Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1066: Hoá Đá

CHƯƠNG 1066
HOÁ ĐÁ
Ngao Thiên Thiên nhìn Diệp Quan một cái, khóe miệng hơi hơi nhấc lên, trong mắt tràn đầy nhu tình
Hai người đi ra bên ngoài, Ngao Thiên Thiên dẫn Diệp Quan đi vào một nhà hàng, nàng một hơi gọi rất nhiều món ăn
Sau khi đi tới Hệ Ngân Hà, sự tình nàng thích nhất chính là ăn, đồ ăn ngon ở địa cầu thực sự rất nhiều
Chỉ chốc lát, món ăn lên bàn, Ngao Thiên Thiên gắp một cái đùi dê cho Diệp Quan:
- Món này ăn ngon
Diệp Quan cười cười, sau đó trực tiếp cầm đùi dê gặm
Ngao Thiên Thiên mỉm cười, cũng là bắt đầu ăn như gió cuốn
Hai người ăn đều không quan tâm đến hình tượng, đặc biệt là Ngao Thiên Thiên, nàng ăn cái gì, đơn giản chính là ăn như hổ đói,
Diệp Quan nhìn thoáng qua Ngao Thiên Thiên ăn mãnh liệt, trên mặt nổi lên một nụ cười, hắn biết Ngao Thiên Thiên thích ăn, nguyên nhân khẳng định là bởi vì nàng là Long
Lúc này, Ngao Thiên Thiên ngẩng đầu liếc mắt nhìn Diệp Quan, cười nói:
- Ta có phải hay không ăn rất khó coi?
Diệp Quan lắc đầu:
- Ta thích nhìn ngươi ăn
Ngao Thiên Thiên mỉm cười, sau đó tiếp tục ăn
Sau một lúc lâu, Diệp Quan nói:
- Có khả năng, chúng ta sắp rời khỏi nơi này
Ngao Thiên Thiên có chút dừng lại, sau một lúc lâu, nàng nói:
- Được
Diệp Quan nói khẽ:
- Nếu như ngươi muốn ở lại chỗ này…
Ngao Thiên Thiên lắc đầu:
- Ngươi ở đâu, ta ở đó
Diệp Quan gật đầu:
- Được
Ngao Thiên Thiên sau khi ăn chốc lát, ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Quan:
- Lại muốn đánh nhau sao?
Diệp Quan gật đầu
Ngao Thiên Thiên khẽ gật đầu, không nói gì
Diệp Quan lại nói:
- Trong khoảng thời gian này, ta sẽ nghĩ biện pháp đi tìm cha già
mặt Ngao Thiên Thiên hơi đỏ lên, gật đầu:
- Ừm
Nhân Gian Kiếm Chủ!
Nàng tự nhiên cũng hi vọng ở dưới sự chứng kiến của phụ mẫu Diệp Quan, thành thân cùng với Diệp Quan
Qua rất lâu, Ngao Thiên Thiên quét sạch thức ăn trên bàn, nàng nhìn về phía Diệp Quan, cười nói:
- Đi thôi!
Diệp Quan gật đầu
Hai người sau khi tính tiền, rời khỏi nhà hàng, Ngao Thiên Thiên dẫn Diệp Quan chậm rãi đi dọc đường, Ngao Thiên Thiên nắm chặt tay Diệp Quan, nói rất nhiều chuyện lý thú nàng gặp phải sau khi đi tới Hệ Ngân Hà
Hai người cười cười nói nói
Rất nhanh, hai người đi tới một chỗ bên hồ, lúc này đang vào giữa trưa, mặt trời chói chang trên không, chẳng qua, bởi vì đã vào thu, bởi vậy, ánh nắng cũng không gay gắt, tương phản, chiếu lên trên người, còn ấm áp, rất là dễ chịu
Bên hồ có không ít người du ngoạn, phần lớn đều là các cặp đôi
Diệp Quan đi đến một bên mua hai chuỗi mứt quả, đưa cho Ngao Thiên Thiên một chuỗi, Ngao Thiên Thiên mỉm cười, tiếp nhận mứt quả
Nhìn mứt quả trong tay, trong lòng Diệp Quan thở dài, vào giờ khắc này, hắn nghĩ tới Nhị Nha cùng với Tiểu Bạch!
Hai tiểu tổ tông này đã thật sự hoàn toàn quên mất hắn!
Các nàng liền không sợ chính mình xảy ra chuyện sao?
Ngao Thiên Thiên nhìn mặt hồ phía xa, ở dưới ánh mặt trời chiếu sáng, mặt hồ lập loè điểm điểm ánh vàng, vô cùng loá mắt
Sau một lúc lâu, nàng nói khẽ:
- Chúng ta đã bao lâu rồi không có dung hợp?
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Rất lâu rồi
Ngao Thiên Thiên mỉm cười:
- Vào lần dung hợp tiếp theo, sẽ cho ngươi một cái kinh hỉ
Diệp Quan có chút hiếu kỳ:
- Kinh hỉ gì?
Ngao Thiên Thiên trừng mắt nói:
- Giữ bí mật
Diệp Quan cười ha ha một tiếng
Ngao Thiên Thiên ôm Diệp Quan, tựa đầu ở trên bả vai hắn, nói khẽ:
- Dạng này…thật tốt…
Diệp Quan dùng hai tay ôm vòng eo mềm mại nhỏ nhắn của Ngao Thiên Thiên, mỉm cười, không nói gì
Trong thời gian rảnh rỗi hiếm hoi, hai người đi dạo hết toàn bộ thành phố Yến Kinh, mãi đến ban đêm, hai người mới chia tay
Ở dưới phòng trọ của Ngao Thiên Thiên, Diệp Quan nắm tay Ngao Thiên Thiên, sau đó nói:
- Có muốn không, ta đưa ngươi lên?
Ngao Thiên Thiên nói:
- Không cần
Diệp Quan nói:
- Ta muốn đi lên uống nước
Ngao Thiên Thiên xấu hổ trừng mắt liếc Diệp Quan, không nói gì
Diệp Quan cười khổ
Ngao Thiên Thiên đột nhiên nhón chân lên hôn môi hắn, sau đó đỏ mặt nói:
- Hiệu quả cách âm của phòng trọ không tốt
Nói xong, nàng xoay người chạy lên lầu
Hiệu quả cách âm không tốt?
Diệp Quan ngây cả người, dường như nghĩ đến cái gì, hắn phá lên cười
Một lát sau, Diệp Quan quay người rời đi, mà vào lúc hắn muốn rời khỏi học viện, một đám người vây quanh hắn
Người cầm đầu, chính là vị Sở Hiên kia
Mà sau lưng Sở Hiên, đều là học viên của Ngao Thiên Thiên
nhìn đám người Sở Hiên, Diệp Quan lộ ra thần sắc bình tĩnh, không nói gì
Sở Hiên nhìn chằm chằm Diệp Quan, vẻ mặt vô cùng âm trầm:
- Vốn dĩ ta cho rằng ngươi là một nam nhân, nhưng không nghĩ tới, ngươi vậy mà chỉ biết trốn ở đằng sau nữ nhân, ngươi…
Đúng lúc này, kiếm quang lóe lên
thanh âm của Sở Hiên hơi ngừng, bởi vì ở giữa trán y, có một thanh kiếm chĩa vào!
Mọi người hóa đá
Bạn cần đăng nhập để bình luận