Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2286: Sai Rồi

CHƯƠNG 2286
SAI RỒI
vẻ mặt của Nhất Niệm thì vô cùng bình tĩnh, bởi vì dưới cái nhìn của nàng, sự tình chính là như vậy, dù sao, dùng luân lý đạo đức của Quan Huyền vũ trụ mà nói, nàng cùng với Diệp Quan là vợ chồng, cô cô của Diệp Quan dĩ nhiên chính là cô cô của nàng
Không có gì sai!
Chẳng qua, nàng vẫn là len lén liếc mắt nhìn Diệp Quan, nhìn thấy Diệp Quan không có phản bác, nhếch miệng mỉm cười, mặt lập tức đỏ lên, phương tâm mừng thầm
Nhưng vào lúc này, nam tử áo xanh ở xa xa đột nhiên ngẩng đầu liếc mắt nhìn sâu trong vũ trụ, không biết nhìn thấy cái gì, y hơi nhíu mày, lập tức nhìn về phía Diệp Quan:
- Tiểu Bạch Nhị Nha gây ra tai hoạ, cháu trai, ông nội đi trước đây
Nói xong, y trực tiếp ngự kiếm mà lên, hóa thành một đạo kiếm quang tan biến ở phần cuối tinh hà
Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng, Tiểu Bạch Nhị Nha này cũng không biết chọc ra họa gì, lại muốn ông nội tự mình đi
Lúc này, nam tử áo trắng mang theo nữ tử váy trắng đi tới trước mặt Diệp Quan, nhìn thấy hai người đi tới, ngọc dung của Tĩnh An lập tức hơi đổi, có chút khẩn trương, nhưng lại không muốn biểu hiện ra ngoài, thế là ưỡn thẳng sống lưng, cố giả bộ trấn định, chẳng qua là nắm chặt tay Nhất Niệm hơn
Nhất Niệm vội vàng nhẹ nhàng vỗ vỗ tay Tĩnh An, an một lần nữa ủi:
- Đừng sợ, tính tình của cô cô rất tốt, thật đấy
Tháp nhỏ: "…"
Nam tử áo trắng liếc mắt đánh giá Diệp Quan, khẽ gật đầu, cười nói:
- Không tệ, tăng lên rất nhanh, so với cha ngươi năm đó mạnh hơn rất nhiều
Nghe vậy, Diệp Quan lập tức nở nụ cười, kỳ thật, hắn vẫn còn có chút thấp thỏm, bởi vì hắn biết sự chênh lệch giữa hắn và cha hắn hiện tại, bởi vậy, hắn hết sức sợ hãi sự nỗ lực và phấn đấu của mình trong những năm này ở trong mắt cha già là không đáng một đồng
Làm con, ai không muốn được cha mẹ tán thành?
Nam tử áo trắng nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Diệp Quan, mỉm cười nói:
- Có thể nỗ lực, có thể phấn đấu, nhưng không cần có áp lực lớn như vậy, vũ trụ rất lớn, có thể đến đi nơi khác dạo chơi, người sống một thế, Đại Đạo mặc dù trọng yếu, nhưng vui vẻ quan trọng hơn, ta hi vọng ngươi sống vui vẻ hơn một chút
trong lòng Diệp Quan rất đỗi cảm động, hắn khẽ gật đầu:
- Con hiểu rõ
Nam tử áo trắng cười cười, sau đó nói:
- Ta và cô cô ngươi còn có một số việc phải xử lý, liền đi trước
Diệp Quan mặc dù trong lòng có chút không nỡ, nhưng vẫn là gật đầu:
- Vâng
Nữ tử váy trắng đột nhiên mở lòng bàn tay ra, Thiên Hành hỏa chậm rãi trôi đến trước mặt Diệp Quan, lập tức, nàng lôi kéo nam tử áo trắng bên cạnh xoay người một cái, tan biến ở phần cuối tinh hà
Đi rồi!
Diệp Quan nhìn phần cuối tinh hà phía xa, có chút thất lạc, gặp nhau luôn là ngắn ngủi như vậy…
Ở phần cuối tinh hà xa xôi, nữ tử váy trắng cùng với nam tử áo trắng chậm rãi dạo bước trong tinh hà, ngôi sao đầy trời sáng chói mắt, như một bức tranh tuyệt mỹ, khiến cho người say mê
Nam tử áo trắng đột nhiên cười nói:
- Hắn trưởng thành vô cùng nhanh
Nữ tử váy trắng khẽ gật đầu
Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía chỗ sâu nhất vũ trụ, nói khẽ:
- Kỳ thật, Thanh Nhi ngươi có biết không? Lúc trước ta cố gắng như vậy, liều mạng như thế… cũng chỉ là muốn được một câu tán thành và khen ngợi của cha già, đáng tiếc…
Nói đến đây, y khẽ lắc đầu, không nói gì nữa, lôi kéo Thanh Nhi bên cạnh tan biến ở phần cuối tinh hà
Không lâu sau khi hai người tan biến, nam tử áo xanh đột nhiên xuất hiện ở giữa sân, y nhìn phần cuối tinh hà phía xa, rất rất lâu sau, y nói khẽ:
- Tử nhi, ta sai rồi sao?
Một luồng ánh tím chợt lóe lên, một vị nữ tử mặc váy dài màu tím tuyệt mỹ xuất hiện ở bên cạnh nam tử áo xanh
Nữ tử giữ chặt tay nam tử áo xanh, nói khẽ:
- Sai rồi
Nam tử áo xanh không nói gì
Nữ tử lại nói:
- Phương pháp sai, nhưng tâm của ngươi là không có sai
Nói xong, nàng nắm chắc tay nam tử bên cạnh
Chỉ có nàng biết, nam tử bên cạnh một đường đi tới là có khó khăn cỡ nào
Từ nhỏ phụ thân không ở bên, sau khi thành niên, mẫu thân bỏ mình, Mạc lão mà y đối đãi như cha cũng ngã xuống…
Một đường đi tới, không có người phù hộ, hoàn toàn dựa vào chính mình, không biết bao nhiêu lần huyết chiến đốt hồn, chua xót cùng với gian nan trong đó, chỉ có chính y mới rõ ràng nhất
Nam tử áo xanh thấp giọng thở dài, lôi kéo nữ tử tan biến ở phần cuối tinh hà
tại Đăng Thiên Vực
Theo đám người nam tử áo xanh rời đi, hết thảy đều kết thúc
Mặc kệ là Lệ Tộc hay là đám người Thiên Xích, đều là nặng nề thở dài một hơi
Không thể không nói, đánh trận chiến này, nhiều lần bọn hắn đều đã sắp tuyệt vọng. Đặc biệt là vào lúc bản thể của Tam Điện Chủ Ác Đạo đi ra, tại một khắc này bọn hắn đều đã suy nghĩ sẽ chết như thế nào
Bạn cần đăng nhập để bình luận