Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 4253: khó tin

Tần Quan gật đầu, nàng nhìn về phía Diệp Quan trên Thiên Lộ, nói khẽ:
- Lần này, ngươi không còn một mình, mẹ sẽ đi cùng với con
Trên Thiên Lộ, mọi người chen lấn xông về phía cuối Thiên Lộ. Lúc mới bắt đầu, mọi người cảm xúc mãnh liệt, hưng phấn, nhưng rất nhanh, rất nhiều người đều bất lực, bởi vì bọn hắn phát hiện ra, Thiên Lộ này còn khó hơn rất nhiều so với bọn hắn tưởng tượng.
Càng ngày càng nhiều người xông lên Thiên Lộ, nhưng cũng có càng ngày càng nhiều người bị đào thải.
Mà tốc độ Thệ Vô và Trọng Kim xông lên trước nhất lúc này cũng đã chậm lại, chẳng qua lúc này bọn họ đã vọt lên mấy vạn trượng, bỏ xa mọi người ở phía sau.
Mà ở phía sau bọn họ, đám người Thần Đạo Trần và Quân U chăm chú đi theo, nhưng có thể nhìn ra được, bọn họ cũng đã có chút cố hết sức.
Về phần Diệp Quan, hắn vẫn đi rất chậm, bên cạnh hắn là Tiêu Nguyên Khải, Thác Cổ Nguyên và huynh muội Mạc Tinh Hà.
Mạc Tinh Thần mặc áo choàng Tinh Thần Ma Pháp, khuôn mặt nhỏ tràn đầy hưng phấn và kích động, nàng không cảm thấy chút khó khăn nào.
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Các ngươi không nên vội
Mấy người nhìn về phía Diệp Quan, Diệp Quan cúi đầu nhìn Thiên Lộ dưới chân, Thiên Lộ dưới chân bị các loại đại đạo pháp tắc bao phủ, trong đó ẩn chứa đủ loại lực lượng đại đạo pháp tắc chí cao vô thượng, chúng đan xen vào nhau, giống như một bức họa cuộn trải ở chỗ này.
Diệp Quan nói:
- Các ngươi đi từ từ, xem có thể cảm ngộ được gì không?
Cảm ngộ!
Mấy người gật đầu, nhao nhao nhìn về phía Thiên Lộ dưới chân, bọn hắn cũng phát hiện ra không tầm thường, thế là tĩnh tâm ngưng thần, bắt đầu chăm chú cảm thụ những đại đạo và pháp tắc dưới chân, mà không phải xông lên Thiên Lộ.
Diệp Quan chậm rãi nhắm hai mắt lại, hắn cẩn thận cảm thụ những đại đạo và pháp tắc này. Những đại đạo và pháp tắc này đối với hắn mà nói, thật ra rất quen thuộc, hắn cảm nhận được thời không, năm tháng, nhân quả, vận mệnh, thiện ác trong đó...
Các loại đại đạo đều trải ở nơi này, chúng nó hội tụ lại với nhau, như một dòng sông đại đạo.
Càng lên cao, những đại đạo và pháp tắc này lại càng mạnh.
Diệp Quan từ từ cảm nhận được biến hóa từ trong đó, từ yếu đến mạnh, từ không đến có...
Hắn cũng cảm nhận được sự khủng bố của Thiên Lộ này, là ai đã rải đủ loại đại đạo và pháp tắc chí cao vô thượng của vũ trụ ở nơi này?
Vô Thượng Ý Chí!
Diệp Quan chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía cuối con đường kia, không hề nghi ngờ, đại đạo nơi đây đều là Vô Thượng Ý Chí trải ở chỗ này, vậy đối phương làm như vậy là có dụng ý gì?
Diệp Quan trầm tư một lát, sau đó rút lại suy nghĩ, tiếp tục cảm thụ đủ loại đại đạo dưới chân. Bất kể đối phương có mục đích gì, hôm nay cũng có thể thấy được điều gì đó.
Theo thời gian trôi qua, người trên Thiên Lộ càng ngày càng ít, đã giảm một phần ba. Hai người xông lên trước nhất lúc này đã từ chạy biến thành đi, hơn nữa, tốc độ của bọn họ càng ngày càng chậm, vẻ mặt cũng càng ngày càng ngưng trọng.
Tốc độ của những người còn lại càng chậm hơn, giống như rùa đen, có người đã bò.
Bởi vì càng lên cao, lực cản của đủ loại đại đạo kia lại càng lớn.
Đám người Diệp Quan và Tiêu Nguyên Khải cũng đi lên mấy vạn trượng, lúc này, hai chân của đám người Tiêu Nguyên Khải như đeo chì, bước đi khó khăn, rõ ràng là đã sắp không thể tiếp tục chống đỡ nữa.
Ngược lại, Mạc Tinh Thần vẫn kích động như trước, bước chân còn rất nhanh, đã bỏ lại ba người Tiêu Nguyên Khải ở phía sau.
Nhìn thấy một màn này, mấy người Tiêu Nguyên Khải đều khiếp sợ vô cùng.
Hơn nữa rất nhanh, Mạc Tinh Thần đã đuổi kịp đám người Thần Đạo Trần và Quân U. Nhìn thấy Mạc Tinh Thần đuổi theo, đám người Thần Đạo Trần cũng có chút khiếp sợ.
Quân U lạnh lùng liếc nhìn Mạc Tinh Thần, sau đó ánh mắt rơi xuống người Diệp Quan cách nàng rất xa. Nhìn Diệp Quan, ánh mắt nàng lạnh như băng.
Thần Đạo Trần lúc này cũng đang nhìn Diệp Quan, hít một hơi thật sâu, xoay người chạy về phía trên.
Nỗi nhục gã phải chịu ngày đó, hôm nay gã muốn tìm lại toàn bộ!
Diệp Quan cũng không chú ý tới bọn họ, giờ phút này hắn đang cố gắng thử nghiệm dung hợp với những đại đạo với pháp tắc này. Dưới tình huống bình thường, đây là chuyện không thể nào, nhưng khiến hắn tương đối bất ngờ là, những đại đạo và pháp tắc này không ngờ không bài xích hắn, không những không bài xích hắn, ngược lại còn chủ động tới gần hắn, thân cận hắn.
Nhìn thấy một màn này, đám người Tần Quan ở bên ngoài đều cảm thấy có chút khó tin.
Tần Quan quan sát Diệp Quan, trong mắt cũng mang theo một tia nghi hoặc.
Lại không biết qua bao lâu, giờ phút này người trên Thiên Lộ đã càng ngày càng ít, chỉ có không đến mấy trăm người.
Trọng Kim và Thệ Vô dẫn đầu đã đi tới hơn tám vạn bốn ngàn trượng, tốc độ của bọn họ đã hoàn toàn chậm lại, mỗi khi tiến lên một bước đều cần tiêu hao khí lực cực lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận