù có chút tò mò hành vi của Diệp Quan, nhưng lại không hỏi
Diệp Quan chủ động giải thích:
- Gã sở dĩ làm như thế, ở bề ngoài thoạt nhìn là muốn hấp dẫn chúng ta đi qua, trên thực tế, y hẳn là sợ chúng ta đi qua
Cổ Bàn lập tức lĩnh hội:
- Y là đang dục cầm cố túng, dùng phương pháp trái ngược!
Diệp Quan khẽ gật đầu
Cổ Bàn quay đầu nhìn về phía Diệp Quan:
- Nếu như một phần vạn y thật sự muốn dẫn chúng ta đi qua thì sao? ?
Diệp Quan nói:
- Vậy coi như ta không nói
vẻ mặt của Cổ Bàn lập tức liền trầm xuống
Diệp Quan cười nói:
- Đánh không lại liền chạy chứ sao
Cổ Bàn mặt không biểu tình:
- Chạy trốn, đó là hành vi hèn nhát, nếu đã chiến, chắc chắn phải tự chiến!
Diệp Quan quay đầu nhìn thoáng qua Cổ Bàn:
- Ta ủng hộ ngươi
Cổ Bàn lạnh lùng nói:
- Ngươi là Kiếm Tu, cũng cần phải có tín niệm này
Diệp Quan nhìn gò núi phía xa kia:
- Đợi chút nữa nếu như đánh nhau với người này, ngươi là muốn đơn đấu với y, hay là hai chúng ta đánh hội đồng y? Nếu như đánh hội đồng y, đợi chút nữa liền đồng loạt ra tay, nếu như đơn đấu, ta cho ngươi cơ hội, để ngươi và y chiến một trận quang minh chính đại, ngươi yên tâm, ta quyết không nhúng tay vào
Cổ Bàn sau khi yên lặng một lát, nói:
- Vậy liền đánh hội đồng y đi! Đối với loại đồ vô sỉ này, không cần giảng đạo nghĩa giang hồ
Diệp Quan quay đầu liếc mắt nhìn Cổ Bàn:
- Hoá ra, ngươi cũng là không biết xấu hổ
Cổ Bàn: "..."
Ở nơi xa, nhìn thấy hai người Diệp Quan đi về hướng gò núi, vẻ hung hăng càn quấy trên mặt chủ nhân Đại Đạo bút dần dần biến mất
Bạn cần đăng nhập để bình luận