Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2662: Giam Lại

CHƯƠNG 2662
GIAM LẠI
Dung Khâu đột nhiên đưa tay liền cho đối phương một quyền
Ầm!
Trái cây kia trực tiếp bị đánh bay!
Dung Khâu hít vào một hơi thật sâu, run giọng nói:
- Đại tỷ không có sai, đại tỷ không có sai…
Nói xong, y cũng vọt tới
nhưng bọn người Tư Oánh dù sao cũng có nhân số đông hơn, bọn người Tư Hỏa cùng với Phượng Đông căn bản không phải đối thủ
Ầm!
Ầm!
Đột nhiên, thân thể Tư Hỏa cùng với Phượng Đông trực tiếp bị đánh nát, chỉ còn linh hồn, nhìn thấy một màn này, vẻ mặt của Phục Võ lập tức kịch biến, nàng cũng còn không lo được cái gì, trực tiếp dùng kiếm ý ngưng tụ ra một thanh kiếm, sau đó đột nhiên chém về phía trước
bất ngờ không đề phòng, Tư Oánh trực tiếp bị một kiếm này của nàng chém bay ra ngoài, mà một số trái cây bốn phía càng là bị một kiếm này của nàng chém nát thân thể, ở trong đó bao gồm Thanh Từ kia
một đám trái cây đều là hoảng hốt!
Tư Oánh nhìn Phục Võ, mặt mũi tràn đầy khó có thể tin:
- Ngươi…
Phục Võ gắt gao nhìn chằm chằm Tư Oánh, cả giận nói:
- Tư Oánh, ngươi không nên ép ta!
Lúc này, Dung Khâu đi đến bên cạnh Phục Võ, run giọng nói:
- Đại tỷ, Cố Vân trái cây không có ở đây…
Vẻ mặt của Phục Võ lập tức biến đổi, nàng mãnh liệt nhìn về phía Tư Oánh:
- Ngươi…
Tư Oánh phát ra âm thanh lạnh lùng nói:
- Phục Võ, Cố Vân đã bắt được nam nhân ngoại tộc kia, nếu như ngươi không muốn hắn chết, liền đầu hàng đi!
Phục Võ đột nhiên giận dữ:
- Tư Oánh, hắn cũng không có tổn thương Thiên Hành văn minh, ngươi vì sao lại làm như thế!
Tư Oánh cả giận nói:
- Ngươi đầu hàng hay không đầu hàng, ngươi nếu như không đầu hàng, ta liền để Cố Vân giết hắn…
Ánh mắt của Phục Võ như muốn phun ra lửa, nàng nắm thật chặt kiếm trong tay, nàng nhìn thoáng qua những trái cây bốn phía kia, hít vào một hơi thật sâu, nàng cũng không muốn hạ thủ đối với những trái cây này, đều là tộc nhân của mình!
Hơn nữa, nàng biết Tư Oánh bây giờ đang nổi nóng, tiếp tục động thủ, sẽ chỉ làm cho nha đầu này điên cuồng hơn, không bằng chờ nha đầu này hết giận lại bàn
nghĩ đến đây, Phục Võ nhìn về phía Tư Oánh, nói:
- Ngươi nói lời giữ lời?
Tư Oánh mặt không biểu tình:
- Ta cơ bản chưa từng lừa gạt trái cây
Phục Võ gắt gao nhìn chằm chằm Tư Oánh, một lát sau, nàng mở lòng bàn tay ra, kiếm ý chậm rãi tiêu tán
Tư Oánh nói:
- Cầm tù nàng
rất nhanh, hai trái cây đi tới trước mặt Phục Võ, sau đó đưa nàng đi
Tư Oánh nhìn Tư Hỏa cùng với Phượng Đông, hiện tại các nàng chỉ còn linh hồn, Tư Oánh mặt không biểu tình:
- Đưa các nàng đến Luân Hồi Tổ Thạch đi…
Rất nhanh, Tư Hỏa cùng với Phượng Đông bị mang đi
Tư Oánh nhìn về phía Dung Khâu, vẻ mặt của Dung Khâu đều bị dọa trắng
Tư Oánh nói:
- Giam y lại
Dung Khâu trực tiếp bị mang đi
Tư Oánh phất phất tay, một đám trái cây lui xuống
nàng nhìn thoáng qua bụng mình, nơi đó có một vết kiếm hằn sâu, nàng không nói gì, chẳng qua là nước mắt không ngừng chảy
đúng lúc này, một trái cây đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Tư Oánh, chính là Cố Vân kia, Cố Vân trầm giọng nói:
- Nam nhân kia đã chạy
Tư Oánh mặt không biểu tình
Cố Vân tiếp tục nói:
- Đuổi theo không?
Tư Oánh sau khi yên lặng một lát, nói:
- Đuổi theo, nếu như tìm được, không nên giết hắn
nói xong, nàng quay người rời đi
một lát sau, nàng đi tới một tòa bệ đá, trên bệ đá, Dung Khâu bị giam lại
Tư Oánh nhìn Dung Khâu:
- Từng gặp nam nhân kia chưa?
Dung Khâu lắc đầu:
- Không có…
Tư Oánh nhìn y một cái, quay người rời đi. Ngày thứ hai, ở bên cạnh Dung Khâu cách đó không xa nhiều thêm một bệ đá, cùng lúc đó, Tư Oánh mang theo một nam nhân đi tới trên bệ đá kia, sau đó giam đối phương lại
Dung Khâu mặt mũi tràn đầy nghi hoặc
Tư Oánh nhìn thoáng qua Dung Khâu, sau đó quay người rời đi
ở bên trong tinh không, Tư Oánh nhìn xuống Dung Khâu trên bệ đá kia, cười lạnh:
- Ngươi giận ta đúng không? Để ta làm cho ngươi tức chết…
Nói xong, nàng quay người rời đi
Tư Oánh đi tới trước Thiên Hành Sinh Mệnh Thụ:
- Ta muốn một hột tinh khiết
Thiên Hành Sinh Mệnh Thụ cũng không có cự tuyệt, cho nàng một hột trái cây
Tư Oánh tiếp được hộ trái cây, đang muốn rời đi, Thiên Hành Sinh Mệnh Thụ đột nhiên nói:
- Tư Oánh trái cây, có chút không đúng
Tư Oánh hơi nghi hoặc một chút:
- Cái gì không đúng?
Thiên Hành Sinh Mệnh Thụ trầm giọng nói:
- Dòng thời gian của Thiên Hành văn minh chúng ta có sóng chấn động, không bình thường
Tư Oánh nói:
- Ồ!
Nói xong, nàng quay người rời đi
Thiên Hành Sinh Mệnh Thụ:???
Ở một bên khác
Phục Võ bị cầm tù trên một hòn đảo nhỏ
nàng ngồi dưới tàng cây, đang tìm tòi nhẫn trữ vật Diệp Quan đưa cho nàng, bên trong còn có dụng cụ chơi nhạc
đúng lúc này, Phục Võ dường như cảm nhận được cái gì, nàng đột nhiên quay người, ở trước mặt nàng cách đó không xa, có một vị nữ tử áo xanh đứng nơi đó
Bạn cần đăng nhập để bình luận